Khi lão gia tử chuyện , giọng điệu của ông giống như đánh cược với Tống Anh.
Sau một hồi ngẫm nghĩ, Tống lão gia tử thẳng thắn : "Ngươi dám đánh cược với gia gia một ván ?"
"Bài bạc ?" Hai mắt Tống Anh sáng ngời.
"Không tiền!" Khuôn mặt già nua của Tống Lão Căn giật giật: "Nếu ngươi đúng, tiểu tử nể mặt ngươi, những lời tàn nhẫn với ngươi hoặc đối xử khác biệt với ngươi, chỉ cần chứng, thì sẽ theo những lời ngươi lúc nãy. Hơn nữa, từ nay về , ngươi dạy dỗ mấy đứa nhỏ trong nhà thế nào tùy ngươi, đánh mắng, đều ủng hộ ngươi."
Tống Anh bĩu môi: "Cũng lợi ích gì lớn… Ngài đúng là già thành tinh mà, ngài thua cược mà còn dạy dỗ tôn tử giúp ngài ? Mơ thật." "..." Tống Lão Căn.
"Không cần bảo bọn nhỏ lời . Ngài thua, ngài theo , bảo ngài cái gì thì ngài cái đó, nuốt lời, nổi giận, còn khế ước nữa, đề phòng việc chơi ?" Tống Anh đột nhiên xa.
Bộ râu của Tống Lão Căn khẽ rung rung: "Ngươi còn lệnh cho ? là !"
"Muốn đánh cược thì đánh cược lớn, thì dẹp !" Tống Anh hừ một tiếng.
Tống Lão Căn thực sự đánh , nhịn lâu.
Nếu là mấy nhi tử của ông dám như , ông cởi giày ném bọn .
đối với Tống Anh, hiểu tại mà ông dám thế!
"Thành giao!" Tống Lão Căn cắn răng : "Nếu lão già thắng, ngươi… nghĩ cách giúp Đại ca ngươi kiếm tiền…. Không cần kiếm nhiều tiền , mỗi tháng kiếm một hai lượng, đủ cho nuôi dưỡng hài tử là …."
Tống Lão Căn xong, khuôn mặt già ngăm đen đỏ ửng. vì da quá đen nên rõ lắm.
Tống Anh như mà ông .
"Sao thấy ngài nghĩ cho Tam thúc như nhỉ? Nhà Tam thúc cũng khó khăn mà?" Tống Anh châm chọc một tiếng.
Tống Lão Căn khó khăn mở miệng: "Tam thúc ngươi... Đã còn nhỏ tuổi, gì cần nhọc lòng quan tâm, nhà cũng mấy hài tử hiểu chuyện, việc …"
"Được thôi, ngài cần giải thích nữa , cứ thẳng là ngài thiên vị Tống Hiển là , cứ quanh co lòng vòng như thế, ngài mệt nhưng thì mệt lắm ." Tống Anh ghét bỏ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-360.html.]
Tống Lão Căn hừ một tiếng.
Đó là tôn tử đầu lòng của ông , Nhị Nha thể hiểu cảm xúc của ông chứ?
"Nhân phẩm của đại ca ngươi tệ." Tống Lão Căn kiên định.
"Nếu ngài cảm thấy tệ thì chúng đánh cược một phen . Chỉ là đến khi kết quả, ngài đừng tổn thương chính là . Tuy nhiên, bản chất của một là thì thể trong một hai ngày , thì ba tháng . Trong ba tháng , nếu Đại ca bất kỳ hành động nào, , chuyện gì xa thì sẽ nghĩ cách giúp kiếm tiền! Đương nhiên, tiền đề là để việc cá cược giữa chúng , nếu thì… Không tính." Tống Anh .
Tống Lão Căn cũng tự tin đáp lời.
Tống Kim Sơn chỉ giương mắt một già một trẻ , thấy hai rì rầm trò chuyện, đó còn tìm giấy đây vẽ vẽ.
Cuối cùng còn ấn dấu vân tay của , hai đang suy nghĩ điều gì.
khung cảnh tổ tôn "hòa thuận", trong lòng Tống Kim Sơn chút ấm áp.
Quả thực là một khung cảnh tuyệt vời, giá như nó luôn thể hài hòa như .
Đây là đầu tiên cha tỏ thiện như mặt , khiến cảm giác như đây là một giấc mơ.
nếu Tống Kim Sơn hai đang bàn bạc chuyện gì, lẽ sẽ nghĩ như .
"Cha, là đêm nay ngài ở đây với chúng , hai chúng ở chung một phòng." Bị khung cảnh cho cảm động, Tống Kim Sơn trìu mến .
"..." Tống Lão Căn cũng tại nhi tử đột nhiên nhiệt tình như .
"Cha, ý bảo ngài việc, chỉ là cảm thấy…. Ngài ở đây, mới yên tâm." Tống Kim Sơn .
Tống Lão Căn hổ: "Nếu ngươi lòng, thì… ở một đêm …"
Thật lòng mà , ông ở .
đây là đầu tiên nhị nhi tử ông tha thiết như , dù lớn tuổi nhưng ánh mắt đó vẫn dọa sợ ông !
Người nghèo tự dưng phát tài, vui đến phát điên, ông chứng kiến .