Tuy Đại Diêu thị da mặt dày nhưng lúc một tiểu bối khen ngợi mặt cha thì cũng đỏ mặt.
Trong lòng lâng lâng.
"Cha, Nhị Nha vô cùng hiểu chuyện. Người , Đạt ca nhi nhà nàng dạy bảo lắm! Ta chút chuyện thì tính là gì chứ? Nên mà!" Đại Diêu thị nhớ tới tiểu nhi tử, nhịn mà mặt mày hớn hở.
Diêu lão gia tử ngạc nhiên bà , cảm thấy khuê nữ nhà hẳn là bệnh tới mất trí nên mới khen nhi tử như thế.
Tính tình của Đạt ca nhi vô cùng ngang bướng...
Diêu lão gia tử cực kỳ thích cách khuê nữ nuôi dạy con cái, quá cưng chiều mấy đứa nhỏ nên mới khiến cho Tống Hiển đưa lên quan. Trong lòng ông lo lắng Đạt ca nhi cũng sẽ dạy hư, đang định khuyên nhủ khuê nữ một chút.
Nếu thật sự thì để Đạt ca nhi đến Diêu gia ở một thời gian, ông sẽ đặc biệt dạy dỗ để tiểu tử bớt nghịch ngợm một chút.
Đại phòng Tống gia chỉ hai đứa nhỏ, nếu đều lệch lạc thì Diêu gia bọn họ còn mặt mũi nào gặp thông gia nữa!
Cho nên lúc , Diêu lão gia tử hề tin lời Đại Diêu thị .
"Cha, là thật đó! Ngoại sanh của bây giờ tiến bộ hơn nhiều , mấy ngày còn sách mặt , trôi chảy! Phải , chữ cũng hơn đây một chút! Lúc chữ như giun dế, bây giờ nét nào nét đó, giỏi hơn nhiều !" Đại Diêu thị tiếp tục khen ngợi, "Không chỉ , Đạt ca nhi của chúng hiếu thảo nhất, hôm còn thi khoa cử, thi đậu Trạng Nguyên quan lớn!"
"Khụ khụ khụ!" Lão gia tử suýt nữa sặc canh thịt.
Nếu là thi tú tài thì ông còn cảm thấy phần hợp lý, nhưng ngờ rằng thi đậu Trạng Nguyên! Mơ quá đấy!
"Bước đất bằng ! Nghĩ xa như gì! Nếu Đạt ca nhi thể thi đậu đồng sinh trong vòng năm năm thì hẵng tới chuyện !" Diêu lão gia tử trừng mắt liếc khuê nữ, mặt vãn bối cẩn trọng như thì còn thể thống gì.
"Cha, tin ? Vậy ngày mai đưa Đạt ca nhi về nương gia, đặc biệt sách cho nhé!" Đại Diêu thị vô cùng kiên quyết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-351.html.]
Nhất định khoe khoang một chút.
Tránh để của nương gia cảm thấy bà dạy con.
Phải, bà thể dạy dỗ con cái thật nhưng bản tính của nhi tử cũng tệ mà, đúng ? Chẳng chỉ mới theo nha đầu Nhị Nha học tập mấy ngày mà hình dạng ?!
Tống Anh cũng vui vẻ: "Tứ hiện giờ quả thực tiến bộ hơn nhiều. Trước đây Lý Tiến Bảo trong thôn dụ dỗ, bây giờ Lý Tiến Bảo sắp xử tử cuối thu, đám trẻ trong thôn đều hiểu chuyện hơn , nhất là Đạt ca nhi, hiểu ít thứ."
Tống Anh thật.
Lúc khi Lý Tiến Bảo khó giữ tính mạng, Tống Đạt còn thổn thức một phen, đó sợ hãi như chim cút, đầu cũng dám ngẩng lên. Ngoan ngoãn gấp bội .
Đều vì "sợ chết".
Diêu lão gia tử cuối cùng cũng chịu tin tưởng: "Có thể tiến bộ là chuyện ."
"Không quá mấy ngày nữa, Hiển nhi sẽ trở về đúng ? Trong lòng ngươi nghĩ thế nào?" Diêu lão gia tử thấp giọng hỏi khuê nữ.
Đại Diêu thị sửng sốt. Bà .
Nhi tử trở về, trong lòng bà cực kỳ vui mừng, nhưng nghĩ đến tức phụ nhi vô ơn mà nhi tử cưới về, bà hận thể một cước đá khỏi nhà.
"Cha, quản Hiển ca nhi, cũng lời ." Đại Diêu thị suy sụp.
"Ta mặc kệ ngươi nghĩ thế nào, nhưng tuyệt đối quên rằng đó là nhi tử của ngươi chứ tổ tông của ngươi.
Hắn sai thì là do ngươi dạy dỗ. Nếu ngươi thật sự cho thì nghiêm khắc một chút, thể lúc nào cũng chiều theo ý . Hơn nữa, nếu đứa nhỏ thật sự mang bản chất xa, dạy mãi sửa thì thật nhẫn tâm với . Ngươi cũng Đạt ca nhi hiểu chuyện, một khi như thì nên nghĩ cho đứa nhỏ nhiều hơn, đừng để đứa nhỏ học
theo đứa lớn, đến khi già , ngươi sẽ hối hận!"