THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 324

Cập nhật lúc: 2025-07-08 07:48:56
Lượt xem: 66

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khách đang chuyện với lão gia tử ở chính phòng nên Tống Anh định qua đó, nhưng lão gia tử thấy nàng bước sân thì nhấc chân .

"A gia, đây là mấy thứ mà mua ở thành Dung, chia cho các thúc bá giúp ." Tống Anh mở miệng .

Ra ngoài một chuyến dù cũng mang một ít quà về.

Những thứ nàng mua cũng đồ đắt tiền gì, đa phần là đồ ăn vặt. Bên thành Dung nhiều loại bánh kẹo ngọt mới lạ hơn huyện Lễ nhiều, thậm chí còn thứ giống như thạch trái cây, óng ánh, trong suốt, trông vô cùng mắt.

Có điều, bánh kẹo mềm chịu nhiệt nên Tống Anh mua mấy loại bánh cứng.

"Sao tiêu nhiều tiền như ?" Lão gia tử dạy dỗ nàng, "Ngươi đến thành Dung cũng chơi, thông gia mấy ngày ngươi còn buôn bán ở chùa. Bây giờ trời vẫn thu, cực kỳ nắng nóng, thật sự dễ kiếm tiền, tích cóp để đến lúc già còn cái mà dùng chứ."

Tống Anh đương nhiên gật đầu đồng ý.

Người đối xử tệ với nàng, nàng đều sẽ nhớ kỹ, vui lòng tiêu chút tiền .

Lão gia tử tới lui nhưng trong lòng vui vẻ.

Đứa nhỏ trong nhà ngoài nhớ đến nhà chứng tỏ lòng hiếu thảo.

"Bảo các bá nương, thẩm tử của ngươi đến chia quà . Nhà thông gia tới chơi, đang nhắc tới ngươi đấy." Lão gia tử .

Tống Anh thoáng qua trong phòng, sớm nhận khách tới là ai.

Lão thái bà của Bùi gia tới nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-324.html.]

Trước khi rời thành Dung, nàng còn dạo phố, quả thực tốn ít thời gian, cho nên về chậm hơn Bùi gia một bước.

Bùi Bì thị nàng chế nhạo một trận thật sự còn mặt mũi nào nên mới dám tự đến đây, đành đón lão thái thái bối phận cao trong nhà đến chuyện.

Tống Anh thở hắt , cảm thấy bất đắc dĩ.

"Bà thông gia , tẩu tử ngươi từ lúc về nhà luôn miệng ngươi chọc tẩu tử ngươi tức giận đến mức đau bụng. Ta tin lời , tẩu tử của ngươi..." Lão gia tử nàng một cái, ông cũng dám tôn tức phụ nhi bậy, chỉ : "Ngươi chỉ cần cho rốt cuộc chuyện gì xảy , nếu chúng lý, tuyệt đối sẽ nhường nhà bọn họ."

Cơn giận của lão gia tử đối với Bùi gia ít.

Tống Anh cương trực, khi phòng, mặt đối mặt với Bùi gia lão thái thái thì vẫn kiêu ngạo, siểm nịnh.

Thậm chí còn vô cùng thẳng thắn hết chuyện : "A gia, cho dù của Bùi gia tới, cũng với . Hôm qua ở chùa gặp tẩu tử và nương nàng. Lúc đổ oan cho trộm tiền, hai thấy , thèm giải thích lập tức kết luận là kẻ trộm, suýt nữa khiến đưa đến nha môn phạt gậy. Sau đó, chứng minh bản trong sạch, bọn họ lập tức run rẩy rời . Ta còn gì thì tẩu tử đau bụng ..."

"Ta là tôn nữ xuất giá, đáng lý nên quản chuyện trong nhà, nhưng mà..."

"Dù thì Đại tẩu cũng đang mang thai cốt nhục của Tống gia, nếu cứ ở nương gia mãi thì lắm, đúng ? Sau Đại ca về, khi nào sẽ trách chịu chăm sóc cho nàng, sinh mâu thuẫn giữa với ? Hơn nữa, sức khỏe của Đại tẩu vẻ , nếu trong lúc ở nương gia xảy chuyện gì may, đến lúc đó cũng nên trách bọn họ ." Tống Anh khẽ hừ một tiếng, .

Nếu là ở kiếp , nam nữ bình đẳng, nữ hài tử ở nương gia cũng .

Thế nên, ban đầu nàng hề để bụng chuyện của Bùi thị, thậm chí hề cảm thấy Bùi thị gì sai.

dựa theo tình hình xã hội đời , Bùi thị Bùi gia mà là Tống gia.

Nàng thiết với Bùi gia cũng thể gọi là đưa khuỷu tay ngoài.

Nghe thì vô tình vô lý nhưng tình hình xã hội hiện tại chính là như .

Bùi lão thái thái trừng mắt: "Đại tẩu ngươi đau bụng chính vì ngươi chọc tức!"

Loading...