THẦN TIÊN HẠ PHÀM LÀM RUỘNG NUÔI YÊU QUÁI - Chương 301

Cập nhật lúc: 2025-07-08 07:40:45
Lượt xem: 62

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tống Anh thấy vị quan gia đau lòng như thế thì nhịn bật .

"Đa tạ quan gia. Vậy chúng thôi." Tống Anh vô cùng dứt khoát. Chỉ cần đưa tiền là , chỉ hòa thượng kinh một lúc thôi ? Không gì ghê gớm cả!

Nàng cũng yêu ma quỷ quái, còn thể siêu độ ?

Tống Anh sửng sốt.

Ặc, hình như nàng là một linh hồn xuyên qua nhỉ? Sẽ hòa thượng đấy chứ? Ngay cả yêu quái cũng thì tăng nhân đạo hạnh cao cũng chuyện gì lạ.

Sắc mặt Tống Anh mất tự nhiên, nàng e dè bậc thang.

"Hoắc phu nhân yên tâm, ngài lên mấy chục bậc sẽ kiệu phu chờ sẵn. Nếu quá mệt mỏi thì bỏ tiền thuê hai khiêng kiệu đưa ngài lên, bảo đảm sẽ để chân ngài thương." Hoắc Tứ Tượng vội vàng .

tiền, cho nên tự thuê kiệu phu !

Thật thể xe ngựa từ đây đường vòng núi, đường núi tương đối bằng phẳng, thể xe ngựa thẳng tới cổng chùa, chỉ là như quá xa, leo cầu thang còn nhanh hơn.

"Không , mấy bậc thang là gì cả." Tống Anh thuận miệng , "Quan gia, xin hỏi trong chùa cao tăng nào ?"

Lát nữa nàng nhất định cách xa một chút, tránh lôi lên giàn hỏa thiêu.

"Vốn chỉ một vị nhưng đại nhân nhà cảm thấy một cao tăng đủ dùng, vì mời thêm những khác từ các nơi đến đây, hiện giờ... hẳn là chín thì ? Lát nữa cô nương thể thấy bọn họ." Hoắc Tứ Tượng đáp.

Tống Anh nheo mắt.

Bây giờ chạy trốn còn kịp ?

nếu nàng bỏ chạy thì càng vẻ như đang chột ...

"Ôi chao, thấy choáng váng." Tống Anh đột nhiên đỡ trán.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-301.html.]

Hoắc Tứ Tượng cau mày, tỏ quan tâm: "Vậy mời phu nhân nhanh chóng chùa. Đại nhân hôm nay nhiều đến chùa, sợ xảy chuyện ngoài ý nên sắp xếp mười mấy đại phu trong chùa. Lát nữa khi hòa thượng kinh xong, các đại phu còn xuống chân núi chữa bệnh từ thiện ba ngày nữa đấy!"

"..." Tống Anh nheo mắt, "Ta đột nhiên nhớ còn một việc ..."

"Tại hạ sẽ gọi đến đây, Hoắc phu nhân ngài cứ việc phân phó!" Hoắc Tứ Tượng tỏ vẻ dù c.h.ế.t muôn cũng sẽ chối từ.

Tống Anh gượng một tiếng: "Cũng quá quan trọng, thôi."

Nàng nhận hôm nay vị quan gia tuyệt đối sẽ để nàng .

Nếu nàng thật sự bỏ chạy, chừng sẽ trói khiêng lên, như quá mất mặt, còn bằng bản tự .

Hoắc Tứ Tượng nghi ngờ nàng, nhưng thấy nàng bước như bay thì cũng yên tâm.

Tống Anh trông thì mảnh mai nhưng c.ởi quần áo da thịt, khỏe mạnh như trâu, chân như gió. Nàng thấy leo bậc thang gì vất vả, đương nhiên cần đến kiệu phu. Chưa đến nửa canh giờ , hai đặt chân chùa.

Vừa bước chùa, mùi đàn hương càng nồng hơn.

Phóng mắt xung quanh, mặt các bá tánh đều mấy phần thành kính.

Ở triều Đại Định, Đạo giáo và Phật giáo địa vị ngang , đều bá tánh tin tưởng, thờ phụng, hoặc nên rằng bá tánh cũng là tùy mà chọn món, hôm nay chùa chiền tổ chức Phật hội, nếu đổi thành đạo quán gần đây tổ chức pháp hội thì cũng sẽ náo nhiệt như .

Hoắc Triệu Uyên đang cùng mấy vị cao tăng bàn luận giáo lý nhà Phật.

Trên thực tế chính là mở to mắt các cao tăng mò.

Bọn họ lẩm bẩm cả đống kinh văn, đến mức đau đầu nhức óc, nhưng giờ luôn trấn định, cho dù một lúc thì mơ màng sắp ngủ gật cũng thể giả vờ như đang chỉ điểm.

"Đại nhân, phu nhân tới ." Hoắc Tứ Tượng cuối cùng cũng tới.

Hoắc Triệu Uyên lúc mới khách khí dậy, bước nhanh ngoài đón .

Tới đúng lúc, thật sự đủ . Ngồi hết cả một buổi sáng, yêu ma quỷ quái gì độ hóa chứ? Ngược , cả bám đầy mùi nhang, xộc lên tận não.

Loading...