Sau khi bàn luận một hồi, Tống Anh lừa gạt ba cái đầu nhỏ đến mức lờ mờ gì.
Nhân sâm tinh đột nhiên cảm thấy, bây giờ bản giống như ăn uống miễn phí.
Làm vốn dĩ khó khăn như , thi đỗ trạng nguyên thì vẫn trưởng quỹ, sách, thậm chí còn vẽ tranh chữ nữa?!
Xong xong , nếu như nó chút tác dụng nào, sớm muộn gì cũng nương nó cắt rễ mang bán mất thôi!
Vì để phòng ngừa ngày xảy ….. Bắt buộc học tập cho !
Nỗ lực kiếm tiền mua linh thủy, nếu thể ngẩng cao đầu mặt nương của nó!
Trong mắt Tống Đạt ầng ậc nước, cảm thấy nhân sinh của thật vô vọng.
Giống như cái gì cũng hơn thợ nhuộm, nhất là khi học, đem so sánh với hán tử trong thôn thì cũng uyên thâm hơn một chút, ví dụ như là Lí Chính gia gia, ông từng nhiều sách, bây giờ vô cùng uy tín…..
Nghĩ đến những ngày tháng , liền sách…..
Kết luận cho Tống Đạt vô cùng hoang mang.
Thái độ của Tống Võ càng thêm kiên định: "Nhị tỷ đúng, đần như , sợ là thể quan lớn, nhưng nếu như nỗ lực thêm một chút, lẽ thể thi đậu đồng sinh, tương lai sẽ giống như phu tử dạy chữ ở trong thôn, kính trọng lo đói bụng, cũng !"
"Rất ." Tống Anh gật đầu.
"Bắt đầu từ hôm nay, sẽ áp dụng quy chế thưởng phạt đối với các ." Tống Anh kế hoạch của : "Sau sẽ thường xuyên tâm sự với phu tử của các , để cho phu tử tiến hành đánh giá các , nếu như kết quả đánh giá tiến bộ thì thể lấy một bông hoa nhỏ, nếu như ham chơi chịu học hành, thì trừ một bông hoa nhỏ, ngoài , một ngày sẽ sắp xếp đại tự cho các , ngày hôm sẽ kiểm tra, đạt yêu cầu sẽ một bông hoa nhỏ, nếu như sai quá nhiều thì sẽ trừ một bông hoa nhỏ… ngoài , việc học thuộc lòng cũng , sẽ kiểm tra bất cứ lúc nào, chỉ cần ý, các đều sẽ …."
"Bông hoa nhỏ!" Nhân sâm tinh lập tức bồi thêm một câu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/than-tien-ha-pham-lam-ruong-nuoi-yeu-quai/chuong-163.html.]
" , bông hoa nhỏ thể dùng để đổi lấy quà vặt, đồ ăn càng ngon thì càng cần dùng nhiều bông hoa nhỏ, nhưng chỉ cần bông hoa nhỏ của các đủ dùng, cho dù là ăn một sọt bánh đường, nhị tỷ cũng sẽ mua cho các !" Tống Anh .
"Thật ?" Tống Đạt nhảy dựng lên.
Tương lai thi cử gì đó đều sức hấp dẫn lớn bằng bánh đường!
" , điều ngoại trừ học tập , việc các cần sẽ nhiều, công việc trong nhà cũng , sẽ giúp cho các rèn luyện sức khỏe, tóm , một vài yêu cầu đặc biệt, nghiêm túc thực hiện theo quy định, ngoài , ba các cũng là quan hệ cạnh tranh, mỗi tháng đánh giá một , giành nhiều bông hoa nhỏ nhất sẽ một phần quà đặc biệt." Tống Anh .
Ba đều kích động lên nhiều.
Nhất là Tống Đạt, cảm thấy nhị tỷ là một trí thức, việc mà tỷ chắc chắn sẽ !
Còn về phần thưởng đặc biệt , chắc là sẽ kém bánh đường nhỉ?
Thực Tống Anh thể cần quản Tống Đạt và Tống Võ, nhưng nàng cảm thấy như thích hợp.
Vật họp theo loài, nàng như thực chất cũng là vì suy nghĩ cho Tống Tuân, dù thì Tống Tuân với hai đứa nhỏ cũng là đường , đánh gãy xương thì vẫn còn liền gân cốt, nếu như Tống Tuân phát đạt , thể trơ mắt các khác nghèo túng ?
Thay vì phí tâm, còn bằng bắt đầu từ bây giờ, giáo dục từ nhỏ.
Mỗi phòng một , chỉ để bọn chúng học hành thi cử, còn là vì khiến bọn chúng trở nên hiểu chuyện!
Bằng , mỗi đều mang bộ dạng giống như Tống Hiển, như thì ai thể chịu đựng nổi?
Đường ca nhi của tứ phòng bây giờ mới ba tuổi, thì bỏ .
"Tam tự kinh các đều thuộc lòng , hôm nay chỉ luyện thêm mười chữ, thời gian hai canh giờ, khi kết thúc thì lựa chọn một trang ý nhất đưa cho để kiểm tra sửa ." Tống Anh .