Thám Hoa - Chương 68:Chương 68

Cập nhật lúc: 2025-10-03 03:41:49
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

 

 

 

Hẻm Vĩnh Ninh , nhà họ Trần, sự yên tĩnh phá vỡ bởi đến từ trong cung đêm khuya .

Lưu Thuận (Lưu Đại Giám), dẫn đầu, bất động thanh sắc đ.á.n.h giá căn nhà chính lớn , thấy tiếng động nhỏ truyền từ căn phòng cách một cánh cửa, khỏi nín thở tập trung.

Không để chờ lâu, cánh cửa phòng mỏng manh bên trong mở . Thám Hoa lang khó khăn lắm mới mặc xong  bộ hồng y bước khỏi phòng, mặt mày hàm chứa vẻ mệt mỏi , đuôi mắt ửng đỏ, khuôn mặt vẫn còn mang vẻ đỏ ửng của tỉnh rượu, so với ngày thường càng khiến chú ý .

“Thiên Tuế Điện hạ triệu ngài cung nghị sự, mời ngài .”

Lưu Thuận khẽ thuận khí , khom né sang một bên , như thấy vẻ kinh ngạc và sắc mặt đổi của đối phương khi lời .

Bất luận nội tâm Trần Kim Chiêu lúc sóng to gió lớn đến mức nào, cũng như tình nguyện , áp lực nặng nề của hoàng quyền , ai cũng thể dễ dàng phản kháng. Dặn dò Trường Canh chăm sóc trong nhà,  nàng vẫy tay từ biệt Trần  thị và Yêu Nương đang lo lắng mặt, theo Lưu Thuận khỏi nhà, bước lên chiếc xe ngựa trông điệu thấp nhưng bên trong ẩn chứa sự xa hoa đang chờ sẵn ngoài  hẻm.

Xe ngựa chạy thẳng   đường lớn, cung, men theo lối  nhanh chóng chạy về phía Chiêu Minh Điện.

Và trong Nội tẩm  của Chiêu Minh Điện, chờ đợi từ lâu.

Trong điện chỉ thắp hai ngọn đèn tường, ánh lửa mờ tối . Người giường đang lười biếng tựa nửa   thành giường, tay ngừng vuốt ve  chiếc ngọc bội cẩm thạch   tua rua. Tiếng bước chân từ gian ngoài truyền đến, tiếng liền tùy ý ngước mắt liếc sang .  cái liếc , suýt chút nữa hút lấy hồn .

Chỉ thấy bước áo bay như lửa, sáng ngời rực rỡ . Người đó mang theo sự mệt mỏi vì men say tan, tóc mai rối, gương mặt ngọc vương say . Không những hề vẻ chật vật, ngược , bộ hồng y đỏ đậm rực rỡ  tô điểm , càng khiến khuôn mặt thanh thoát ngày xưa thêm vài phần quyến rũ kinh .

Đào chi yêu yêu, chước chước kì hoa (Hoa đào yêu kiều, rực rỡ tuyệt vời).

Ánh mắt rời một ly   cướp lấy  . Nội tâm nhảy mạnh, dường như đầu tiên cảm nhận rõ ràng thế nào là đoạt hồn nhiếp phách.

Trần Kim Chiêu khi thì dám về phía giường ngủ mờ tối. Cúi thấp mắt,  nàng bước chân buộc tiến tới, nỗi sợ hãi  tột cùng.  Nàng chỉ cảm thấy dường như đang từng bước bước vực sâu vô tận.

Ở một nơi xa giường ngủ  hơn một chút,  nàng liền dừng bước, nâng tay áo hành lễ. Vì men say tan, đầu  nàng vẫn còn choáng váng, hình lay động khi cúi thi lễ .

“Là đúng, đêm khuya triệu khanh đến. Mau đây nghỉ một lát.”

Người giường quan tâm , nhưng giọng khàn khàn đầy vẻ luyến lưu   khiến tim  nàng đập mạnh.

Cố gắng kiềm chế  sự thôi thúc nhanh chóng rời khỏi tẩm điện,  nàng cúi thấp mặt tránh né ánh mắt đáng sợ  từ phía giường, mím mím môi : “Vi thần, huấn thị là .”

Ánh mắt Cơ Dần Lễ từng tấc từng tấc miết qua  khuôn mặt dính mồ hôi mỏng  của  nàng, giọng vang: “Ta là ác quỷ nào ? Đáng để khanh né xa ba thước?”

“Vi thần dám, vi thần…”

“Lại đây , cùng trò chuyện cho tử tế .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tham-hoa/chuong-68chuong-68.html.]

Trần Kim Chiêu chỉ đành cố nén  sự hoảng loạn nội tâm, dịch chuyển bước chân   gần, cẩn thận xuống mép giường. Bình thở, cô vắt đôi tay  đặt . Trong đầu ngừng nghĩ đến lời Lộc Hành Ngọc kể: Đêm đó triệu cung đêm khuya như thế nào. Theo lời , Điện hạ triệu kiến xong liền phẩy tay bảo ngủ ở giường nhỏ  bên ngoài bình phong, sáng hôm bắt phác thảo hai đạo chiếu lệnh nhỏ. Ngoài , chuyện gì khác.

Có lẽ, triệu cô đến, cũng sẽ chuyện gì khác…

“Quay , chẳng lẽ khanh luôn lưng về phía chuyện?”

Nghe tiếng, Trần Kim Chiêu mới cảm thấy , nhanh chóng xoay nghiêng về phía thành giường . Người giường đang tựa nghiêng đầu giường   nàng, cô xoay vô tình chạm mắt  với .

Thấy mặt hoảng hốt trốn tránh ánh mắt như con nai vây  , Cơ Dần Lễ thương yêu. Hắn nỡ  thấy thái độ hoảng loạn của đối phương. mỗi khi thấy, suy nghĩ trong lòng là ôn tồn trấn an, dùng tâm thái chủ  nhân mà lời hành sự để xoa dịu  sự bất an của đối phương. Mà hận thể tự thể nghiệm, trực tiếp ôm chầm   lòng, nhẹ nhàng vuốt ve tấm lưng gầy   đang run rẩy .

Thư Sách

Hắn càng ý nghĩ như thế, hành động càng thêm khác . Do đó, đối phương càng sợ hãi. Không từng nghĩ đến việc bình  nhưng càng cố áp chế, sự u ám trong lòng càng trở nên càn rỡ.

“Tối nay ý định ban đầu là gọi khanh đến hỏi một chút về kế hoạch cụ thể của khanh khi nhập Công Bộ.” Hắn cưỡng chế ánh mắt rời khỏi khuôn mặt càng thêm nét sâu  , tùy ý dừng ở ngọc bội ngón tay, lực đạo thưởng thức trong lòng bàn tay lúc nhẹ lúc nặng: “Chỉ là trời quá muộn, thấy khanh tinh thần uể oải  thì để hôm khác .”

Trần Kim Chiêu khẽ đáp lời . Thật hai đối diện về kế hoạch tương lai ,  nàng đại khái về một sắp xếp khi nhập Công Bộ. Hiện giờ đối phương nhắc đến đề tài khó tránh khỏi ý vị che giấu  nhưng  nàng cũng chỉ thể giả vờ .

“Say rượu hại , uống ít thôi.”

“Vâng.”

“Nói cũng , hỷ sự của nhà họ Thẩm, khanh đến nỗi tự uống đến say mềm ? Sao vui mừng đến ?”

“... Tam Kiệt chúng  thần  từ đến nay giao hảo  , vi thần và Lộc thị  giảng  coi như trưởng. Vui mừng nhiều khó tránh khỏi uống quá chén .”  Nàng cân nhắc  khẽ: “Vi thần sẽ ghi nhớ lời dạy bảo của Điện hạ, tuyệt đối say rượu, uống rượu chừng mực.”

Giọng mềm mại vương men say lọt tai, Cơ Dần Lễ cảm thấy giờ phút e rằng cũng say, say đến đầu óc choáng váng, hô hấp thuận.

“Rốt cuộc uống bao nhiêu rượu , vẫn còn vẻ say sưa m.ô.n.g lung  như ?”

Trần Kim Chiêu kinh hãi. Trừ việc thị giác chao đảo, cô nhận thấy vẻ say rượu của . Ngón tay c.ắ.n mạnh   thịt chân, cơn đau khiến cô rít lên  nhỏ đến thể phát hiện, nhưng đồng thời cũng khiến đầu óc cô tỉnh táo vài phần.

“Vi thần thất lễ Vương giá , xin Điện hạ thứ tội.”

Nàng nhanh chóng thỉnh tội, cố gắng đè thấp giọng , cho âm thanh quá mềm mại .

Ánh mắt Cơ Dần Lễ chịu kiểm soát dừng vẻ mặt ướt át của nàng, chỉ cảm thấy thế gian như , mỗi phần mỗi hào đều như mọc trong tim , khiến thương yêu  đến nhường .

“Chính là mệt mỏi, lên nghỉ ngơi .”

Trần Kim Chiêu càng nóng lòng về nhà, đặc biệt là nàng mơ hồ nhận , bầu khí trong tẩm điện tối nay dường như ẩn ẩn khác biệt so với . Dường như mặt nước bình tĩnh thứ gì đó lặng lẽ vươn râu , cái cảm giác nguy hiểm rõ ràng nhưng sắp ập đến đó, khiến cô chỉ nhanh chóng rời khỏi nơi .

 

 

 

 

 

 

 

Loading...