Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 272
Cập nhật lúc: 2025-05-17 10:17:24
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KVQbhIiBp
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Đại Trân học theo cách Tô đại nương mắng mình, lạnh lùng nói: "Chị dâu, hai ngày nay chị không có nhà, mọi việc nhà đều do em làm, hôm nay đến lượt chị nấu ăn dọn dẹp rồi chứ?"
Cung Thục Trân chỉ mỉm cười nhạt rồi đáp: "Anh em không khỏe, chị còn phải chăm sóc anh ấy trong phòng, từ giờ mong em chịu khó làm thêm chút nữa."
Rồi không đợi Tô Đại Trân nói thêm gì, Cung Thục Trân quay người vào phòng và đóng cửa lại.
Tô Đại Trân: "..."
Sợ kéo dài thêm sẽ bị Tô đại nương trách mắng, Tô Đại Trân đành tức tối lườm cánh cửa một cái rồi chui vào bếp bắt đầu nấu bữa sáng.
Cùng lúc đó, sau khi từ trên núi trở về, gia đình Lưu Lan Hương cũng đã bình an mang theo một giỏ đầy thỏ hoang về thôn.
Nhưng lúc này những con thỏ đã cắn thủng bao tải ban đầu và đang loạn xạ trong không gian chật hẹp giữa hai giỏ.
Lưu Lan Hương cũng hoảng hốt, cuối cùng đành nghiến răng, dẫn các con chạy vội sang nhà lão già góa vợ Ngũ Lỗi ở bên cạnh.
Giữa ban ngày ban mặt mà phải vào nhà của một lão già góa vợ, tất nhiên Lưu Lan Hương rất sợ hãi và lo lắng. Nhưng sau vài lần "chạm tay vào cải trắng, rắc thịt", bà dần quen với cảm giác này. Lưu Lan Hương dẫn đầu, cả gia đình năm người nhanh chóng vào nhà của Ngũ Lỗi.
Lưu Lan Hương vừa ôm chặt hai chiếc giỏ đan vào nhau vừa đẩy cửa vào, còn Tô Dĩnh thì dẫn các em "vèo vèo vèo" chạy vào gian phòng nơi Ngũ Lỗi đang ngủ.
Việc đồng chí Ngũ đại thúc Ngũ Lỗi còn đang ngủ có phải là vấn đề không? Còn ngủ gì nữa, giờ này mà ngủ sao? Lũ thỏ con sắp chạy hết rồi!!
Sáng nay Ngũ Lỗi đã ăn sáng, nhưng là một người đàn ông đơn độc, vào mùa nông nhàn thì chẳng có việc gì để làm nên sau khi ăn xong, ông lại quay vào phòng ngủ một giấc ngủ ngon. Nhưng không ngờ trong giấc mơ, ông bị đánh thức bởi tiếng đóng cửa lớn kêu "rầm" một tiếng và bị bao vây bởi bốn đứa trẻ hàng xóm.
Ngũ Lỗi: "... ???"
Tôi là ai? Tôi đang ở đâu? Các cháu muốn làm gì!!
Thấy Ngũ đại thúc còn đang ngơ ngác, Tô Dĩnh chạy đến bên tai phải của ông, nhanh chóng nói: "Ngũ đại thúc, dậy đi! Việc gấp lắm! Lũ thỏ sắp chạy hết rồi!"
Ngũ đại thúc Ngũ Lỗi mơ màng: "... Ai cơ?"
Tô Mậu đứng bên tai trái của Ngũ Lỗi, bổ sung: "Lũ thỏ! Là lũ thỏ đấy!"
Ngũ Lỗi bị đánh thức hai bên tai, đầu óc ông kêu ong ong: "Các cháu... muốn chạy?"
Tô Dĩnh, Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ: "..."
Tô Thành ôm đầu Ngũ Lỗi, lo lắng nói: "Thỏ! Nhiều thỏ xám lắm!!! Mau ra đây giúp!"
Tô Dụ thì kéo tay Ngũ Lỗi định lôi ông xuống giường.
Bị bao vây bởi mấy đứa trẻ dễ thương, tất nhiên trong lòng Ngũ Lỗi rất vui, nhưng ông nói: "Đợi đợi đợi, chờ đã, chú chưa mặc quần..."
Vào mùa đông, giường đất rất ấm, không ai ngủ mà mặc quần bông dày cả. Sau một hồi hỗn loạn, cuối cùng Ngũ Lỗi cũng ra khỏi phòng và bắt đầu giúp đỡ Lưu Lan Hương.
Ngũ Lỗi mở cửa, sau đó cài chốt cửa lại, trông càng không giống như họ đang làm điều gì tốt đẹp. Sau đó ánh mắt Ngũ Lỗi chuyển đến hai chiếc giỏ đang được Lưu Lan Hương ôm chặt.
Trong không gian chật hẹp của hai chiếc giỏ đan bằng tre có vô số con thỏ xám đang chen chúc nhau nhảy lên nhảy xuống.
Ngũ Lỗi sững sờ...
Ngũ Lỗi hỏi: "Không phải mấy người hốt luôn cả hang thỏ đấy chứ?"
Ngũ Lỗi chỉ nói bâng quơ nhưng không ngờ Lưu Lan Hương lại nở nụ cười gượng gạo và lịch sự đáp: "Ừm."
Ngũ Lỗi: "..."
Cô Lưu này, cũng biết cách lắm!
Khi Ngũ Lỗi mặc quần bông dày, ông đã nghe bọn trẻ giải thích sơ qua tình hình. Sau khi quan sát kỹ, ông cũng nhanh chóng nghĩ ra cách.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-272.html.]
Ngũ Lỗi bảo bọn trẻ: "Các cháu hãy đóng hết cửa các phòng trong nhà lại."
Nghe lệnh, bọn trẻ lập tức hành động, còn Ngũ Lỗi thì đi ra sân sau, tìm cây cung dùng để đi săn của mình.
Lần đầu tiên Lưu Lan Hương nhìn thấy cung tên, cây cung rất lớn, ở giữa như được buộc bằng gân bò, khi chạm nhẹ vào sẽ phát ra tiếng "vù vù".
Sau khi mọi thứ đã sẵn sàng, Ngũ Lỗi bảo Lưu Lan Hương và bọn trẻ đặt hai chiếc giỏ ở giữa sân rồi tháo bỏ cỏ khô buộc giữa hai giỏ.
Sau đó bọn trẻ rút về cửa phòng, còn Ngũ Lỗi đứng sẵn ở cửa lớn, cung tên đã được giương lên.
Ngũ Lỗi hô: "Ba, hai, một!"
Vừa dứt lời, Lưu Lan Hương buông tay chạy về phía cửa phòng.
Hai chiếc giỏ tre không còn bị cỏ khô buộc chặt, lũ thỏ bên trong xô ngã giỏ ra đất rồi mười mấy con thỏ xám nhanh chóng phóng ra, tản ra khắp sân nhà Ngũ Lỗi.
Nhưng trước khi Lưu Lan Hương và các con kịp lo lắng làm sao để bắt những con thỏ chạy nhanh như vậy, ba tiếng "vù vù vù" khẽ vang lên trong sân, mà họ nhận thấy có ba con thỏ đã bị ghim chặt tại chỗ, không nhúc nhích.
Khi Lưu Lan Hương và các con ngước lên nhìn về phía cửa - nơi phát ra âm thanh, họ thấy Ngũ Lỗi đã gắn thêm ba mũi tên nữa vào cung.
Với ba tiếng "vù vù vù" khẽ vang, sân nhà lại có thêm ba con thỏ bị ghim chặt tại chỗ.
Tô Dĩnh, Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ, Lưu Lan Hương: "..."
Ôi trời ơi!
Thật quá, quá lợi hại!!!
Cả năm người đều há hốc mồm thành hình chữ O, thậm chí vì quá ngạc nhiên mà không thốt nên lời.
Ngũ Lỗi tiếp tục lắp tên, sau hai lần b.ắ.n nữa, tất cả những con thỏ đã bị ghim chặt xuống đất trong sân.
Lưu Lan Hương dẫn các con kiểm tra, phát hiện tất cả các con thỏ hoặc bị b.ắ.n trúng chân hoặc bị b.ắ.n trúng cổ, nhưng lớp lông trên cơ thể thỏ vẫn nguyên vẹn.
Tổng cộng có mười hai con thỏ, ngay cả con thỏ chạy nhanh và xa nhất cũng không thoát khỏi sân nhà Ngũ Lỗi.
Tô Dĩnh, Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ, Lưu Lan Hương: "..."
Lưu Lan Hương mở miệng lẩm bẩm nhưng không biết dùng từ nào để diễn tả...
Lão già hàng xóm này thật lợi hại!
Tô Dĩnh đã biết Ngũ đại thúc giỏi săn b.ắ.n từ kiếp trước, nhưng cô không ngờ ông lại giỏi đến thế!
Tô Dĩnh cảm thán: "Trời ơi, cháu chưa từng thấy ai giỏi b.ắ.n cung như thế!"
Lưu Lan Hương nói: "Không chỉ con, ngay cả mẹ cũng chưa từng thấy!"
Tô Dĩnh nghĩ, điều này không giống nhau, cô đã trải qua thời đại bùng nổ thông tin khi video và clip ngắn được chia sẻ dễ dàng.
Tô Mậu, Tô Thành, Tô Dụ đều rất ngưỡng mộ đồng chí Ngũ Lỗi, đặc biệt là Tô Mậu, trái tim anh đập thình thịch, như thể có điều gì đó đang nảy mầm, chuẩn bị trỗi dậy.
Nhìn ánh mắt lấp lánh của bọn trẻ, đồng chí Ngũ đại thúc Ngũ Lỗi khẽ mỉm cười rồi bất ngờ nhe một chiếc răng nanh nhỏ sáng lấp lánh.
Sau đó Lưu Lan Hương dẫn các con dọn dẹp chiến trường, phát hiện rằng năm con thỏ bị b.ắ.n trúng cổ đã chết, còn bảy con bị b.ắ.n trúng chân vẫn sống.
Điều này chứng tỏ kỹ thuật b.ắ.n cung của Ngũ Lỗi rất cao siêu. Trong tình huống hỗn loạn như vậy, thậm chí Lưu Lan Hương và các con còn không nhìn rõ đường chạy của lũ thỏ nhưng Ngũ Lỗi đã dùng kỹ năng điêu luyện của mình để hạ gục chúng.
Từ đó, hình ảnh đồng chí Ngũ Lỗi trong lòng cả gia đình càng trở nên cao lớn, mà ông còn được thêm biệt danh "Sát thủ săn thỏ xám"!
Vì hôm nay đồng chí Ngũ Lỗi tỏ ra rất đáng tin cậy nên Lưu Lan Hương bàn với ông về việc giao toàn bộ công việc liên quan đến da thỏ cho ông, đồng thời bà sẽ chia cho ông ba con thỏ, đó là những con đã được làm sẵn để ăn. Tất nhiên, Ngũ Lỗi vui vẻ nhận lời.
Hôm nay gia đình năm người bắt được tổng cộng mười hai con thỏ xám, ba con chia cho Ngũ Lỗi và Lưu Lan Hương quyết định mang hai con khác tặng cho gia đình Tô nhị bá.