Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thái Tử Xuyên Không Thành Đứa Trẻ Ba Tuổi - Chương 271

Cập nhật lúc: 2025-05-17 10:17:22
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KroxNriOP

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Con thỏ xám lớn vừa bắt được đã bị Lưu Lan Hương dùng cỏ khô buộc chặt tứ chi lại khiến nó không thể cựa quậy, mà giờ nó đã trở thành một "túi giữ nhiệt" sống trong tay Tô Dụ. Cậu có thể thoải mái vuốt ve con thỏ.

Lúc này bộ lông của thỏ đang trong giai đoạn dày và mượt nhất, rất thích hợp để vuốt ve. Bộ lông xám trắng của nó mềm mại, khi tay chạm vào, những sợi lông mượt mà sẽ bị ép xuống rồi lại bật lên tạo cảm giác như thế giới này trở nên dịu dàng hơn, thực sự là một trải nghiệm rất thư giãn và dễ gây nghiện.

Ngay lúc đó, Tô Dụ bỗng nảy ra ý định muốn vùi mặt mình vào bộ lông thỏ mượt mà này.

Nhưng khi cậu vô tình ngửi tay sau khi vuốt thỏ, một mùi hôi khai của nước tiểu thỏ lâu ngày không tắm đột ngột xộc lên mũi.

May mắn thay, cậu đã dừng lại kịp thời và không vùi mặt vào bộ lông của thỏ.

Tô Dụ: "..."

Thật nguy hiểm!

Có vẻ như chỉ nên ngắm nhìn từ xa chứ không nên quá thân thiết.

Tô Dụ đặt con thỏ xuống đất phía trước rồi lùi lại xa cho đến khi cảm thấy mình đã tránh xa mùi hôi khó chịu mới dừng lại.

Trong khi Tô Dụ gần như tựa vào cây lớn mà ngủ thì Lưu Lan Hương và các con cũng tìm thấy tất cả các lối ra vào của hang thỏ.

Mặc dù khoảng cách giữa các lối ra vào của hang thỏ hoang dã thường không quá mười mét, nhưng do tuyết phủ đầy và cây cối xung quanh che lấp, họ mất khá nhiều công sức mới xác định được vị trí của tất cả các lối ra vào.

Sau khi cảm nhận được hướng gió nhẹ tại từng cửa hang, Lưu Lan Hương loại bỏ một lối ra đã bị bịt kín rồi cùng các con chặn thêm ba lối ra bên cạnh, chỉ để lại một lối ra phía trên và một lối ra phía dưới.

Tiếp đến là phần căng thẳng nhất, Lưu Lan Hương cùng Tô Thành ở cửa hang phía dưới, châm lửa vào những cành khô. Những cành khô này còn ẩm nên khi cháy tạo ra nhiều khói trắng vừa gây ngạt thỏ vừa gây ngạt người. Lưu Lan Hương và Tô Thành cố gắng thổi khói vào hang thỏ.

Nhờ sức thổi của hai mẹ con và hướng đi tự nhiên của khói, những con thỏ bị hun khói phải chạy ra ngoài. Tuy nhiên lúc này chỉ còn lại lối ra phía trên, nơi Tô Dĩnh và Tô Mậu đang đứng đợi.

Tô Dĩnh dùng bao tải đựng ngô buổi sáng để chụp lên lối ra phía trên, còn Tô Mậu phụ trách che chắn những chỗ hở. Không lâu sau, hai người cảm thấy bao tải có động.

Tô Mậu reo lên: "Hình như có con vào rồi! Thật sự có thỏ vào bao rồi! Nhiều lắm! Nhiều lắm!!"

Tô Dĩnh hốt hoảng: "Em đừng có reo lên! Đừng buông tay đấy!!!"

Tô Mậu: "..."

Tô Mậu nhanh chóng đặt hai tay trở lại, giữ chặt mép bao tải: "Giữ chặt rồi! Không con nào thoát được!!"

Nghe tiếng reo vui từ phía Tô Dĩnh và Tô Mậu, Lưu Lan Hương và Tô Thành cũng vui mừng khôn xiết. Sau bao nhiêu công sức, cuối cùng họ cũng có được thành quả!

Nhưng rồi tình hình lại thay đổi.

Tô Dĩnh lớn tiếng gọi thêm người: "Em út! Em út, đừng ngủ nữa! Mau lại đây giúp!"

Tô Dụ đang ngủ gật nhưng nghe tiếng gọi của chị, cậu lập tức chạy đến.

Tô Dụ chạy đến, thở hổn hển: "Có chuyện gì vậy?"

Tô Dĩnh nói: "Mau lại đây giữ chặt, bọn chị sắp không giữ nổi nữa rồi!"

Tô Dĩnh hỏi Lưu Lan Hương: "Mẹ! Một ổ thỏ hoang có bao nhiêu con vậy?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-xuyen-khong-thanh-dua-tre-ba-tuoi/chuong-271.html.]

Lưu Lan Hương: "..."

Lưu Lan Hương: "Không... không biết!"

Vấn đề này quá cao siêu, sao Lưu Lan Hương biết được? Nếu hỏi thịt thỏ có ngon không thì bà chắc chắn sẽ nói là rất ngon, nhưng số lượng thì bà thực sự không biết!

Lúc này Tô Dụ đã tham gia cuộc chiến, cùng Tô Dĩnh và Tô Mậu giữ chặt bao tải, nhưng những con thỏ trong bao tải vẫn điên cuồng giãy giụa, nhảy nhót lung tung.

Cuối cùng ba chị em không thể giữ nổi nữa, đành lớn tiếng gọi Lưu Lan Hương. Bà nhanh chóng đổi chỗ với Tô Dụ, để cậu cùng Tô Thành ở cửa hang phía dưới tiếp tục thổi khói, còn bà cùng Tô Dĩnh và Tô Mậu giữ chặt bao tải chứa thỏ.

Một lúc sau, không còn con thỏ nào chui ra từ hang nữa, nhưng trước khi cả gia đình kịp thở phào, bao tải bất ngờ phát ra tiếng "Sột soạt".

Lưu Lan Hương, Tô Dĩnh, Tô Mậu: "..."

Thì ra những con thỏ đang cố gắng cào xé bao tải để trốn thoát.

Thấy bao tải không thể giữ được lâu nữa, ba người nhìn nhau rồi nhanh chóng hành động.

Lưu Lan Hương buộc chặt miệng bao tải bằng cỏ khô rồi mạnh tay ném nó vào giỏ sau lưng. Sau đó bà úp giỏ của Tô Mậu lên trên, giữ chặt cả hai giỏ trong khi Tô Mậu nhanh chóng dùng cành cây khô để buộc chặt các khe hở giữa hai giỏ.

Khi Tô Mậu vừa xử lý xong giỏ, Tô Dĩnh cũng dẫn Tô Thành và Tô Dụ đi dập tắt ngọn lửa ở cửa hang phía dưới.

Sau đó Tô Dĩnh quay lại chỗ cũ để nhặt con thỏ xám lớn lên rồi cả gia đình không chần chừ nữa, vừa cõng vừa kéo giỏ xuống núi thật nhanh.

Trái ngược với niềm vui hân hoan xen lẫn hồi hộp của gia đình Tô Dĩnh, gia đình Tô đại bá lại đang chìm trong u ám.

Mọi toan tính của nhà Tô đại bá gần đây đều thất bại thảm hại. Đầu tiên là việc Tô đại bá định lén đào vàng của nhà Tô Dĩnh nhân dịp Tô Đại Nghiệp kết hôn đã không thành công.

Sau đó vào đêm thứ hai sau lễ cưới, Tô Đại Nghiệp lẻn vào nhà Lưu Lan Hương để trộm đồ nhưng bị dân thôn tưởng là trộm gà, đánh gãy bốn chiếc xương sườn. Sau khi nằm viện ở huyện hai ngày trở về, anh ta mới phát hiện rằng mình đã bỏ lỡ cơ hội tham gia mùa săn đông năm nay.

Đi săn đông không phải chỉ để làm việc cho đại đội mà mỗi người tham gia đều có quyền được chia một phần thịt từ những con thú săn được trong mùa đông. Nếu may mắn, mỗi người có thể nhận được hàng chục cân thịt! Nhưng giờ tất cả đều mất trắng...

Và Tô Đại Nghiệp còn phải nằm liệt giường ít nhất ba tháng nữa, không biết liệu sau đó có để lại di chứng gì không.

Nhưng điều làm Tô đại bá tức giận nhất là khi cả gia đình kiệt sức trở về nhà trên xe la của Hồ lão lục, họ ngay lập tức bị bà hàng xóm Lý đại thẩm túm lấy.

Từ Lý đại thẩm, gia đình Tô đại bá biết rằng những con gà mái của họ đã bị hai tên trộm gà đáng ghét đánh cắp, hoàn toàn không phải do Hoàng Đại Tiên làm!!

Nghe xong, cả gia đình Tô đại bá như bị hóa đá, trong khi Lý đại thẩm cũng từng mất gà mái hả hê về nhà, miệng còn ngân nga một giai điệu vui vẻ.

Trước đây khi gia đình Tô đại bá mất gà mái, Lý đại thẩm đã tử tế nhắc nhở rằng có thể gà bị trộm nhưng lại bị Tô đại nương đuổi ra ngoài với vẻ mặt bí ẩn và ánh mắt khinh miệt "bà không hiểu gì đâu".

Và khi nhà Lý đại thẩm mất gà, Tô đại nương lại đứng giữa đám đông, mặt lộ rõ vẻ hả hê. Điều này khiến Lý đại thẩm rất tức giận, ai lại cao quý hơn ai khi cả hai đều mất gà chứ?

Bây giờ sự thật phơi bày, Lý đại thẩm cảm thấy rất hả hê.

Lúc này gia đình Tô đại bá đã vào nhà, Tô Đại Nghiệp được đưa vào phòng riêng để vợ anh ta, Cung Thục Trân chăm sóc. Còn Tô đại bá và Tô đại nương thì chui vào phòng khách và đóng cửa lại, bắt đầu rì rầm với nhau một hồi lâu.

Tiếng ồn của gia đình Tô đại bá đã đánh thức Tô Đại Điền, người đang ngủ nướng. Cậu ta chạy ra sân, vừa to tiếng vừa cáu kỉnh đòi ăn.

Trước khi Cung Thục Trân về làm dâu, hầu hết công việc nhà đều do Tô Đại Trân đảm nhận, nhưng giờ Cung Thục Trân đã kết hôn với Tô Đại Nghiệp, Tô Đại Trân nghĩ rằng công việc nhà sau này nên được chia sẻ giữa chị dâu Cung Thục Trân và mình.

Nhưng thấy em trai Tô Đại Điền càng lúc càng kêu đói còn Cung Thục Trân vẫn không có ý định ra khỏi phòng để nấu ăn, Tô Đại Trân lo sợ nếu kéo dài thêm sẽ bị Tô đại nương và Tô đại bá trách mắng nên cô ta đành gõ cửa phòng của Tô Đại Nghiệp và Cung Thục Trân.

Loading...