Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 351: Lễ vật của Tiết Thiếu Cần.

Cập nhật lúc: 2025-11-18 14:46:48
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sau cổng viện trong của phủ Yến Quốc công là sảnh tiếp khách dành cho nữ chủ nhân. từ khi phu nhân Quốc công mang thai, nơi phần lớn đều do đại tiểu thư xử lý việc nhà.

 

Cuối năm bận rộn hơn, nhị tiểu thư cũng đến hỗ trợ. Từ giờ Thìn, trong sảnh nhóm lò than, tấp nập.

 

Đường Kiều Kiều ở vị trí chủ tọa, mặt là một quản sự đang bẩm báo. Nàng liếc sang Đường Tiểu Bạch bên cạnh. Liếc hai , thấy Đường Tiểu Bạch vẫn cầm nguyên một tấm bái xem mãi, nhịn lên tiếng:

 

“Ngơ ngác cái gì ! Một tấm bái xem lâu thế ?”

 

Đường Tiểu Bạch hồn, ngẩng lên : “Là bái của Tiết Thất Lang.”

 

Tiết Thất Lang, chính là Tiết Thiếu Cần, huyện úy Vạn Niên .

 

“Hắn về ?” Đường Kiều Kiều nhướn mày.

 

Từ khi Tiết Thiếu Cần từ quan, liền du học khắp nơi. Đi thì Đường Tiểu Bạch cũng để ý. Lần gửi bái đến, chủ yếu là báo tin về kinh.

 

Ngoài

 

“Còn một danh sách lễ vật…” Đường Tiểu Bạch lấy tờ lễ đơn kẹp trong bái , trong lòng bất ngờ.

 

Nói thật, tuy Tiết Thiếu Cần từng giúp phủ Quốc công, nhưng hai bên hề qua nhiều. Hồi rời kinh cũng chẳng gì với họ; về đột nhiên kết giao?

 

“Ta nhớ Tiết Thất lang dường như thích thiên văn lịch , chẳng lẽ nhờ giới thiệu Đông cung?” Đường Kiều Kiều đoán.

 

“Nhà họ Tiết…”

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Họ Tiết cần gì nàng giới thiệu? Hơn nữa đợt chiêu mộ nhân tài của Sùng Văn điện khát nhân tài như hạn lâu gặp mưa, vốn cần ai dẫn dắt. Vậy, tại gửi lễ?

 

Đường Tiểu Bạch lễ đơn một lượt ngẩng lên tỷ tỷ, ánh mắt kỳ quái.

 

“Nhìn gì?” Đường Kiều Kiều khó hiểu.

 

Đường Tiểu Bạch đưa lễ đơn qua. Đường Kiều Kiều liếc một cái cau mày.

 

Lễ đơn dài, nhưng loại lễ tết thường thấy; phần lớn là đặc sản các vùng, quý giá gì, chỉ hai món trông vẻ tầm thường.

 

Một tên là Ngọc Nhan Tuyết Hoa Đan món gọi Hồng Mạt Hạt

 

“Đem lên xem.” Đường Kiều Kiều lệnh.

 

Mang lên là hai hộp gỗ vuông vức. Một hộp từ gỗ t.ử đàn, hộp màu gỗ nhạt rõ chất liệu.

 

Cả hai đều khắc hoa mẫu đơn, nhưng phong cách khác : hộp t.ử đàn thì mẫu đơn đoan trang lộng lẫy, hộp gỗ nhạt thì mẫu đơn lạnh lùng kiêu sa.

 

Đường Tiểu Bạch liếc tỷ tỷ. Sao cứ như đặt riêng cho đại tiểu thư ?

 

Đường Kiều Kiều thèm nhận, chỉ bảo hạ nhân mở . Hộp t.ử đàn mở, một làn hương thanh nhã lan tỏa.

 

Bên trong là một viên d.ư.ợ.c trắng như tuyết, lai lịch thành phần. Hẳn chính là Ngọc Nhan Tuyết Hoa Đan.

 

Hộp gỗ nhạt thì chứa một viên bảo thạch bằng quả hạt dẻ, màu như quả đào, đỏ ánh, rực rỡ. Cái

 

Đường Tiểu Bạch về phía mỹ nhân nhà .

 

Đường đại tiểu thư hừ lạnh: “Nhà ai tặng lễ mà chỉ tặng một món? Không thấy nghèo nàn !”

 

Nghe Đường Tiểu Bạch xót :

 

“Bảo vật thế , một món cũng khó tìm, thứ gì cũng thành đôi .”

 

Đường Kiều Kiều bật mỉa: “Muội nhận hai thứ ? Chỉ dựa cảm giác mà là đồ ?”

 

Đường Tiểu Bạch hừ nhẹ: “Dù , cũng đây là đồ quý.”

 

Họ Tiết tuy là danh môn, nhưng nhà Tiết Thiếu Cần chỉ còn góa con côi; tính là nghèo khổ, nhưng cũng chẳng dính dáng gì đến phú quý.

 

Trước bồi tội cho phủ Yến Quốc công còn nhờ Tiết Thiếu Miễn hỗ trợ. Với gia cảnh Tiết Thiếu Cần, lấy hai món quả thật quá bất ngờ.

 

Nghĩ đến cũng , chắc là thu nhặt lúc du hành, cố ý đem về tặng. Nói tặng cho đại tiểu thư thì ai tin?

 

Không ngờ Tiết Thiếu Cần cũng lòng như

 

Đường đại tiểu thư hề để ý, phẩy tay: “Để sang một bên!”

 

“Phải hồi lễ thế nào?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

 

“Chuyện còn dạy?” Đường Kiều Kiều khó chịu, hiển nhiên lo. Đường Tiểu Bạch đành cúi xuống lật sổ kho.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-351-le-vat-cua-tiet-thieu-can.html.]

Lật hai trang, nàng bỗng nhớ một chuyện. Tiết Thiếu Cần hình như cũng thích thiên văn?

 

Lúc giờ còn len lén xem Linh Hiến, nàng và ca ca bắt gặp cướp sách, chẳng ?

 

Hắn còn từng vì quyển đó mà chịu sự uy h.i.ế.p của hai tỷ nàng! Giờ về, chẳng nên đến Sùng Văn điện thử một ?

 

Nghĩ , Đường Tiểu Bạch lập tức cầm bút hồi .

 

Đường Kiều Kiều đang để ý nàng, thấy cau mày: “Muội cần đích hồi ?”

 

Chuẩn lễ đáp tặng vốn chẳng cần chủ nhân đích , hồi cũng thế.

 

“Là hẹn gặp .” Đường Tiểu Bạch ngẩng đầu trả lời.

 

“Muội gặp để ,,,” Đường Kiều Kiều nửa câu thì dừng , im lặng một lát đổi giọng: “Bận c.h.ế.t thì mang theo nhiều !”

 

Không khí lặng xuống một lát. Khi Đường Tiểu Bạch gần xong hồi , đại tiểu thư thốt một câu: “ Hai Thứ trả !”

 

Đường Tiểu Bạch và Tiết Thiếu Cần hẹn ba ngày , tại một quán ven phố ở Đông Thị. Khi Tiết Thiếu Cần xuất hiện, Đường Tiểu Bạch cảm giác như mắt sáng lên.

 

Nàng mấy năm gặp . Trong ấn tượng, là một thanh niên gầy yếu, thì hòa nhã nhưng lúc nào cũng mang vẻ thiếu sức sống.

 

Lần gặp , nàng cảm thấy khí sắc của tràn đầy sức sống, thậm chí còn thể là phong thái như gió xuân.

 

Sau khi thi lễ, Đường Tiểu Bạch nhịn hỏi: “Tiết lang chẳng lẽ chuyện vui?”

 

Tiết Thiếu Cần đỏ bừng mặt: “Tiểu thư… ?”

 

Đường Tiểu Bạch: …

 

Viết ngay mặt đó!

 

Tiết Thiếu Cần cũng nhận điều đó, ngượng ngùng sờ mặt: “Là… là… sắp thành …”

 

Nói xong mặt càng đỏ hơn, đôi mắt sáng rực. Đường Tiểu Bạch sững . Vậy còn tặng bao nhiêu thứ cho đại tiểu thư?

 

Thấy Tiết Thiếu Cần nghi hoặc, nàng thu vẻ ngẩn ngơ, mỉm hỏi: “Quả là đại hỷ! Không Tiết lang cưới tiểu thư nhà nào?”

 

Nhắc đến vị hôn thê, Tiết Thiếu Cần lập tức mỉm đầy dịu dàng:

 

“Không kinh thành. Là quen khi du học ở đất Thục. Nàng thích, tương lai kinh, mong nhị tiểu thư chiếu cố nhiều hơn.”

 

Hóa là tự do yêu đương. Tốt thật!

 

Đường Tiểu Bạch vui vẻ gật đầu hỏi tiếp: “Đã định ngày thành ?”

 

Tiết Thiếu Cần : “Ta tâu lên mẫu , mấy ngày nay đang tìm chọn ngày. Đa phần sẽ tháng ba sang năm.”

 

Đường Tiểu Bạch tính nhẩm. Tháng ba sang năm cũng là lúc kết quả khoa cử, hình như nhiều chọn thời điểm để bàn chuyện hôn nhân!

 

Nói chuyện một hồi, nóng, họ bắt đầu chính sự.

 

“Lần Tiết lang hồi kinh, dự định ứng tuyển Sùng Văn điện ?”

 

Đường Tiểu Bạch trực tiếp hỏi. Tiết Thiếu Cần ngạc nhiên thoáng chốc, đó lập tức nghiêm mặt: “Ta vốn ý !”

 

Ánh mắt sáng rực, niềm vui thậm chí chẳng kém khi nhắc đến hôn sự.

 

“Không giấu nhị tiểu thư, từ nhỏ thích thiên văn lịch pháp. Sau khi trưởng thành còn từng mong Ty Thiên Đài, đáng tiếc vượt qua khảo hạch.”

 

Hắn chút ngượng ngùng. Đường Tiểu Bạch hiểu gật đầu.

 

Tiểu tổ tông từng với nàng, trong Ty Thiên Đài đều là của Trịnh Sư Đạo.

Lâm Hư Kỷ thể ở , ngoài chuyện nhà họ Lâm đời đời thiên quan, còn vì bản Lâm Hư Kỷ cũng xuất sắc.

 

Còn như Tiết Thiếu Cần… đừng , ngay cả họ Tiết e là cũng dính vũng nước .

 

“Chính vì Sùng Văn điện chọn thiên quan, mới gấp rút trở về. Nếu may mắn chọn, thể tham gia sửa định lịch pháp mới, đời còn gì tiếc nuối!”

 

Khi đến đây, Tiết Thiếu Cần càng thêm hào hứng, khác hẳn dáng vẻ huyện úy Vạn Niên ngày . Công danh lẫn tình duyên đều hanh thông, bảo !

 

Đường Tiểu Bạch : “Vậy xin chúc Tiết lang như ý!”

 

Không chỉ Tiết Thiếu Cần vui mừng. Xác định sẽ tham gia tuyển chọn, Đường Tiểu Bạch cũng thấy thu khá nhiều, hài lòng đến mức suýt quên mất chuyện đại tiểu thư dặn.

 

Mãi đến khi tận cửa, nhận ám hiệu điên cuồng của Chanh Tử, nàng mới cuống quýt gọi Tiết Thiếu Cần .

 

Hai hộp gỗ tinh xảo đưa đến mặt , Đường Tiểu Bạch khẽ : “Lễ quá quý giá.”

 

Tiết Thiếu Cần đỏ mặt, nhỏ giọng: “Cái … thật chỉ là khác chuyển tặng…”

Loading...