Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 349: Có phải nhớ ta rồi không?

Cập nhật lúc: 2025-11-18 14:45:49
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đêm tối mờ ảo, bóng như chim kinh hồng đáp xuống. Đường Tiểu Bạch còn thấy vững đất vui mừng bật dậy, lao thẳng lòng.

Thiếu niên dang tay như đôi cánh, vững chắc tiếp nàng. Nàng ôm chặt lấy cổ , nhịn bật .

Lý Mặc sự nhiệt tình của nàng cho choáng váng, luống cuống hôn mấy cái lên tóc mai nàng. Sờ chiếc áo choàng lông mềm mại cô gái, khẽ hỏi: “A Kiểu… nhớ ?”

Cô gái vùi mặt hõm cổ , gật đầu như giã tỏi. Lý Mặc siết nàng lòng, cũng bật nén .

Lông áo choàng dày mà mềm, ôm chẳng khác nào ôm một con thú nhỏ mềm mại ngoan ngoãn, thoải mái đến mức lâng lâng. Không chút nghĩ ngợi : “Ta để Mạc Hoãn ở chỗ nàng. Sau nhớ thì bảo tới truyền lời.”

“Cái hợp lắm ?” Đường Tiểu Bạch tuy cũng cách liên lạc, nhưng Mạc Cấp và Mạc Hoãn là tuyệt đỉnh cao thủ, dùng đưa tin thì… phí quá.

Lý Mặc nghĩ một chút, bèn gật đầu: “Ừ, đúng là hợp. Để về hỏi xem nhà họ Mạc cô nương nào .”

Đường Tiểu Bạch: …

Hơi … vẫn lãng phí…

“Hay là Oanh Oanh? Hay xin Đại Trưởng Công Chúa cho mượn?” Lý Mặc đề nghị.

“Không cần cần!” Đường Tiểu Bạch cuống lên, “Ngoại tổ mẫu thích Oanh Oanh, chúng thể cướp bà thích !”

Một tiếng “chúng thành công khiến Lý Mặc mềm lòng. Hắn vuốt vuốt lớp lông mềm áo nàng, nghĩ một lát : “Vậy… đến đây mỗi đêm?”

Đường Tiểu Bạch: …

“… Chàng bằng đường nào ?” nàng đẩy hỏi.

thì, thế nào nữa, lén lút chui nhà cũng quá đó?

Thái t.ử điện hạ lập tức lộ vẻ chột : “Tiểu viện Nguyên Tiêu… mật đạo.”

“Mật đạo!” Đường Tiểu Bạch trợn mắt, “Thông tới ?”

“Thông tới phủ Thái tử.”

Đường Tiểu Bạch: …

Bảo Thái t.ử đến nhà nàng cứ như dạo trong vườn nhà !

“Muốn xem thử ?” Thái t.ử điện hạ nửa dụ dỗ nửa lấy lòng.

Đường Tiểu Bạch: “… Có!”

Mật đạo ngay chỗ trong sảnh chính của Tiểu viện Nguyên Tiêu.

Đi xuống là một mật thất. Có đèn, giường, cả bút mực giấy nghiên.

Trông rộng rãi hơn nhiều so với căn phòng nhỏ năm xưa vị Tiểu Tổ Tông từng ở.

Đường Tiểu Bạch giường gỗ trống, đung đưa chân, Thái t.ử đang thắp đèn, hỏi: “Mật đạo lối khác ?”

“Có, thông ngoài thành.”

Đường Tiểu Bạch hiểu ngay: “Cho nên năm đó giao thừa, trưởng thương về nhà, chính là bằng mật đạo ?”

Lý Mặc gật đầu.

“Vậy mà giấu mỗi …” Đường Tiểu Bạch lầm bầm đầu khắp nơi.

“Đại tiểu thư cũng .” Lý Mặc nàng giải thích.

Đường Tiểu Bạch để ý đến lời , hỏi: “Vậy ở đây từng gặp của phủ Thái t.ử ?”

Lý Mặc khựng một chút, thản nhiên đáp: “Ta lúc nhỏ trúng một loại độc lạ, Phong Hoài tới đây châm cứu cho .”

Đường Tiểu Bạch giật phắt đầu : “Chàng từng trúng độc? Loại độc gì?”

Dưới ánh đèn leo lét, sắc mặt Thái t.ử vẫn bình thản: “Một loại độc ngấm lâu…” Hắn đơn giản kể vài câu, nhẹ giọng , “Năm Thái Hưng thứ mười hai khỏi .”

Đường Tiểu Bạch đau lòng, móc lấy ngón tay , hỏi nhỏ: “Là lúc định c.h.ế.t giả ?” Nàng nhớ rõ thời điểm .

Lý Mặc gật đầu, khóe môi cong lên một tia nhỏ.

“Vậy đó vì nữa?” Đường Tiểu Bạch mãi vẫn hiểu đổi ý định từ khi nào.

“Kế hoạch ban đầu là đến Trấn Châu. Năm Thái Hưng mười một, Lý Hành Viễn kinh chính là vì việc . Chỉ là… tin Lý Minh Nghĩa.”

“Không tin Lý Hành Viễn ? Sao tin Lý Minh Nghĩa?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

“Lúc đó cũng tin Lý Hành Viễn.” Lý Mục , “Lúc đó… chẳng tin ai cả.”

Đường Tiểu Bạch nhớ cảnh cảnh giác với Vương Mậu Chiêu và Thái hậu, cũng ngẫu hứng nhất thời.

Quả thật, vốn sinh đa nghi. Phải lớn lên trong cảnh thế nào… mới khiến một đứa trẻ đề phòng tất cả như thế?

Nghĩ đến câu “từ nhỏ trúng độc” mà nhẹ như gió thoảng, lòng nàng bỗng đau thắt. Nàng lặng lẽ chui lòng , giọng nghèn nghẹn: “Đã tin ai, còn định đến Trấn Châu?”

“Bởi vì… cảm thấy, cũng chẳng .” Lý Mặc .

Đường Tiểu Bạch sững . Việc nguy hiểm như “chẳng ?

“Lúc sắp , thấy nàng đang tìm … thì đột nhiên… .”

 

Đường Tiểu Bạch đau lòng cảm động, len lén hít mũi, dụi mạnh n.g.ự.c . Chỉ tiếc, áo choàng mặc quá dày, dụi chẳng thấy gì.

 

Vẫn là thời tiết nóng một chút thì hơn, khi đó Tiểu Tổ Tông của nàng mặc áo bào đen, thắt eo gọn gàng, tuấn dật như cây ngọc. Ừm… nàng nhớ hình như còn chút… cơ ngực. Dụi thích, sờ còn thích hơn…

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Dù hai giờ thường ôm ôm hôn hôn, nhưng tay chân vẫn quy củ. Đến giờ nàng cũng chỉ dám giả vờ “vô ý” chạm hai . mặc dày thế , nàng thật sự… tiện thò tay áo ngoài của thiếu niên ngây thơ thuần khiết…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-349-co-phai-nho-ta-roi-khong.html.]

 

Trong lúc nàng còn đang rối rắm, bên cạnh cũng đang rối rắm. Hắn cúi đầu khẽ hít hương thơm tóc nàng, tay nhẹ vuốt lên tấm lưng lông xù mềm mại.

 

Mặc dù mềm đáng yêu, nhưng áo choàng quá dày, ngăn cách quá nhiều. Nếu áo choàng… lẽ sẽ sờ bờ vai nhỏ tinh xảo, cánh tay mềm mại, làn da non mơn mởn như nụ hoa.

 

bình thường cũng dám tùy tiện đụng chạm. A Kiểu nhà tuổi còn nhỏ, chẳng mảy may nghĩ về chuyện nam nữ. Nhỡ đường đột quá, doạ nàng nàng giận… đều nỡ.

 

Nghĩ tới đây, cuối cùng lòng cũng ngứa ngáy, bàn tay đang vuốt lưng nàng lặng lẽ trượt lên , chạm đến cổ áo, tiện tay chỉnh dù thật chẳng cần chỉnh.

 

Khi chỉnh, ngón tay co , mu bàn tay lướt nhẹ qua cằm nàng. Làn da mềm mịn như ngọc. Lý Mặc nhịn , cúi đầu, gần như c.ắ.n một cái.

 

lúc , cô gái bỗng ngẩng đầu. Đôi môi đỏ như hoa như thể đang mời gọi. Tim khẽ giật.

 

“… Tối nay đến?” Đường Tiểu Bạch lúc mới nhớ câu hỏi quan trọng.

 

Theo lý mà , hôm nay tuyên bố “lật” cả Ty Thiên Thai, lẽ bận.

 

“Có gì cần giúp ?” Nàng nghiêm túc hỏi.

 

Lý Mặc im lặng một lúc, lắc đầu: “Ban ngày chuyện nhiều, nghĩ nàng chắc điều hỏi.”

 

“Thật … cũng gì…” Đường Tiểu Bạch tự bản tình yêu mờ óc, giờ cũng chẳng nhớ vì ban ngày bực bội nữa. Không ngờ nàng , Lý Mặc vui:

 

“Trước hễ việc quan trọng, A Kiểu đều nhiều lời với . Lần Ty Thiên Thai định ép nạp Thái t.ử phi… A Kiểu ?”

 

Đường Tiểu Bạch: …

 

Nàng gì bây giờ?

 

“Khụ… khụ… Lần bọn họ ép . Về —”

 

“Về cũng !”

 

“Lần thể là trắc phi….”

 

“Ta chỉ một A Kiểu”

“… ”

 

Đường Tiểu Bạch: Ta cố lắm … thật sự kiến nghị gì cho nữa…

vẫn nàng, chờ mong.

 

Đường Tiểu Bạch vắt óc nghĩ, chỉ giường: “Ngồi xuống!”

 

Thiếu niên ngoan ngoãn . Đường Tiểu Bạch nâng mặt lên, cúi xuống hôn mạnh lên môi một cái, hào phóng khen: “Ngoan!”

 

Lời dứt, nàng kéo lên đùi. Tư thế hổ c.h.ế.t .

 

Nàng ngượng ngùng giãy nhẹ: “Chàng… đàng hoàng …”

 

“Ta ôm,” siết chặt tay, giọng thấp nhẹ như thì thầm.

 

“Ta nghĩ… bọn họ chủ động nhắc chuyện nạp phi. Không bằng nhân lúc định luôn… Bây giờ Thái Cực cung đang dán mắt Ty Thiên Thai, chắc rảnh để cản trở…”

 

Đường Tiểu Bạch phản đối. , Lý Mặc đoán sai .

Loading...