Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 343 – Cầu người được người.
Cập nhật lúc: 2025-11-17 11:32:51
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Ngày ở Lạc Du Nguyên, chính ngựa của thần va một học sinh của Hỗn Thiên Thư Viện.”
Đợi Đường nhị tiểu thư rời , Ngô Tuấn liền chủ động thú nhận. Lý Mặc nhàn nhạt một cái: “Vừa ?”
Ngô Tuấn gượng : “Thần cố ý … sợ nhị tiểu thư nổi trận lôi đình đ.á.n.h thần.”
Lý Mặc cụp mắt, bình luận. Ngô Tuấn tiếp:
“Người đó tên Lục Hùng. Thần thấy ý tiếp cận Bình Dương công chúa, liền dạy một bài học… ngờ kinh động đến nhị tiểu thư.”
Lý Mặc liếc : “Kẻ đó, .”
Ngô Tuấn :
“Ban đầu lấy cớ tiếp cận thị tỳ của nhị tiểu thư, nhân cơ hội để lọt mắt nàng. Tiếp đó còn thừa thế mà tiếp cận Bình Dương công chúa.”
“Việc nắm chắc hậu quả, thì chớ nên vọng động.” Lý Mặc thản nhiên .
Ngô Tuấn lập tức cúi : “Thần hiểu. Thần sẽ đến xin nhị tiểu thư trách phạt.”
Lý Mặc câu thì giữa chân mày khẽ giật, ánh mắt tối . Ngô Tuấn nhỏ hơn nửa tuổi, khuôn mặt tuấn tú ôn hòa, trông thì ngoan ngoãn vô hại.
—
“Để với nàng.” Lý Mặc dứt lời.
…
Đường Tiểu Bạch xong, sững một hồi mới xác nhận: “Ý là… A Ngô cố ý phóng ngựa đả thương ? Chàng… đang xin bỏ qua cho ?”
“Không,” Lý Mặc lập tức phủ nhận, “ chỉ chuyển lời mà thôi.”
Đường Tiểu Bạch giận mà bật . Hắn tự đến , ngầm bảo nàng đừng truy cứu ?
Mà thật , cho dù đến, nàng cũng chẳng định lôi NgôTuấn trị tội lúc . chuyện … quá khiến phẫn nộ!
“Hắn cho rằng Lục Hùng cố ý tiếp cận Bình Dương công chúa? Hắn điều tra rõ ? Công chúa tự là nàng tiện tay kéo bừa một đường!”
Đường Tiểu Bạch rõ, khi Bình Dương công chúa liều mạng trốn khỏi hành cung để cầu cứu cho Ngô Tuấn, tình cảm đôi bên sinh mầm. chỉ vì ghen tuông mơ hồ mà trút giận lên kẻ vô tội như , thực quá cực đoan, quá lỗ mãng!
“Nó mới chừng tuổi, dám càn, coi mạng như rác rưởi. Chàng quản ?” Đường Tiểu Bạch trừng mắt.
Lý Mặc trong lòng nhẹ hẳn , ngoan ngoãn nhận hết: “Ta quản. Ta sẽ dạy dỗ nó thật nghiêm.”
(Dù nàng tự dạy là .)
Hắn quá hiểu tính nàng. Ngô Tuấn mới tí tuổi mà vì một chút ghen ghét liền phóng ngựa hại – đó là thiếu đức hạnh. Mà Đường nhị tiểu thư thì ghét nhất loại “trẻ mà hư từ gốc”.
Nếu Ngô Tuấn mà tự đến xin tội, giả bộ ngoan ngoãn, Đường Tiểu Bạch chừng còn thương tình, giữ bên cạnh mà tự tay dạy dỗ.
Vì thế cố ý nhận phần về .
“A Ngô . Nó sợ nàng nổi giận khi gặp mặt, nên nhờ đến giải thích.”
“Giải thích thì gì?” Đường Tiểu Bạch vẫn nguôi giận, “May mà chân Lục Hùng . Nếu thật sự gãy , tính giải quyết đây?”
Lý Mặc nàng liên tục nhắc đến Lục Hùng thì trong lòng thoải mái: “Nếu thật sự gãy chân, gọi Phong Hoài tới chữa .”
Đường Tiểu Bạch với ánh mắt như phát hiện điều mới lạ: “Chà, trông cũng dáng biểu đấy!”
Nàng từng thấy vì ai mà bảo vệ đến .
“Đương nhiên. Miễn cho chừng mực, gây chuyện với của nàng.”
Câu … chua loét.
Đường Tiểu Bạch tức : “Gì mà của ? Ở của ? Căn bản đây chuyện ‘thuộc về ai’ ?”
Nói đến đây, sắc mặt nàng nghiêm , nâng mặt lên:
“Chàng hiện là nối ngôi, tương lai là thiên tử. Nhất định nhớ, muôn dân thiên hạ đều là con dân của . Mạng nào cũng đáng quý! Kẻ nào coi rẻ sinh mạng, tức là tổn hại của , đ.á.n.h mặt .”
“Chúng rời chiến trường, tuyệt thể vung tay là lấy đầu nữa. Nếu , còn cần quan phủ gì?”
Thấy nàng xuất phát từ lòng lo lắng cho , Lý Mặc gì cũng gật đầu. Đến đoạn “quan phủ”, hỏi: “Vậy nàng báo quan ?”
Đường Tiểu Bạch gật đầu.
Nàng lúc là Ngô Tuấn gây , còn nghĩ là kẻ thù trong triều cố ý bẫy. Dĩ nhiên lập tức báo với quan phủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-343-cau-nguoi-duoc-nguoi.html.]
…..
“Chàng hãy để A Ngô đến xin Lục Hùng, bồi thường tiền t.h.u.ố.c men, cho chăm sóc đến khi khỏi hẳn. Như vụ coi như khép . Bằng , nha môn huyện Vạn Niên là của chúng , nếu ầm ĩ lên, đối với chúng cũng chẳng lợi gì…”
…
A Ngô tính tình ngoan ngoãn, hôm liền tự đến cửa nhà Lục Hùng dập đầu nhận .
“Ta cưỡi ngựa khéo, khi nó hoảng loạn thì nhất thời sợ hãi nên bỏ ngựa chạy… May mà Nhị tiểu thư ở đó, bằng tất gây họa lớn.” Đôi mắt trong trẻo, lời mềm như nước, thậm chí khoé mi còn đỏ lên, thoạt thật sự đáng thương.
Nếu Đường Tiểu Bạch rõ cố ý gây chuyện, e rằng cũng mềm lòng. Với kiểu bộ dạng như , A Ngô nhanh Lục Hùng và cả nhà tha thứ.
Rời khỏi Lục gia, Đường Tiểu Bạch vẫn quên cảnh cáo một câu: “Không tái phạm.”
Bởi vì chân tướng thể truyền ngoài, nên chỉ thể dùng cái cớ “ngựa hoảng thất thủ” để che đậy chuyện .
A Ngô ngoan ngoãn đáp lời, chần chừ một lát nhỏ: “Hôm qua Bệ hạ triệu kiến công chúa, quở trách mặt .”
Đường Tiểu Bạch liếc : “Ngươi quan tâm đến một , tiên hiểu nàng thật sự điều gì.”
Hôm đó náo loạn một phen, giờ thì đúng là “cầu ”, tự gây nghiệp tự nhận lấy.
…
Bình Dương công chúa chỉ Ngự sử dâng sớ đàn hặc, Hoàng đế quở trách, mà còn cấm túc trong điện Tam Thanh, lệnh tĩnh tu.
Đương nhiên cũng gặp ai.
Đường Đại tiểu thư tức đến nỗi đập bàn liên tục: “Sao nó gây chuyện thế hả?!”
Đường Tiểu Bạch vốn chẳng định để ý, nhưng khổ nỗi cái bàn đập là bàn của nàng, nên đành đặt bút xuống, dỗ dành: “Ở trong cung cũng . Công chúa đạo, chẳng vướng quyền thế, sẽ ai khó nàng.”
Đường Kiều Kiều mới bình tĩnh hơn đôi chút.
Ngay khi Đường Tiểu Bạch chuẩn nốt câu bỏ dở…
“Bộp!” Đại tiểu thư đập bàn.
Đường Tiểu Bạch ngẩng đầu liền thấy Đường Kiều Kiều cúi sát xuống, trừng mắt nàng.
“Lý Dao thể tục chứ?”
Đường Tiểu Bạch gật đầu lia lịa, giọng nhỏ xíu: “Hoàng đế cho phép thì .”
Vị Hoàng đế hiện tại cho, thì đời cho.
Đường Kiều Kiều khẽ thở , nhưng miệng vẫn oán giận: “Không tên nào thiếu đức bày chủ ý , Lý Dao cũng thật… chẳng ai để giấy, liền theo. Người vì nàng mà tính đường lui ?”
Đường Tiểu Bạch im lặng. Tên thiếu đức đó… chính là tiểu tổ tông nhà nàng.
năm đó tiểu tổ tông đưa chủ ý đó, vốn dự định nghĩ cho đường lui của Bình Dương công chúa. Trọng tâm duy nhất chính là ngăn Triệu Cảnh trở thành phò mã.
Đường Kiều Kiều phát tiết xong mới để ý thứ mặt Đường Tiểu Bạch: “Viết thiệp mời ?”
Lễ tế trời và cầu quẻ xong, tân Tể tướng cũng định. Quả nhiên là Vệ Độ.
Song Đường Thế Cung cũng bù đắp phần nào, phong Thái bảo.
Vì phủ Yến Quốc Công mở yến tiệc chúc mừng. Đường Kiều Kiều bận chuẩn trong phủ, còn Đường Tiểu Bạch thì ôm phần thiệp mời.
“Có mấy tấm thiệp mà lâu thế,” Đường Kiều Kiều đống thiệp xong liền gộp tất lòng, “Thôi, để !”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đường Tiểu Bạch tỷ tỷ thương , cũng tranh, chỉ ngọt: “Đa tạ tỷ.” Nói xong liền dậy gọi chuẩn xiêm y.
“Muội ngoài ?” Đường Kiều Kiều hỏi.
“Cha sắp về tới, đón .”
“Đón gì sớm thế?” Đường Kiều Kiều nghi hoặc.
Bình thường chờ cha đến cửa, hầu báo tin mới nghênh tiếp. Đằng từ sớm, còn xiêm y mới…
Đường nhị tiểu thư vốn luôn trấn định đột nhiên đỏ mặt, cúi đầu lí nhí: “Hôm nay Thái tử thỉnh chỉ…”
Lâm Hư Kỷ Ty Thiên Đài, Thái tử dâng biểu cầu chỉ, tấn phong Nhị tiểu thư họ Đường Thái tử phi.
……
(Má ơi c.h.ế.t, ông Thái Tử chua giờ thêm ông Ngô Tuấn, càng về nhân vật xuất hiện càng mặn .)