Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 335: Muốn cưới Tiểu Bạch à? Không có cửa!
Cập nhật lúc: 2025-11-15 13:22:23
Lượt xem: 19
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đường Tiểu Bạch hỏi xong, tự gật đầu cho một cái, nghiêm túc :
“Không , hiểu mà. Họ ngay cả chọn tể tướng còn chơi kiểu , lúc Thái tử đề cử chọn Thái Tử Phi, cũng tiện thể xem bói luôn. Tốt hơn hết là đợi một chút, hết dẹp xong học phái Thanh Châu tính tiếp.”
Hoàng đế hiện tại dựa uy lực lớn nhất của chính là học thuyết thành hệ thống của học phái Thanh Châu, cùng với quan chức trong triều chiếm gần nửa thuộc học phái Thanh Châu.
Thái tử nắm quyền chủ động, tiên khiến học phái Thanh Châu rút khỏi sân chơi chính trị.
Trị quốc như nấu món nhỏ, trừ phi thiêu hủy sách vở hoặc chôn sống nho sĩ, nếu triệt một học phái, từng bước, từng bước một.
Điều cực kỳ đòi hỏi sự kiên nhẫn.
Đường Tiểu Bạch chút mừng: “Thái tử vốn kiên nhẫn lắm, thể nhịn , chứng tỏ trưởng thành hơn …”
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“A Kiểu!” Đường Thế Cung nhịn cắt lời, gì đó, nhưng hết .
Ông hai tiếng, mới : “Thái tử vốn kiên nhẫn…”
Đường Tiểu Bạch: ???
Đường Thế Cung hai tiếng nữa: “Hôm nay, Thái tử đề cử .”
“Đề cử gì?”
“Hôm nay triều hội, Thái tử tấu trình xin lập thứ nữ nhà họ Đường Thái Tử Phi!”
“Việc họ chọn tể tướng của họ, liên quan gì tới ?” Thiếu niên mặc y phục màu đen, đầu đội mũ ngọc, mí mắt hạ xuống, ngón tay cầm đũa bạc thon dài, da trắng lạnh.
Trước mặt một lư đồng mạ vàng nhỏ tinh xảo đang ủ đồ uống thơm ngọt, chiếc án thấp sơn đen, bốn đĩa bánh hoa đủ màu sắp xếp ngay ngắn.
Đôi đũa bạc tinh xảo gắp một miếng bánh hoa màu hồng nhạt đưa đến mặt. Ánh mắt của thiếu niên cũng theo đó nâng lên, đồng tử đen như mực, thoáng hiện một ý rõ rệt.
Sau lưng ánh chiều tà nhuộm hồng rèm châu, xà nhà chạm trổ như phác một bức họa; mà thiếu niên dung mạo rực rỡ như ngay trong bức tranh .
Đường Tiểu Bạch đến ngẩn ngơ, vô thức há miệng nhận đồ đút. Lý Mặc thấy nàng ngậm miếng bánh thì khẽ cong môi, tiếp:
“Nếu đối phương mỗi xảy một biến cố mà chúng cũng đổi kế hoạch theo, chẳng quá động .”
Nói cũng đúng…
Đường Tiểu Bạch gật đầu.
Không dắt mũi là chuyện .
“Hơn nữa, ứng cử cho chức Tể tướng thì nhiều nên mới xem bói lựa . Còn Thái tử phi thì chỉ một, cần gì xem bói?”
“ Thái tử nạp phi, vốn dĩ xem bói mà?”
Thái tử nạp chính phi, cũng giống như dân thường cưới vợ, trải qua “lục lễ”.
Trong “lục lễ” một bước gọi là “nạp cát” đem bát tự của nữ chiêm bốc.
Chuyện thể tránh .
Lý Mặc “ừm” một tiếng, hiển nhiên cũng nghĩ đến. Và đối sách: “Ta định để Lâm về Ty Thiên Đài.”
Đường Tiểu Bạch ngẩn : “A… thế … quá lộ liễu ?”
“Lộ liễu gì?”
“Không sẽ khiến nghĩ ngươi đặc biệt nhét Ty Thiên Đài để…” Đường Tiểu Bạch mới nửa câu thì dừng , vẻ mặt từ buồn chuyển sang kinh ngạc.
“Như cũng , đúng ?” Lý Mặc .
Thanh phái tôn sùng thuyết tai dị quỷ thần, Ty Thiên Đài là nơi chắc chắn nắm trong tay.
Hơn nữa là chỗ đầu tiên nắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-335-muon-cuoi-tieu-bach-a-khong-co-cua.html.]
Năm đó sắp đặt để Lâm Hư Kỷ rời Ty Thiên Đài, chính là để khi Đông cung thì sẽ phục chức trở .
Lâm Hư Kỷ chắc chắn về Ty Thiên Đài, mà Thái tử phi thì càng thể mắc sai sót.
Còn khác thế nào… tùy họ.
Đường Tiểu Bạch nghĩ thông suốt cũng thấy tuyệt: “Vậy Lâm bao giờ về Ty Thiên Đài?”
Lý Mặc bỗng lộ vẻ ấm ức: “Không bao giờ Quốc công mới đồng ý hôn sự?”
Hắn đường đường đang triều xin cưới, mà chỉ Yến Quốc công đáp vài câu nhẹ bẫng như từ chối.
Đường Tiểu Bạch khúc khích : “Phụ mẫu , chuyện đến cửa cầu một là đồng ý ngay , ba tới cửa còn là chuyện thường. Huống chi là còn đến cửa cầu !”
Thái tử điện hạ ngoan ngoãn rót rượu, đổ thứ nước uống xanh biếc thơm ngọt chén của nàng, dịu giọng hỏi:
“Vậy nên phái ai đến cửa?”
Thấy ngoan thế, Đường Tiểu Bạch trong chốc lát quên luôn đang bày vẽ cái gì, bèn đáp:
“Thường là nhờ vị phu nhân quen với cả hai nhà dò ý , mặc nhận mới phái quan mai đến.”
“Ta cũng phái quan mai ? Hay là dùng mệnh sứ lâm hiên?”
“Ngươi là Thái tử đó! Làm gì quan mai cho ngươi dùng? Tất nhiên trực tiếp do mệnh sứ chầu điện ban !”
Đường Tiểu Bạch dứt lời, hai cùng đồng thời im lặng.
Tròn mắt một hồi, khóe môi thiếu niên từ từ cong lên: “Hóa A Kiểu cũng hiểu rõ…”
Đường Tiểu Bạch vội bịt miệng , đỏ mặt trừng : “Chỉ cho ngươi hiểu, chứ hiểu chắc?!”
Không chỉ tìm hiểu nghi thức nạp phi, nàng còn ở ngay đây cầm tay chỉ cho Thái tử cách cưới chính !
Thật đúng là giỏi quá mà!
Hắn cũng gỡ tay nàng, ôm nàng lòng cúi đầu hôn lấy lòng bàn tay nàng, khóe mắt cong như trăng lưỡi liềm.
Đường Tiểu Bạch hôn đến mềm cả tim, rúc trong n.g.ự.c , lỡ thêm một bước chỉ đạo:
“Mẫu giao thiệp nhiều với các vị phu nhân, ngươi thể mời Vương phu nhân hoặc nhà họ Lục…”
Vương Phu nhân là của Phí Tuyên, nhà họ Lục là nhà ngoại của đại cữu họ Cố; tuy hai nhà chẳng quen với Thái tử là bao, nhưng cũng chẳng còn mấy thiết với Thái tử đời .
Đường Tiểu Bạch cảm thấy hai nhà xem như phù hợp nhất . ngờ tiểu tổ tông chủ ý của riêng .
Người tới cửa Thái tử cầu , thật sự ngoài dự liệu của nàng. Đến mức bản mời tới cũng thấy hoang đường:
“Thái tử mời đến cầu giúp ? Ta tới giờ còn chẳng nên giận nên !”
“ mà…” Đường Kiều Kiều cũng dở dở , “Ngoại tổ mẫu thật sự đến ?”
Người mà Lý Mặc mời trung gian, chính là ngoại tổ mẫu ruột của Đường Tiểu Bạch Đại Trưởng công chúa nước Kỷ.
Lão phu nhân nhíu mày: “Ta vốn định mắng . Ai ngờ bất ngờ gọi một tiếng ‘Cô tổ mẫu’, lúc mới nhớ nó còn là cháu gọi bằng cô.”
Mọi đều khựng . Không hiểu , tất cả đều tự động bỏ qua chuyện từ đầu đến giờ.
Đường Tiểu Bạch giật , cúi đầu tính xem và tiểu tổ tông thích gần .
“Hắn gọi là cô tổ mẫu thì ? Lý Sơ, Lý Đống chẳng cũng gọi ngoại tổ mẫu là cô tổ mẫu ? Ngoại tổ mẫu dỗ cho mềm lòng chứ?” Đường Kiều Kiều giận.
Đại Trưởng công chúa thương Kiều Kiều nhất, thấy nàng giận liền vội giải thích:
“Sao thế ? Nó gọi cô tổ mẫu, chỉ là mắng nó nữa thôi. Còn cưới Tiểu Bạch của chúng , cửa!”
Mọi sững sờ.
“Chỉ thôi ạ?” Đường Tiểu Bạch hỏi.
Đại Trưởng công chúa liếc nàng một cái: “Chứ còn thế nào? Chẳng lẽ con thật sự lấy nó?”