Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 328: Có bằng lòng đi thêm một lần tới Thổ Cốc Hồn không?

Cập nhật lúc: 2025-11-14 13:07:25
Lượt xem: 26

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Kiều Kiều chỉ ở trong Lập Chính điện của Hoàng hậu chừng mười lăm phút liền bước ngoài.

Đi mấy bước, mắt thấy long ngai ngọc xa lắc lư tiến tới.

Trong lòng Đường Kiều Kiều khẽ hừ một tiếng, cúi đầu nép sang một bên. Long ngai tiến tới ngoài dự liệu, dừng mặt nàng.

“ Đích nữ nhà họ Đường ?” Giọng điệu ôn hòa.

Đường Kiều Kiều vội vàng hành lễ.

“Vừa từ chỗ Hoàng hậu ?”

“Vâng.” Đường Kiều Kiều đáp.

Trên ngọc xa, một tiếng nhẹ vang lên: “Ngươi cung mấy ngày, Hoàng hậu thường nhắc đến ngươi với trẫm, hôm nay cuối cùng nhịn nổi, gọi ngươi cung. Thật ít thấy Hoàng hậu quý một đến thế!”

Trong lòng Đường Kiều Kiều khẽ nhạo. Hoàng hậu chỉ vì mất trí mới thích nàng mà thôi!

“Ngày thường nếu rảnh, thể cung hầu Hoàng hậu, lưu trong cung vài ngày cũng .” Giọng điệu ôn hòa, ánh mắt rơi đầu nàng như tơ nhện, như dịch rắn, nhẹ nhàng nhưng khiến khó chịu.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Đường Kiều Kiều nhịn cảm giác rùng khắp , khẽ kéo môi : “Mẫu đang mang thai, thần nữ hầu hạ mẫu , e rằng thể theo Hoàng hậu giải sầu !”

Trên ngọc xa đột nhiên im lặng. Ánh mắt dồn xuống đầu nàng như vạn cân.

Đường Kiều Kiều nghiến răng thẳng, lòng bàn tay dần ướt mồ hôi lạnh.

Lúc , một nội thị chạy tới, đến kiệu tâu: “Bệ hạ, Hồng Lễ Tiết Thiếu Miễn đang chờ ngoài Nhị Nghi điện!”

Hoàng đế cuối cùng mới thu hồi ánh mắt.

“Đi .” Lời nhẹ nhàng thốt , long ngai từ từ khuất xa.

Đường Kiều Kiều ngẩng đầu, khẽ cau mày. Vậy là xong ?

Bên ngoài cửa cung, hai cỗ xa ngựa đỗ sẵn.

Một cỗ là của Yến Quốc công phủ, cỗ còn , cũng là của Yến Quốc công phủ.

Vừa khỏi cửa cung, từ một cỗ xa ngựa liền nhảy , pháp nhanh nhẹn, tiến tới đón nàng: “ tỷ tỷ!”

“Ngươi ở đây?” Đường Kiều Kiều thấy thì hề vui vẻ.

“Ta vốn ở ngoài, tỷ triệu cung, nên vội chạy tới!” Đường Tiểu Bạch đáp.

Nàng tới thì Đường Kiều Kiều bước . Tính , ở trong cung cũng lâu.

Đường Tiểu Bạch kéo tỷ tỷ lên xuống kỹ: “Tỷ chứ?”

“Ta thể chuyện gì?” Đường Kiều Kiều liếc nàng một cái, “Lần gặp chuyện như thế, nên về nhà , hai tỷ ở nhà, ai quản việc? Nhỡ kinh động mẫu thì ?”

Đường Tiểu Bạch sững : “ Mẫu còn ?”

“Ta nhờ báo tin cho ngoại mẫu, kinh động mẫu ” Đường Kiều Kiều đáp.

Đường Tiểu Bạch tặc lưỡi, thấy Đường Kiều Kiều liếc một cái, liền giơ ngón cái: “ Tỷ thật giỏi!”

Quả thật, Đường đại tiểu thư hợp trụ cột, tuổi còn trẻ mà chăm lo khác.

Đường Kiều Kiều khẽ hừ một tiếng, hiệu cho đưa tin , mới kéo Đường Tiểu Bạch lên xe trở về phủ.

“Hoàng hậu tìm tỷ gì?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

“Chẳng gì cả,” Đường Kiều Kiều lộ nửa nhạo, nửa lạnh nhạt, nửa thờ ơ, “chỉ để trong Lập Chính điện chừng mười lăm phút.”

“Chỉ mười lăm phút? Không ?” Đường Tiểu Bạch ngạc nhiên.

“Ngay cả nước cũng ,” Đường Kiều Kiều khinh bỉ , “Hoàng hậu uy nghi như , chẳng chút phong thái nào!” Liếc Đường Tiểu Bạch một cái, “Nhớ đừng học thói keo kiệt !”

“Muội học gì chứ?” Đường Tiểu Bạch lẩm bẩm, hỏi tiếp: “Rồi nữa? Ngồi xong mười lăm phút là cho ?”

“Đi thì , nhưng…”

“Kiều Kiều tiểu ?” Bên ngoài xe bỗng vang lên giọng thanh nhẹ ôn hòa.

“Là tứ biểu ca!” Đường Tiểu Bạch nhấc rèm xe lên, quả nhiên thấy Cố Duyên cưỡi ngựa theo một bên, y phục quan xanh lục, mày nhíu, nét mặt nghiêm túc.

Thấy Đường Tiểu Bạch, giật : “Không là xe của Kiều Kiều ?”

“Tỷ tỷ cũng ở trong xe!” Đường Tiểu Bạch đáp.

Ngô Duyên khẽ cau mày: “Kiều Kiều biểu khỏi cung ?”

Đường Tiểu Bạch gật đầu.

Cố Duyên trầm ngâm một lát, : “Ta vài lời, riêng với Kiều Kiều biểu .”

Đường Tiểu Bạch xe, thấy Đường Kiều Kiều vẫn im lặng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-328-co-bang-long-di-them-mot-lan-toi-tho-coc-hon-khong.html.]

Đường Kiều Kiều khẽ gật đầu.

Đường Tiểu Bạch xa xa .

Trên cầu ven nước, dung nhan cô thiếu nữ rực rỡ như lá phong thu đỏ, lộng lẫy chói mắt.

Bên cạnh nàng, thanh niên trong y phục quan xanh lục, ôn hòa nhưng xa cách.

Hai trông hợp , Đường Tiểu Bạch thầm nghĩ.

Hắn mặc quan phục vội vã tới đây, hẳn là tin đại tiểu thư triệu cung. Tránh nàng để riêng, hừ hừ… chắc là mấy chuyện thiếu nhi nên !

Tội nghiệp Lý Hành Viễn, mới vài ngày tranh giành .

sắc mặt Đường Kiều Kiều nghiêm nghị, khó mà là chuyện nhượng bộ. Cũng đúng, Cố Duyên là biểu ca, khác với khác, rõ ràng là

“Đường nhị tiểu thư—”

Bỗng tiếng gọi từ phía .

Quay , thấy thanh niên phong nhã như ngọc. Đường Tiểu Bạch nghiêm trang hành lễ: “Tiết tướng.”

Là Tiết Thiếu Miễn.

Tiết Thiếu Miễn cũng khoác quan phục, như ngang qua.

Từ khi từ Lương Châu tuần tra trở về kinh, Hồng Lễ tới hai năm, thăng ba cấp, nay Hồng Lễ tướng

Hồng Lễ tự chủ yếu quản lý đối ngoại và tiếp khách.

Thời điểm , Tiết Thiếu Miễn khoác quan phục đường, khiến nàng nhớ tới Mục Dung Thuận. Chẳng lẽ là tìm Mục Dung Thuận?

Nàng khẽ liếc về hướng Tứ Phương quán, nơi tiếp khách ngoài, như ngụ ý dò xét.

Tiết Thiếu Miễn mỉm đáp lễ, giọng ôn hòa: “Gió thổi , nhị tiểu thư nên sớm trở về phủ.”

Đường Tiểu Bạch sững . Bỗng cảm thấy ánh mắt mấy thiện chí rơi lên , ngẩng đầu tìm.

Đối diện cầu, mã phu xa ngựa chậm rãi tiến qua, khi nàng , rèm thêu cánh cúc cuộn khẽ hạ xuống.

“Tiết tướng…”

Phía bên , Cố Duyên hô to.

Đường Kiều Kiều nhăn mày, mặt khó chịu, vội bước tới.

Chào hỏi qua loa, mỗi một hướng. Lên xe, Đường Kiều Kiều lập tức hỏi: “Tiết Thiếu Miễn gì với ngươi?”

“Hắn , gió thổi , bảo sớm trở về phủ.” Đường Tiểu Bạch thật thà kể .

Nàng với Tiết Thiếu Miễn lắm, cũng rõ câu đó chỉ là lễ phép ý gì sâu xa.

Đường Kiều Kiều xong liền cau mày, suy nghĩ.

“Câu đó vấn đề gì ?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

“Tiết Thiếu Miễn lâu cung diện kiến Hoàng thượng.” Đường Kiều Kiều thuật việc gặp Hoàng đế.

Đường Tiểu Bạch hít một : “May mà tỷ đồng ý!”

Đồng ý cái gì? Đường Kiều Kiều rõ, nhưng vẫn kiêu hãnh đáp: “Ta dĩ nhiên đồng ý!”

Đường Tiểu Bạch hiểu , liếc nàng một cái: “Nếu hôm nay tỷ đồng ý cung hầu Hoàng hậu, ngày mai sẽ đến đón tỷ ngay!”

Đường Kiều Kiều lạnh lùng hừ: “Dẫu gả cho Mục Dung Thuận, cũng cung!”

Đường Tiểu Bạch : “Chắc thời gian ngắn , Hoàng thượng cũng tấn công Tây Bắc, tránh để họ Đường lớn, nên việc hòa với Thổ Cốc Hồn cân nhắc kỹ, chắc là tỷ . Trước đó tung tin, hẳn là để xem tỷ hoảng mà nhượng bộ .”

Có điều, chọn Đường Kiều Kiều hòa , đúng là tự rước phiền . nếu chọn nàng, sẽ chọn ai?

Đường Tiểu Bạch nhớ tới Tiết Thiếu Miễn gặp, tiếp tục: “Hôm nay Thái tử —”

“Hôm nay? Nghe Thái tử ?” Đường Kiều Kiều nghiêm mặt hỏi.

Đường Tiểu Bạch đỏ mặt, khẽ ho tiếng, giả bộ như gì: “Nghe , Hoàng thượng coi trọng ý kiến Hồng Lễ tự, Tiết Thiếu Miễn cung lẽ là triệu hỏi về hòa …”

Nói tới đây, Đường Tiểu Bạch càng rối trí. Tiết Thiếu Miễn câu đó với nàng, rốt cuộc ý gì sâu xa ?

Câu trả lời cũng đến nhanh.

Ngày hôm , sứ giả của Hoàng hậu đến Yến Quốc công phủ.

Triệu kiến nhị tiểu thư của Yến Quốc công.

Không như Đường Kiều Kiều cung chỉ khô khan chừng mười lăm phút, Nguyên Hoàng hậu trông thấy Đường Tiểu Bạch, liền hỏi:

“Thiên Hưng thứ mười tư niên, ngươi từng vì phụ mẫu và trưởng mà tới Thổ Cốc Hồn, nay, bằng lòng vì quốc vì dân, thêm một nữa ?”

Loading...