Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 308: Nhập chủ Thái Cực cung, cũng chưa hẳn không được.
Cập nhật lúc: 2025-11-11 11:40:01
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tể tướng ám sát!”
Nghe tin, Hoàng thượng đang tới Chiêu Nhân điện thăm bệnh vội trở về triều.
Tể tướng ám sát tại ngay ngoài phủ, đối với triều đình, đối với Hoàng thượng, là một nhục nhã lớn lao.
Lúc , phiên triều ở Thái Cực điện tan, tông thất và trọng thần đều lưu nội triều, tiếp tục xét xử vụ thật giả của Thái tử.
Lý Mặc tất nhiên cũng mặt.
“Tể tướng gặp nạn đúng lúc , chẳng lẽ liên quan tới vụ ?” trong triều lấy nghi hoặc.
Trịnh Sư Đạo ngẩng mắt Lý Mặc. trong điện, đều khoác áo triều sắc đỏ và tím, ai khí thế
Chỉ thiếu niên mặc áo trắng đó, khí thế chẳng hề thua kém.
Dù từng trông thấy Thái tử vài , nhưng hầu như thể khẳng định, đây chính là Thái tử.
Hơn nữa, Trịnh Sư Đạo tin rằng, vị hoàng thượng ngai vẫn trầm mặc đương nhiên trong lòng cũng chín phần quyết đoán.
Nhớ tới những giao quyền, trọng dụng , Trịnh Sư Đạo thở dài trong bụng. Nuôi dưỡng bấy lâu, rốt cuộc thành hổ dữ.
“Chẳng rõ kẻ ám sát sợ Vương tể tướng nhận Thái tử, nhận kẻ Thái tử?” Trịnh Sư Đạo chậm rãi hỏi.
Lý Sơ lạnh lùng : “Nếu Vương tể tướng thể nhận Thái tử, khi xuất cung nhận ?”
Mặt nạ dù che một phần, nhưng kẻ từng gặp , cần nhận thì vẫn nhận . Chẳng hạn như Hoàng thúc Túc Vương, lúc đứa thiếu niên tự xưng Thái tử, càng ngắm càng thấy hao hao bóng hình tiểu Thái tử mấy năm , thậm chí nét tương tự cùng Chiêu Hoàng đế.
Ngài , thì Hoàng thượng nhận ?
Túc Vương dám liều, chỉ ngụ ý: “Hay chờ thêm hai ngày, đợi bên Nhân Trí cung trở về mới đối chất?”
Lời dứt, tin khác truyền : “Thái tử rời Nhân Trí cung, vùng Kinh Triệu thì mất tích!”
Nghe , Lý Sơ sắc mặt biến đổi: “Bọn cặn bã! Các đem Thái tử giấu nơi nào?”
Đôi mắt đầy cừu hận nhắm về phía Lý Mặc.
Lý Mặc sắc diện bình thản, Hoàng thượng lúc vẫn im lặng: “Thần mật tấu .”
……
Bên ngoài tể tướng phủ hỗn loạn, một xe ngựa lặng lẽ rời .
“Không ngờ Vương Mậu Chiêu c.h.ế.t một cách như thế……” Tần Khuynh Dung thở dài, bỗng liếc về phía thiếu nữ đối diện, “Ngươi thuyết phục Vương Mậu Chiêu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-308-nhap-chu-thai-cuc-cung-cung-chua-han-khong-duoc.html.]
Thái tử trừ Vương Mậu Chiêu, lão thể thừa nhận phận Thái tử? Vậy mà tiểu nương thuyết phục, thế nào nàng ?
Đường Tiểu Bạch đáp, chỉ khẽ mìm mỉm thầm: “Thái hậu đổ bệnh, tể tướng ám… Thái tử thì ?” Nàng bỗng ngẩng đầu.
“Thái tử chẳng còn ở trong cung ?”
“Ta ý là vị ở Nhân Trí cung ?” Đường Tiểu Bạch đáp.
Lý Hành Viễn tấu xin mời Thái tử từ Nhân Trí cung hồi kinh, chuẩn. Hắn phái nghênh đón, nhưng thấy trở về.
Vấn đề nhận diện Thái tử lẽ từng lớp từng lớp thẩm định, do Thái tử phủ cùng triều thần xem xét, thấy tương tự mới đến lượt tể tướng, Thái hậu phán quyết. Chẳng thể nào tự xưng Thái tử liền vội vàng bắt Thái tử hiện hữu đến đối chất.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Do Lý Mặc mặt trong cung, đường kiện bỏ bớt một tầng, chuyển ngay cho Vương Mậu Chiêu nhận diện là nhanh nhất.
Vương Mậu Chiêu cùng Thái hậu đều thể xác nhận, đành đợi vị ở Nhân Trí cung về.
Nếu Thái giả tử là do thật Thái tử sắp xếp, chỉ cần giả Thái tử tới, chẳng dễ bề chứng minh phận thật ? Con đường đó, tất sẽ chặn .
Ngẫm tới đây, Tần Khuynh Dung mỉm , : “Vị ở Nhân Trí cung , rơi tay Lý Sơ.”
Đường Tiểu Bạch chợt hiểu: “Là … ngươi?”
Tần Khuynh Dung gật đầu.
Một cảm giác nặng nề tràn lên trong lòng Đường Tiểu Bạch. Vậy Thái tử giả tức là Tần Thiên rốt cục vẫn rơi tay Lý Sơ.
Có đây là mạch chuyện tự động sửa kịch bản?
Nàng chợt hoảng: nếu Tần Thiên ở trong tay Lý Sơ, chẳng sẽ dẫn tới kết cục nguyên bản ? Ngày bước nơi , nàng quyết giữ Tần Thiên. Vậy mà vòng lẩn quẩn cuối cùng vẫn y chịu nạn ? Nghĩ tới đây, lòng nàng đau xót nguôi.
Nàng vô ý ngẩng đầu, thấy Tần Khuynh Dung khuôn mặy bình thản; Đường Tiểu Bạch ngơ ngác, khẽ hỏi: “Ngươi …”
“Tiểu Bạch? Là Tiểu Bạch ?” Bên ngoài xe bỗng tiếng gọi. Giọng quen mà hoảng hốt, cố nén đến mức khàn khàn.
“Ai đó?” Đường Tiểu Bạch hiệu dừng xe, vén rèm .
Xe đến phủ Yến quốc công, phía chặn bởi một . Là một nữ nhân. Y phục rách rưới, mặt như cố ý bôi tro bùn, bộ dạng t.h.ả.m thiết đến nhận dung mạo.
“Ngươi là…” Đường Tiểu Bạch căng mắt dò.
Nữ nhân nước mắt ướt rưng rưng: “Tiểu Bạch, là Bình Dương…”
“Công chúa?” Đường Tiểu Bạch kinh sợ, suýt ngã khỏi xe, “Ngươi …”
“Nhanh, mau cứu Thái tử!” nàng gặng .
…
Tin Thái tử Nhân Trí cung mất tích kinh thành từ hai ngày . Tần Khuynh Dung, Mạc Hoãn cùng những khác đều rõ.
Theo truyền tin, Bình Dương công chúa Lý Dao cùng Thái tử giả mất tích. Nào ngờ Lý Dao thoát .
“Bọn họ sợ báo lộ hành tung, nên kéo cả , nhưng canh phòng chặt như với Thái tử, mới thoát …” Lý Dao run rẩy kể, đôi mắt hoảng hốt. “Ta là ai lệnh, cũng nên tìm ai bây giờ…” Bỗng nàng chợt nhớ, mắt sáng lên, túm lấy tay Đường Tiểu Bạch: “Tử Khiêm ? Huynh trưởng ngươi ? Chúng tìm chứ?”
Lúc gặp Đường Tiểu Bạch phủ Yến quốc công, Lý Dao vội lên xe . Không tìm Đường Tử Khiêm, còn thể tìm ai?
“Không!” Đường Tiểu Bạch đáp dứt khoát, “Ngươi dắt đường, cùng cứu Thái tử!”
Không đến việc còn ở trong cung, dù , mục tiêu vẫn quá rõ rệt. Thà để họ cứu.
“ bao nhiêu ?” Lý Dao hỏi.
Đường Tiểu Bạch về phía Tần Khuynh Dung. Theo nàng , Tần khuynh Dung thủ hạ ít; theo dõi như Lý Hành Viễn, cùng Thái tử đang trong cung, đều giao thuộc hạ cho Tần Khuynh Dung. Nếu cứu , nàng ắt dốc lực.
Tần Khuynh Dung lộ vẻ khó xử: “Có thể điều cũng nhiều…”
Đường Tiểu Bạch đổi sắc mặt: “Trong cung biến?”
…
“……Cấm cung canh phòng, thị vệ gác cổng, lính tuần tra kinh thành… Lý Hành Viễn sáng nay rời kinh…”
Mỗi lời Lý Mặc , sắc mặt Hoàng thượng bớt hồng vài phần.
“Bệ hạ nếu tin, thể thử.”
Hoàng thượng thử. Ông là Lý Mặc, con trưởng của Chiêu Hoàng đế, là cháu ruột của . Nếu Lý Mặc dối, đội cận vệ lên tiếng quở mắng. những cận vệ lẽ động im lặng như tường, một tiếng.
Người thiếu niên mà ông từng hết mực sủng ái, từng trao quyền, từng cho đường lối, giờ đây như lộ rõ bản chất.
“Lần trở về kinh, sẽ lui về phủ Thái tử ở Vĩnh Phúc nữa…” Đôi mắt thiếu niên đen sâu lạnh lùng, mắt đuôi nốt ruồi lệ khiến rùng ; khoanh tay ngẩng đầu Hoàng thượng, thái độ khinh bỉ.
“Nếu hôm nay thể chính danh lên Đông cung, trực tiếp nhập chủ Thái Cực cung, cũng hẳn .”