Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 307: Ta có thể thay Thái tử thề.
Cập nhật lúc: 2025-11-10 13:02:48
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xe ngựa của Đường Tiểu Bạch dừng cửa An Phúc Môn.
Tần Khuynh Dung nơi xe đầu, xa xa về phía cổng cung, thấy Tể tướng Vương Mậu Chiêu đang bước , thần sắc ung dung tự tại.
Trong xe, nhị tiểu thư thốt tiếng khẽ khàng:
“Người từng gặp Thái tử vốn chẳng nhiều, nếu Vương Mậu Chiêu thừa nhận, còn ai thể chứng thực phận của ?”
Tần Khuynh Dung mỉm : “Người từng gặp Thái tử tuy ít, nhưng cũng hiếm, chỉ là phần lớn giống như , phận thấp hèn, lời chẳng uy lực.”
“Vậy… Thái hậu thì ?” Đường Tiểu Bạch hỏi.
……
Mặt trời ló rạng ngọn cây, ánh sáng chiếu rọi ngưỡng cửa Chiêu Nhân điện, soi rõ từng chi tiết. Trên bậc thềm, dấu chân qua của Ngự y khi vội vàng bước cũng vẫn còn hiện rõ.
Sáu cô quý nữ theo hầu trong cung ngoài điện, thần sắc mỗi khác .
Đường Kiều Kiều gần cửa nhất, đối diện nàng là Nhan Tĩnh Tĩnh.
Hai đều hạ mi, nhãn thần lạnh lùng.
“Kiều Kiều,” một cô bên cạnh rụt rè hỏi, “chúng nên tiến hầu hạ ?”
Đường Kiều Kiều khẽ nhếch mắt một lượt: “Muốn thì , hỏi gì?”
Khi thu hồi ánh mắt, nàng liếc về phía một cô thị nữ xa. Thị nữ hiểu ý, lặng lẽ lùi .
“Đứng …” Nhan Tĩnh Tĩnh bỗng ngẩng đầu, thẳng thị nữ , “ ?”
Đường Kiều Kiều lạnh nhạt : “Người của , liên quan gì tới ngươi?”
Nhan Tĩnh Tĩnh vẫn chằm chằm thị nữ: “Thái hậu vẫn còn trong điện, Chiêu Nhân điện đáng nghiêm lệnh, thể tùy tiện !”
“Ngươi tưởng ngươi là ai?” Đường Kiều Kiều khinh bỉ nàng, “Làm công chúa hoàng hậu ? Chiêu Nhân điện từ khi nào đến lượt ngươi lệnh?”
Nói xong, nàng liếc mắt hiệu cho thị nữ, “Đi viện công chúa, Thái hậu bệnh!”
……
“Thái hậu bệnh?”
“Vâng, sáng nay Thái hậu dậy, đó mời Ngự y tới, thể là phong hàn……”
Đường Tiểu Bạch nhịn cơn giận trong lòng, :
“Bảo Đại tiểu thư, !”
Người thể chứng minh phận Thái tử, chính là Vương Mậu Chiêu và Thái hậu.
Vương Mậu Chiêu rạn nứt với tiểu tổ tông, cần bàn nữa. Còn Thái hậu, Đường Tiểu Bạch cũng lường thể tình huống khó đoán.
Có thể ép buộc, cũng thể về nhà . ngờ, Thái hậu đột ngột bệnh nặng, còn là đột quỵ.
Nghe Thái hậu thương Thái tử nhất, chẳng tiểu tổ tông tin sẽ …
“Không thật bệnh giả bệnh,” Tần Khuynh Dung , mắt liếc về An Phúc Môn, “Lý Sơ trong gần nửa canh giờ .”
Nửa canh giờ trôi qua, vẫn thấy ai truyền mời Tần Khuynh Dung tiến cung chứng minh.
Điều chứng tỏ gì?
Đang trầm tư, Đường Tiểu Bạch bỗng thấy một nam nhân giả dạng hầu cận chạy tới, cúi chào: “Vương Tể tướng xin gặp Đường nhị tiểu thư!”
……
Đường Tiểu Bạch thấy Vương Mậu Chiêu, lão mới về nhà, cởi bỏ quan phục, khoác một chiếc đạo bào xanh thẫm, điệu bộ nhàn nhã như lão triều đình từ quan về ẩn cư.
“Nhị tiểu thư, xin mời .” Lão mỉm , trong hòa nhã lộ chút ý xem thường.
Đường Tiểu Bạch lễ phép xuống, hỏi: “Không Vương Tể tướng điều gì chỉ dạy?”
Vương Mậu Chiêu một lượt phía nàng, : “Đây là Ảnh Vệ của họ Mạc, ?”
Đường Tiểu Bạch kinh ngạc đầu, cũng Mạc Hoãn, lắc đầu: “Ảnh vệ gì, chỉ là vệ sĩ cận của Tần Thiên.”
Vương Mậu Chiêu thở dài:
“Ảnh vệ họ Mạc chỉ phục vụ hoàng thất, nay vị ngôi tiên đế chỉ định, nên nhận lệnh của hoàng thất, ngờ Thái tử giao ảnh vệ cho nhị tiểu thư, quả thật dụng ý!”
Lời “ dụng ý” cũng hàm nhiều tầng nghĩa. Đường Tiểu Bạch trong lòng cảnh giác, :
“Bề ngu , hiểu ý Vương Tể tướng.”
Vương Mậu Chiêu mỉm :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-307-ta-co-the-thay-thai-tu-the.html.]
“Nhị tiểu thư là cô nương thông minh, sách vở nhiều, chắc cũng , chim bay hết, cung ẩn.”
Đường Tiểu Bạch hạ mắt, đáp.
“Ngày xưa Thái tử xuất phủ, ba che chở, cha ngươi, Thường Sơn quận vương và ;”
“Nay, Thường Sơn quận vương mất, mang tội, nhị tiểu thư nghĩ, cha ngươi thể coi là cung ?”
Lời đủ rõ ràng.
Vương Mậu Chiêu mỉm tiểu cô nương mặt. Đường Tiểu Bạch bỗng ngẩng đầu liếc lão một cái, hạ mắt, xuống đôi tay nhỏ nhắn.
Đôi tay nhỏ nhắn, dễ dàng nhận lòng bàn tay nắm chặt một chiếc gấm túi. Nàng mở lòng bàn tay, rút từ trong gấm túi một vật nhỏ, đặt mặt nền đất.
Nhìn rõ vật , ánh mắt Vương Mậu Chiêu bỗng thu hẹp .
Đây là…
Tiểu cô nương ngẩng đầu lão, mỉm nhẹ:
“Vương công vốn là Tể tướng hai triều, thâm nhập triều chính, mười lăm năm nay hề sơ hở, thế nhưng hôm nay, để Thái tử đưa một chiếc tay nắm, chẳng rốt cuộc rơi tay ai?”
Vương Mậu Chiêu mỉm , ánh mắt bình thản, đáp lời.
Đường Tiểu Bạch vốn chắc chắn trong lòng, nhưng xong lời Vương Mậu Chiêu, chừng bảy tám phần đoán định .
Vương Mậu Chiêu đang nóng vội . Một tể tướng uy nghiêm, mặt một tiểu cô nương dở thói ly gián, nóng vội ?
Tiểu tổ tông đưa cho một chiếc tay nắm của Vương Mậu Chiêu, hoàng thượng và Trịnh thị tất nhiên sẽ nắm lấy.
Trong mắt bọn họ, Vương Mậu Chiêu lớn mạnh hơn Thái tử gấp bội, cơ hội tất nhiên trừ .
Cho nên Vương Mậu Chiêu vội vàng liên kết với Yến quốc công phủ.
Khi nóng vội, ắt lộ sơ hở.
Đường Tiểu Bạch cũng nóng vội kém. Lý Sơ cưỡng ép Tần Khuynh Dung là để chứng thực tiểu tổ tông Tần Thiên.
Nay cần Tần Khuynh Dung nữa, tức là cần chứng thực. Vậy thì, đến lượt tiểu tổ tông tự chứng minh phận .
Thái hậu bệnh nặng, Vương Mậu Chiêu thể phủ nhận nữa. Tình hình hiện tại, chỉ là xem ai nóng vội hơn.
Hoặc, ai thế lực hơn.
Đường Tiểu Bạch hạ mắt ấn ngọc hình hổ mặt, :
“Vụ Hoàng hậu Hiếu Ai nhất định xử, nhưng thể Thái tử thề tội đến họ Vương gia.”
Vương Mậu Chiêu ép hoàng hậu Hiếu Ai c.h.ế.t, để diệt khẩu, còn sai g.i.ế.c Tân Ỷ.
Thù , nhất định báo. , thể liên lụy tới bộ gia tộc.
Vương Mậu Chiêu : “ Nhị tiểu thư, dựa mà hứa? Ngươi chắc Thái tử chỉ đưa một chiếc ấn dỗ ngươi?”
Đường Tiểu Bạch thu ấn về gấm túi, giọng điệu bình thản:
“Thái tử dỗ , chẳng liên quan đến việc . Vương công nếu tin , tự sẽ chạy chọt vì họ Vương; nếu tin, thì Thái Tử và ngươi sẽ cùng c.h.ế.t.”
Vương Mậu Chiêu trầm mặc, đáp.
Bỗng, cửa ngoài hầu cận chạy báo: “Tể tướng, bệ hạ truyền mệnh!”
Vương Mậu Chiêu Đường Tiểu Bạch một lát, dậy, phủi tay áo, : “Ta cháu, từng bắc biên giám sát xây ba thành.”
“Thái tử cũng khâm phục Vương Ngự sử.”
Lão gật đầu, bước ngoài.
Đường Tiểu Bạch thở phào, Vương Mậu Chiêu chịu nhượng bộ, chứng thực phận Thái tử, việc đều dễ xử.
Triều đình truyền mệnh, xe ngựa dừng cửa Tể tướng phủ chờ. Đường Tiểu Bạch tiện lộ diện, nên theo phía , giữ cách.
Nàng bước từ bên tường ngăn, Vương Mậu Chiêu đến cổng phủ.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đường Tiểu Bạch dừng bước, định chờ lão lên xe mới tiếp bước.
lúc đó, tai nàng vang lên một tiếng quen thuộc. Xé gió, nhọn bén, sát khí tràn trề.
Mạc Hoãn kéo nàng tránh . Bởi , nhắm nàng.
“Vương Tể tướng!”
Trong tiếng hét vang, Vương Mậu Chiêu rơi từ bậc thang.
Mặt ngửa lên trời, đôi mắt mở tròn….Mũi tên, chính giữa tim.