Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 293 – Thị Phạm

Cập nhật lúc: 2025-11-04 12:01:27
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nói thì, giang hồ một tổ chức tà ác, tên là Đồng Hoa Cốc.

Những xuất từ tổ chức đều giống như Hoa Tiên trông chỉ tầm mười tuổi, nên thường giả trẻ con để hành sự. Chuyện ám sát lừa đảo đều thành thạo.

“Giang hồ đồn rằng, tử Đồng Hoa Cốc vì tu luyện loại tà công gì đó nên mới thể lớn lên. Cánh tay trái phía đều xăm hình nhện đỏ, vì thế gọi môn công phu của họ Là Xích Chu Đại Pháp.”

hôm qua cũng thấy cánh tay trái của Hoa Tiên hình xăm đỏ, giống hệt con nhện. Các thể bảo Oanh Oanh xác nhận xem!” Tào Phần , vẻ mặt thì chắc như đinh đóng cột.

Đường Tiểu Bạch cũng tin tám phần.

Thế mới , đừng tùy tiện cởi đồ mặt khác nhất là khi còn dấu hiệu rõ ràng như thế. Tự tin kiểu gì mà nghĩ ai nhận cơ chứ?

“Đồng Hoa Cốc ở ?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

Tào Phần lắc đầu: “Không . Bọn tà phái kiểu sợ chính đạo nhân sĩ diệt trừ nên luôn giấu hang ổ sâu.”

Nói đến đây, y chợt nhận dụng ý của nàng, liền hỏi: “Muội định nhổ tận gốc bọn chúng ?”

Đường Tiểu Bạch gật đầu: “Theo lời sư , Đồng Hoa Cốc cho tử tu luyện tà công từ nhỏ, luyện thành hoặc lừa đảo, hoặc hành thích. Thế những đứa trẻ từ ? Có bắt cóc ? Còn việc hành thích, lừa đảo, đều là phạm pháp dù là vì ai mà , cũng thể dung thứ.”

Có lẽ trong giang hồ chờ chính đạo tay diệt trừ tà ác, nhưng trong mắt nàng, đây chính là một tổ chức tội phạm, đáng để triều đình điều binh tiêu diệt.

mà… giang hồ cũng từng truy tìm tung tích Đồng Hoa Cốc mười mấy năm , vẫn chẳng gì.” Tào Phần ngại ngùng đáp.

“Ta sẽ bảo Mạc Cấp thẩm tra.” Lý Mặc .

“Ta cũng !” Tào Phần lập tức chen , “Ta hiểu rõ mấy thủ đoạn của giang hồ hơn!”

Tào Phần rời , Đường Tiểu Bạch Lý Mặc, do dự:

“Nếu Mạc Cấp hỏi vị trí Đồng Hoa Cốc, thì giao cho quan phủ địa phương xử lý là , chúng cần can thiệp sâu.”

Nàng , hễ là chuyện nàng quan tâm, Tiểu Tổ Tông đều xem trọng. việc đều thứ tự nặng nhẹ hết vẫn nên lo .

“Ta .” Lý Mặc , chỉnh áo choàng vai nàng, kéo chăn đắp lên eo.

Tối qua, khi đưa về doanh trại riêng, nàng ngoài nào. Trong thế giới băng vệ sinh, nàng thực sự chẳng nhúc nhích.

Nghĩ đến chuyện sống như thêm mấy chục năm nữa, Đường Tiểu Bạch chỉ thấy đời thật vô vọng.

“Vẫn còn khó chịu ?” Lý Mặc khẽ hỏi.

Đường Tiểu Bạch ỉu xìu “ừ” một tiếng.

“Có cần gọi quân y đến xem ?”

Nàng lắc đầu: “Cũng chẳng gì đáng xem, ai chẳng .”

Lý Mặc bối rối: “Vậy… nàng mới thấy đỡ hơn?”

Đường Tiểu Bạch vốn định bảo nghỉ ngơi vài hôm là , nhưng thấy gương mặt còn nhăn nhó lo lắng hơn cả , bèn đổi lời: “Nằm nghỉ một lát sẽ khá hơn.”

“Vậy bế nàng lên giường nghỉ.” Lý Mặc bế nàng lên.

Ban đầu nàng ngượng, song nhớ tối qua cũng bế về như thế, liền thấy cũng chẳng ngại.

Không từ khi nào, nàng quen với sự đổi trong quan hệ của cả hai và dường như cũng mặc nhiên chấp nhận tương lai phía .

Khi Lý Mặc thẳng dậy, cúi đầu thấy nàng tựa đầu lên n.g.ự.c tư thế ngoan ngoãn, yếu ớt, mang theo chút tin cậy hiếm thấy, trong lòng bỗng dâng tràn cảm giác ấm áp khó thành lời.

Đặt nàng xuống giường, tháo búi tóc cho nàng, kéo chăn đắp kín .

Tóc đen mềm mại rải gối, gương mặt trắng ngần như ngọc, đôi mày đôi mắt e ấp tựa thiếu nữ mới lớn. Lý Mặc nhẹ chạm lên khuôn mặt nàng, trong lòng dâng lên một niềm vui sững sờ cùng xúc động mơ hồ.

 

Cô gái của , rốt cuộc cũng sắp lớn.

 

Giường chắc hẳn là chốn an nhàn bậc nhất trần gian. Đường Tiểu Bạch xuống, thật sự thấy dễ chịu hơn nhiều, lật nghiêng ngửa, nTiểu Tổ Tông bên cạnh khôi ngô dịu dàng thoáng nở một nụ , kéo ngón tay nghịch: “Hôm nay bận ư?”

 

Sáng sớm tới đây canh nàng. Lý Mặc cúi mắt xem động tác ngón tay nàng, thản đáp: “Không gì bận.”

 

Không rõ rốt cuộc thật sự bận . lúc kề bên, Đường Tiểu Bạch thấy trong lòng vô cùng an , nghĩ nhiều nữa, móc ngón tay , uể oải hỏi: “Ngươi nghĩ, Hoa Tiên là nào phái tới?”

 

“Lý Sơ, Vương Mậu Chiêu, Trịnh Sư Đạo, bệ hạ, cùng bề bên cạnh, đại khái vượt ngoài bọn đó.” Hắn đáp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-293-thi-pham.html.]

 

Đường Tiểu Bạch nghĩ nghĩ, : “Người ngoài thôi kệ, Lý Sơ vốn ở ngay mắt chúng , nếu là , e là thâm kế sâu rộng.”

 

 

“Ai phái nàng đến chẳng quan trọng, cần xem con câm sẽ nước cờ tiếp theo là gì.” Lý Mặc .

 

“Như thế bằng nào?” nàng hỏi.

 

Hắn chợt do dự, : “Có lẽ cần để cô nương câm ở bên cạnh, để đối phương cho kế hoạch của họ thuận thế triển khai, xem họ còn bao nhiêu quân bài.”

 

Thấy Đường Tiểu Bạch trầm ngâm, vội thêm: “Nàng yên tâm, chỉ đưa nàng gần một chút, tuyệt để áp sát .”

 

Nàng nửa ngẩng mắt, liếc qua : “Ngươi cũng Tào sư , mấy đó từ nhỏ chịu huấn luyện đặc thù, thứ gì cũng tay , phòng kịp.”

 

Đôi mắt thiếu nữ sáng trong, đen trắng phân minh, lúc nghiêng nghiêng về phía , mang một vẻ khó tả, mơ hồ.

 

Chỉ một cái liếc Lý Mặc trong lòng tan mềm, chẳng suy nghĩ liền quả quyết: “Nếu tí động tĩnh, sẽ g.i.ế.c c.h.ế.t nàng!”

 

Nàng bật khẽ: “Sợ rằng động tĩnh, ngươi cũng phát giác .”

 

Lý Mặc lo lắng: “Nàng nghĩ nàng thể động tĩnh gì?”

 

Đường Tiểu Bạch suy tư chốc lát: “Ví như như hôm qua, vô ý lộ một vai?” nàng .

 

Lý Mặc cau mày: “Có cố ý lộ cho mỗi một xem .” Nếu thật sự mặt cởi y phục, nào hiểu?

 

“Vậy ngươi cho là nàng chỉ thiết kế một màn đóng kịch chịu khổ?”

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Hắn vốn nghĩ , nhưng nàng , cũng dám khăng khăng: “Nàng bày mưu, tuyệt lừa.”

 

ngươi nàng còn thể bày mưu gì khác, chắc chắn sa bẫy?” nàng nghiêng đầu .

 

Nếu là khác như xét hỏi, Lý Mặc ắt khó chịu. mặt nàng — nhỏ nhắn, yêu kiều, mỉm mà hỏi sinh nổi lấy một chút nộ khí.

 

Hôm nay nàng tựa như khác ngày thường, nhưng chẳng rõ khác ở điểm nào. Chỉ cảm mỗi nếp nhăn mày, một nụ , một lời , đều như khẽ gãi tim . Hắn cam tâm tình nguyện, cúi đầu hỏi: “ Vậy theo ý nàng cần gì?”

 

Nàng đưa tay, móc ngón tay gọi , ánh mắt như ngời ngời bảo sắc. Lý Mặc lòng xao động, ghé tai gần.

 

“Hay là… biểu diễn một cho ngươi xem?” giọng nàng rụt rè như thì thầm, càng khiến tò mò, ngứa ngáy trong lòng.

 

Biểu diễn gì?

 

Lý Mặc đang nghi hoặc mặt hỏi. Chưa kịp cất lời, liền bịt miệng…

Loading...