Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 291: Cẩn thận Tấn Vương

Cập nhật lúc: 2025-11-03 13:27:37
Lượt xem: 35

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Tiểu Bạch vẫn còn nhớ, khi đó nàng và Tiểu Tổ Tông còn thiết lắm. Hắn tuy rõ, nhưng ý tứ minh bạch chính là để Lữ Hà bước chân tông học họ Cố.

Lúc , nàng vẫn luôn cho rằng nguyên do là vì Lữ Hà nhận phận của . thật .

Nếu năm đó Lữ Hà thực sự trở thành giảng quan của Cố thị tông học, thì chuyện đó sẽ gây ảnh hưởng gì đến Tiểu Tổ Tông đây?

Trong lúc Đường Tiểu Bạch còn đang suy nghĩ, bên tai vang lên giọng của Lữ Hà:

“Cũng may là duyên thầy trò, bằng , Lữ mỗ e rằng đến giờ vẫn còn đang kẻ hỏng nhân tài.”

“Lữ quá lời !” Đường Tiểu Bạch vội gạt những nghi vấn trong lòng, nở nụ nhẹ, lên tiếng an ủi.

Lữ Hà khẽ lắc đầu, chậm rãi :

“Năm đó, từng đoán rằng Hà Đông sẽ gặp nạn, nhưng rõ là nạn gì. Khi trong lòng cũng lo lắng cho dân tình nơi đó. Thế nhưng, đến khi tận mắt chứng kiến ruộng đất khô cằn ngàn dặm, dân chúng lầm than, mới thấy nỗi lo khi xưa của thật nực .”

Ông cúi đầu mảnh đất vó ngựa, khẽ than: “Từ , chỉ ngẩng đầu trời. Từ nay về , chỉ cúi đầu, kỹ con đường chân.”

Đường Tiểu Bạch thấy cúi đầu, dáng phần còng xuống, liền khuyên: “Cũng đừng mãi cúi đầu như thế, hại đến thể đấy.”

Lữ Hà ngạc nhiên nàng một thoáng, bật : “Nhị tiểu thư thật là, thật là…” Hắn ngừng , sảng khoái, “Thật là một cô nương !”

Hai lúc ngang qua công trường ngoài thành. Tiếng vang của Lữ Hà khiến nhiều ánh mắt theo.

Ngoài đám nhân công đang việc, còn một thanh niên mặc quan phục xanh lục, cưỡi ngựa tiến . Nghe tiếng, khẽ cau mày, thúc ngựa tới gần.

Đường Tiểu Bạch thấy, ngạc nhiên: “Vương ngự sử đến thị sát ?”

Vương Tiệm gật đầu.

Từ khi bắt đầu xây thành, Lý Mặc còn để ý đến nữa.

Vương Tiệm cũng trốn khỏi nơi từng giam lỏng , mà ngược , vẫn bình thản tròn chức trách ngự sử giám sát, kiểm tra còn nhiều hơn cả quan công bộ.

“Vị là ai?” Vương Tiệm Lữ Hà.

Đường Tiểu Bạch giới thiệu đôi câu. Vương Tiệm chỉ gật đầu, ngựa rời .

Đường Tiểu Bạch thoáng ngẩn . Đặc biệt chạy đến, chỉ để hỏi tên , xong liền bỏ — đây là ý gì?

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Là chê Lữ Hà xuất thấp kém, chỉ đơn giản là… ưa cái tên của ?

“Có lẽ thấy bên cạnh nhị tiểu thư lạ, sợ điều bất nên đến hỏi cho chắc.” Lữ Hà . “Vị Vương ngự sử , chẳng quen gì với phủ Yến Quốc Công ? Trông chừng đối với nhị tiểu thư phần lưu tâm.”

“Có quen ư?”

Đường Tiểu Bạch khẽ lắc đầu: “Hai nhà vốn thiết.”

Thân thì , nhưng thù… e là chẳng xa.

Đường Tiểu Bạch dẫn Lữ Hà dạo suốt buổi chiều, khi về doanh trại, ngang qua trung thành đang xây dựng.

Vương Tiệm vẫn ở đó, dường như hề rời . Khi thấy nàng qua, theo một lát, gật đầu chào.

Đường Tiểu Bạch ghìm cương, với Lữ Hà: “Lữ về trại , vài câu với Vương ngự sử.”

Hai cùng dừng nơi dã ngoại, đầu về thành trì dần thành hình.

“Không ngờ Vương ngự sử để tâm việc xây thành đến .” nàng .

“Ở chức nào, tận trách chức .” – đáp, lời lẽ nghiêm trang.

“Ta nhớ, Vương tể tướng từng chủ trương hòa .”

Vương Tiệm im lặng một lúc, :

“Mùa hạ năm ngoái, nhị tiểu thư theo tuần tra sứ rời kinh, còn phu nhân cùng đại tiểu thư ở kinh xử lý việc trong triều tuy đường khác , nhưng mục đích cùng một đích.”

Đường Tiểu Bạch bật : “Ngài như … đúng là ‘ cùng một đích’ gượng ép .”

Nàng và nhà tuy mỗi một hướng, nhưng đều vì cùng một chuyện mà nỗ lực, thể là “thù đồ đồng quy”.

Vương Mậu Chiêu và Vương Tiệm một chủ hòa, một chủ chiến thế mà cũng tính là “ cùng một đích” ?

Nếu đều vì lợi ích của họ Vương thì còn miễn cưỡng chấp nhận .

“Trước đây, ngự sử từng cầu với tỷ tỷ , cũng là ‘ cùng một đích’ với Vương tướng ?”

Phải thật, đại tiểu thư nhà họ Đường vốn mẫu mà các thế gia quý môn ưa chuộng.

Khi , phủ Yến Quốc Công cũng đang chao đảo, Vương Mậu Chiêu tuyệt khôg kẻ thích giúp trong hoạn nạn. Lần cầu hôn đó, cho cùng, chỉ là mượn tiếng mà tô vàng cho mặt thôi.

Năm xưa, họ Ngu, họ Tần gặp nạn, cũng từng những việc tương tự —

tiên tay trong tối, đóng vai cứu giúp trong sáng, vở kịch diễn quá quen.

Vậy còn Vương Tiệm?

“Không .” – đáp gọn.

Đường Tiểu Bạch nghiêng đầu : “Vậy ngự sử vì cầu với tỷ tỷ ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-291-can-than-tan-vuong.html.]

Vương Tiệm cũng nàng, thần sắc thản nhiên, song ánh mắt nghiêm túc: “Đường đại tiểu thư, quốc sắc thiên hương.”

Đường Tiểu Bạch: “…”

là đồ mê sắc!

“Vương mỗ cầu với đại tiểu thư, là xuất phát từ lòng thật. Lần hồi kinh, vẫn sẽ tiếp tục dâng thư cầu hôn.” .

Đường Tiểu Bạch vô thức quanh, thấy Lý Hành Viễn đột nhiên xuất hiện, mới âm thầm thở phào.

với lời tuyên bố , nàng chỉ im lặng.

Người thích đại tiểu thư nhà nàng nhiều kể xiết. Dù Vương Tiệm từng trong danh sách chọn phò mã, còn là hàng đầu, nhưng nay e rằng là kẻ ít hy vọng nhất.

Nàng cũng chẳng đủ sức “ăn dưa” kiểu Romeo và Juliet như . Không Vương Tiệm là thật hiểu, cố tình thế.

“Trễ , về.” – Đường Tiểu Bạch , ngựa định .

Vương Tiệm bỗng gọi với theo:

“Từ ngày đặt chân đến đây, trong bóng tối dẫn đường đến gần nơi Hồng Lư Khanh trú ngụ.”

Hắn dừng , nàng rõ từng chữ: “Cẩn thận Tấn Vương.”

Không vì lời nhắc , mà đường trở về, lòng Đường Tiểu Bạch cứ thấy bất an.

Thật , nàng vốn luôn cảnh giác với Tấn Vương Lý Sơ.

Dù hiện tại cục diện khác xa so với nguyên truyện, nhưng nàng vẫn nhớ rõ — trong sách, Tiểu Tổ Tông c.h.ế.t tay .

Cho nên, nàng dám lơ là chút nào.

Sau khi Vương Tiệm cảnh báo, nàng liền lục trong trí nhớ hành động của Lý Sơ gần đây.

Hồi , khi hành quân, lúc Tiểu Tổ Tông thương, Lý Sơ từng ý đồ cướp quyền chỉ huy.

chỉ là một màn nhỏ — xông trướng doanh, Tiểu Tổ Tông vài câu chặn , chẳng những thất bại, mà còn trở thành trò .

Cho nên đó, tính là gì.

Mãi đến đầu năm nay, Tiểu Tổ Tông mới rằng Lý Sơ sẽ hành động — khi tiết lộ chuyện Phùng Bác g.i.ế.c.

Mà cái c.h.ế.t của Phùng Bác, là vì diệt khẩu cho vụ án cũ của nhà họ Tần.

Không vì lời nhắc , mà đường trở về, lòng Đường Tiểu Bạch cứ thấy bất an.

 

Thật , nàng vốn luôn cảnh giác với Tấn Vương Lý Sơ. Dù hiện tại cục diện khác xa so với nguyên truyện, nhưng nàng vẫn nhớ rõ —\ trong sách, Tiểu Tổ Tông c.h.ế.t tay .

 

Cho nên, nàng dám lơ là chút nào.

 

Sau khi Vương Tiệm cảnh báo, nàng liền lục trong trí nhớ hành động của Lý Sơ gần đây. Hồi , khi hành quân, lúc Tiểu Tổ Tông thương, Lý Sơ từng ý đồ cướp quyền chỉ huy.

 

chỉ là một màn nhỏ — xông trướng doanh, Tiểu Tổ Tông vài câu chặn , chẳng những thất bại, mà còn trở thành trò .

 

Cho nên đó, tính là gì.

 

Mãi đến đầu năm nay, Tiểu Tổ Tông mới rằng Lý Sơ sẽ hành động — khi tiết lộ chuyện Phùng Bác g.i.ế.c. Mà cái c.h.ế.t của Phùng Bác, là vì diệt khẩu cho vụ án cũ của nhà họ Tần.

Nếu như Phùng Bác thật sự là do Vương Mậu Chiêu g.i.ế.c, thì ý nghĩa của chuyện đó cần cũng hiểu.

, việc Lý Sơ cố ý dẫn Vương Tiệm phát hiện chân tướng của vụ hòa đàm, hẳn cũng là khơi dậy xung đột giữa Tiểu Tổ Tông và Vương Mậu Chiêu.

Vậy đó thì ?

Giờ vẫn thấy cuộc đối đầu nổ , còn định giở trò gì nữa đây?

Càng nghĩ, Đường Tiểu Bạch càng thấy lòng bực bội. Nàng xuống ngựa, bước nhanh về phía doanh trướng của Tiểu Tổ Tông.

Rõ ràng hôm nay chẳng chuyện gì lạ, dọc đường về doanh trại cũng gặp trở ngại, nhưng hiểu vì , nàng vẫn thấy gì đó bất , khiến bứt rứt khó chịu.

Khi vén rèm bước trướng, một làn da trắng tựa sương tuyết bất ngờ đập thẳng mắt nàng.

Ánh sáng trắng đến chói, khiến nàng khẽ nheo mắt thấy một thiếu nữ áo quần xộc xệch, cùng Tiểu Tổ Tông đang luống cuống dậy.

“ A Tiêu, ngươi—”

Mới ba chữ, đột nhiên bụng đau thắt, nàng khụy , ôm bụng gập xuống.

 

Loading...