Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 287 — Tiệc đãi khách

Cập nhật lúc: 2025-11-01 14:30:20
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Còn chiếu cố thế nào, Đường Tiểu Bạch thật sự đáp.

Nghĩ hồi lâu, nàng chỉ thể bâng quơ: “Ngươi chỉ cần đối xử lễ độ một chút, đừng mãi giữ vẻ mặt lạnh như băng.”

Lý Mặc chẳng tỏ ý gì, chỉ nghiêm nghị đưa điều kiện của : “Vậy nàng quá gần gũi với .”

Đường Tiểu Bạch bật : “Ta gần gũi ? Ngươibảo cạnh ngươi, chẳng đấy ư?”

Chẳng lẽ nàng hiểu tâm tư của tiểu tổ tông ?

Bình thường hai còn cách một chút, nay bao nhiêu chỗ trống , cứ kéo nàng sát bên. Nàng còn lạ gì nữa.

nghĩ đến chuyện năm xưa suýt đàm hôn cùng Phí Khoan, tuy ngoài mặt ai , song nhà họ Phí chắc cũng ngờ ngợ.

Giờ đây, bất luận Phí Khoan nghĩ thế nào, tránh điều tiếng vẫn hơn.

Nghe nàng , Lý Mặc mới yên lòng, nét mặt hòa hoãn hơn, giọng ôn tồn sang chuyện khác: “Xe ký lý cùng xe chỉ nam ngày mai sẽ đến, nàng đích thử ?”

Xe ký lý và xe chỉ nam vốn là dụng cụ đo đạc địa lý hiện thời, chỉ kinh thành cùng các đô thành trọng yếu mới . Lần , chúng điều từ Thái Nguyên phủ tới, khá thuận tiện.

Đường Tiểu Bạch từng thấy qua trong Ty Chức Phòng của Binh bộ, song từng dịp sử dụng. Nay cơ hội, tất nhiên nàng nôn nóng xem thử.

Chỉ là ngờ…

Một giọng ôn hòa vang lên:

“Binh bộ chủ yếu phụ trách việc chọn đất lập thành. Tại hạ mới đến, còn quen thuộc chốn , chẳng thể theo quý vị dạo, tiện quan sát một phen chăng?”

Mặt sông tan băng, sóng nước lấp lánh phản chiếu ánh xuân, rọi đôi mắt trong sáng của thiếu niên, sáng ngời tựa ánh dương, tràn đầy sinh khí.

Một thiếu niên tuấn nhã như nắng xuân, lời qua quả là hợp tình hợp lý.

… nàng thể đáp ứng ?

Tuy giờ tiểu tổ tông ở đây, song nếu để , e là chuyện khó giải thích.

Đường Tiểu Bạch đang suy tính cách từ chối cho khéo, thì bên cạnh mở miệng :

“Họ đang thi hành công vụ, chỉ sợ tiện mang theo kẻ rảnh rỗi ngoài việc!”

Bốn chữ “kẻ rảnh rỗi” nhấn mạnh, song vẫn giữ vẻ hòa khí chính là Tào Phần.

Từ lúc Phí Khoan xuất hiện, khí thế của y liền đổi khác, mắt sáng rực, như đối diện địch thủ, chỉ là vẻ mặt vẫn cố gắng duy trì sụp.

“Phí lang dạo ư? Dễ thôi! Tại hạ đang nhàn rỗi, để bồi Phí lang dạo khắp nơi!”  Nghe qua còn tưởng lời nhiệt tình hữu hảo.

“Huynh đài đa tâm .” Phí Khoan khẽ nghiêng , tránh bàn tay tào Phần định đặt lên vai , ôn hòa đáp, “Tại hạ cũng là quan thuộc Binh bộ.”

Ánh mắt lướt qua Đường Tiểu Bạch, dừng nơi lưng nàng, mỉm :

“Những xe ký lý và xe chỉ nam đều điều từ Thái Nguyên phủ tới ? Tại hạ từng thấy qua, song rõ cách vận hành, hôm nay dịp, thật mở rộng tầm mắt một phen.”

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Phí Khoan là quan phẩm cấp trong Binh bộ, còn Đường Tiểu Bạch chỉ là một thư phẩm danh nghĩa. Nếu bàn công vụ còn dễ, một khi đến chuyện chính, nàng nào cớ để khước từ?

Đường Tiểu Bạch bất đắc dĩ liếc tào Phần một cái, mời Phí Khoan lên xe.

Tào Phần lúc mới nhận lỡ lời, chỉ trơ mắt hai cùng xe rời , tức đến nỗi giơ tay đ.ấ.m mạnh lòng bàn tay.

Hắn nhận Phí Khoan. Dù ở kinh thành lâu, song nên nhận đều nhận .

Thuở gặp Phí Khoan, còn từng khen thầm: “Hảo nhi lang!” nếu kẻ đó định phá hoại mối duyên thanh mai trúc mã của , thì chẳng ho gì !

tào Phần thầm nghĩ, mau báo cho Tần Tiểu Lang!

Vừa xoay , liền thấy Cố Hồi ngay lưng.

“Ngũ lang theo?” giật hỏi.

Cố Hồi chau mày: “Không ngươi mang theo kẻ rảnh rỗi là bất tiện ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-287-tiec-dai-khach.html.]

Hắn cũng chẳng chức vị gì mà.

Tào Phần bực , tự vả mặt: “Ta tìm Tần Tiểu Lang!”

Lý Mặc vốn định cùng Đường Tiểu Bạch đo đạc, song buổi sớm Lý Sơ mời tới bàn việc xây thành cùng các quan triều đình. Mãi tới giữa trưa mới thoát .

Gặp Tào Phần, kể ngọn nguồn, sắc mặt Lý Mặc tối : “Họ hướng nào?”

“Cái đó… rõ,” Tào Phần đáp, “Ba chiếc xe ký lý chia ba hướng, chẳng Nhị tiểu thư chọn hướng nào.”

Lý Mặc lạnh giọng lệnh: “Phái tìm.”

Tần Khuynh Dung bên cạnh nở nụ vui vẻ: “Ta thấy vị Phí Thập Nhất lang dung mạo phong tư đều xuất chúng, là danh môn công tử, cùng Nhị tiểu thư nhà chúng cũng khá xứng đôi đấy chứ!”

Tào Phần hoảng hốt:

“ Tiểu thư thế! Tiểu lang của chúng mà so với —” Hắn liếc thoáng khuôn mặt tinh mỹ mà mặt nạ che hết, trong lòng đau xót.

Tài mạo song như , chịu nạn  hủy dung?

Tần Khuynh Dung :

“Không bàn đến dung mạo, chỉ Phí Thập Nhất lang, phong độ nhã nhặn, khiến khác cảm thấy như tắm gió xuân, chẳng như ai , suốt ngày lạnh mặt, như thể thiên hạ đều thiếu nợ bạc.”

“ Tiểu thư! Người là tỷ mà!” Tào Phần bi thương kêu lên. nghĩ  hình như đại tiểu thư nhà họ Đường đối với nhị tiểu thư cũng chẳng mấy lời dễ .

Lạ thật.

Sao bây giờ các vị tỷ tỷ đều chẳng chút dáng vẻ “trưởng tỷ như mẫu” nào cả?

Tào Phần lập tức sinh lòng đồng cảm với Lý Mặc, hận thấu xương cái tên Phí Khoan : “Cái gì mà phong độ như gió xuân, đều là giả tạo cả!”

Nói , trong đầu bỗng loé sáng, nghĩ một chủ ý: “Chúng khiến thể tiếp tục giả bộ mặt Nhị tiểu thư nữa!”

Đường Tiểu Bạch trở về doanh trại thì trời gần tối. Sau khi cáo biệt Phí Khoan, nàng về trướng, tắm rửa sạch bụi đường, xiêm y mới, vẫn chẳng thấy tiểu tổ tông đến tìm.

Theo lẽ thường, chỉ cần nàng trở về, tất sẽ nghênh đón. Trừ phi việc đặc biệt.

“Trong doanh hôm nay chuyện gì xảy ?” nàng hỏi khi bước ngoài.

“Suốt ngày động tĩnh.”

Lạ thật.

“Đi xem Tần Tiểu Lang trong trướng .”

“Có ạ!” — xong, Mạc Hoãn từ đó , híp mắt :

“Thiếu chủ tối nay khách, sai tới báo một tiếng, thể cùng Nhị tiểu thư dùng cơm .”

“Có khách?” Đường Tiểu Bạch nghi hoặc. “Khách nào?”

“Là mấy vị từ kinh thành đến.” Mạc Hoãn đáp mơ hồ, vội vàng dứt câu liền bỏ chạy, như việc gấp.

Đường Tiểu Bạch vẫn thấy kỳ lạ, song cũng chẳng nghĩ nhiều, chỉ trở về trướng, thắp đèn, bắt đầu sắp xếp liệu thu trong ngày.

Nửa khắc , nàng ngẩng đầu khỏi chồng tư liệu, khẽ duỗi lưng một cái. Trong tiềm thức, thoáng nghĩ  tiểu tổ tông giờ đang gì nhỉ?

Đột nhiên, một ý niệm vụt lóe lên trong đầu nàng.

Yến khách từ kinh thành tới… tất cả đều mời. Vậy thì, ai mới là khiến mở tiệc khoản đãi?

Hay đúng hơn, ai thể khiến vị tiểu tổ tông vốn coi thiên hạ chẳng để mắt tới?

Đường Tiểu Bạch lập tức đẩy mạnh án thư, hình bật dậy như lửa đốt, vội vã chạy ngoài trướng.

Loading...