Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 286: Lật lại chuyện cũ
Cập nhật lúc: 2025-11-01 14:15:04
Lượt xem: 41
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Phí Khoan , Lý Mặc cũng ngăn cản. Giống như Tần Khuynh Dung vẫn bên cạnh quan sát, cũng chẳng buồn che giấu gì, dù thì bọn họ cũng hiểu nổi.
“Ngươi vẽ cái gì đây?” Đường Tiểu Bạch cũng hiểu, nhưng bất kể vẽ gì nữa, chắc chắn là ám chỉ bảo nàng tiễn khách.
Trên giấy chẳng chữ nào, chỉ là một bức vẽ nguệch ngoạc: , trăng, doanh trại.
Tần Khuynh Dung hỏi ý gì, .
Đường Tiểu Bạch hỏi, thì đáp: “Nếu còn lải nhải nữa, trời sắp tối .”
Không khí im lặng trong chốc lát, Tần Khuynh Dung đập bàn lớn, quên mất dáng vẻ tiểu thư đoan trang.
Đường Tiểu Bạch cũng ngớt: “Ta mới mấy câu thôi mà!”
Lý Mặc liếc Tần Khuynh Dung, bình thản : “Đi hỏi xem, con bé câm vô tình gặp Phí Thập Nhất.”
Tần Khuynh Dung chịu ?
“Cần gì tự hỏi? Giờ chắc cũng hỏi xong hết . Ngươi thì gọi đến là chứ gì!”
Lý Mặc cúi mắt, giọng nhạt nhẽo: “Nếu rảnh đến thế, thì điểm ba nghìn binh, giúp Lý Hành Viễn một tay .”
Trước khi quan viên triều đình đến, Lý Hành Viễn dẫn tinh binh kỵ mã, tiến sâu Mạc Bắc để truy tìm A Sử Na Đốt.
Tần KhuynhDung vốn cũng háo hức , nhưng Lý Mặc cho phép.
Giờ , nàng lập tức thu nụ : “Thật ?”
Lý Mặc chỉ lạnh nhạt , trả lời.
Tần Khuynh Dung nghiến răng, liếc sang Đường Tiểu Bạch, dậy rời .
Đường Tiểu Bạch chống cằm bóng nàng khuất, cảm thán: “ Tần tỷ đúng là nữ trung hào kiệt!”
Phải thật, nữ chính đúng là phụ nữ chí lớn nhất trong cả câu chuyện.
Tiểu tổ tông khẽ hừ một tiếng, đáp. Đường Tiểu Bạch , ánh mắt lạnh nhạt, khí chất cao ngạo. Lại còn dáng kiêu kỳ nữa chứ!
Nàng buồn bất mãn: “Ngươi là nhận Phí Thập Nhất lang từ ? Sao cho ?”
Nàng mấy khi để ý kỹ đám từ kinh thành đến, nhưng tiểu tổ tông thì chắc chắn gặp qua cả .
Hắn lạnh lùng đáp : “Ta vì nhận ?”
Đường Tiểu Bạch khựng , :
“Chẳng Tần tỷ cũng để ý đến Phí Thập Nhất ? Ngươihẳn cũng nhận chứ? Tùy tiện hỏi một là là ai ngay mà.”
Hắn vẫn giữ vẻ lạnh nhạt: “Hắn gì đáng để chú ý?”
Không tiếp nổi. Đường Tiểu Bạch đập bàn, bộ bỏ .
Lý Mặc vội giữ nàng , thấp giọng : “Ta vốn nhận . Vậy nàng đoán xem — vì nhận ?”
Đường Tiểu Bạch ngẩn : “Làm vì ngươi nhận —”
Chưa dứt câu, chợt bắt gặp ánh mắt của , trong lòng chợt chấn động, nhớ tới mối dây dưa giữa và Phí Khoan, liền chột : “Ngươi… ngươi gì ?”
Hắn đáp, chỉ nàng, ánh mắt lạnh buốt.
Đường Tiểu Bạch gượng : “Ngươi mà ?”
Vừa dứt lời, thấy sắc mặt vị tiểu tổ tông , nàng lập tức thầm kêu “hỏng ”.
Vừa chỉ là ánh lạnh lẽo như trách cứ. Giờ đây, nơi thái dương trái mặt nạ che phủ, gân xanh bỗng nổi lên, khiến Đường Tiểu Bạch hoảng hốt lùi nửa bước.
Một bước , chọc giận .
Hắn bất chợt đưa tay, nắm chặt cổ tay nàng.
“Ngươi thật sự—” Đôi mắt sáng như ngọc nay nhuộm đỏ, chẳng rõ là vì đau lòng giận dữ.
Đường Tiểu Bạch lúc mới hiểu, vốn chỉ nghi ngờ, mà nay nàng tự thừa nhận mất .
Đã lỡ đ.â.m tổ ong, dù quỳ cũng dọn cho xong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-286-lat-lai-chuyen-cu.html.]
Nàng nhẹ giọng :
“Năm xưa, phụ xuất chinh Lương Châu, lòng yên về nhà, nên sớm định hôn sự cho và tỷ tỷ, để khỏi vướng bận.”
Lý Mặc lạnh: “Yến Quốc công chinh chiến nhiều năm, sinh lòng vướng bận?”
Đường Tiểu Bạch : “Ngươi còn nhớ giấc mộng từng kể ?”
Nàng từng kể nhiều mộng, nhưng Lý Mặc nhanh hiểu là giấc nào, lực tay liền nới lỏng.
“Phụ tuy tin giấc mơ , nhưng trong lòng vẫn phần kiêng kỵ. Bởi thế mới sinh ý để cùng tỷ tỷ gả danh môn, hòng khi Yến Quốc công phủ gặp nạn, còn đường thoát .”
Lý Mặc cau mày: “Vậy nhà … đủ môn đăng hộ đối ?”
Đường Tiểu Bạch còn dỗ tiểu tổ tông, song bật , thành thật đáp:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Khi chỉ xem ngươi như . Hơn nữa, ngươivốn thiết với , cũng với phủ , phụ nghĩ rằng dù gả cho ai, ngươi đều sẽ che chở cho .”
Lý Mặc , thần sắc thoáng động, ánh mắt sâu thẳm: “Vậy khi đó chỉ xem là … còn bây giờ?”
Đường Tiểu Bạch bất ngờ đỏ mặt. Sao đột nhiên hỏi như thế…
“Giờ thì ?” mỉm , giọng khẽ trêu chọc.
Đường Tiểu Bạch quanh, ấp úng một hồi đ.á.n.h trống lảng: “Ngươi chuyện liên quan tới Phí Thập Nhất?”
Chuyện nghị hôn năm , vốn truyền ngoài.
Yến Quốc công phủ khi đó còn thật sự bàn bạc với nhà họ Phí, chỉ ngầm dò hỏi đôi câu kiểu như “Phí Thập Nhất lang hôn ước ”.
Thế mà Lý Mặc đang ở tận Hà Đông, rõ như thế?
“Chỉ cần để tâm, ắt sẽ .” đáp, giọng mang chút bất mãn.
Đường Tiểu Bạch nghi hoặc: “Ngươi chẳng lẽ cài theo dõi ?”
Lý Mặc hừ nhẹ:
“Dạo , Yến Quốc công phủ với mấy nhà nào, trong các nhà bao nhiêu công tử cùng tuổi với nàng, điều tra ư? Ngoài Phí Khoan, còn Vương Trầm, Cố Hồi——”
Đường Tiểu Bạch vội bịt miệng , nhỏ giọng: “Đừng lung tung, để Hồi biểu ca thì hổ c.h.ế.t mất!”
Vị tiểu tổ tông thật là thần đoán quỷ tính! Chả trách năm ngoái ở Tây Bắc, và Cố Hồi suốt ngày tranh cãi.
Bỗng, nơi lòng bàn tay nàng, gì đó mềm nhẹ khẽ động—— là môi khẽ chạm qua.
Đường Tiểu Bạch giật rụt tay .
Hắn l.i.ế.m nhẹ khóe môi, đôi mắt sáng rực, như dã lang ngửi thấy mùi máu.
Nàng mặt đỏ bừng, vội đưa tay xoa mũi, ấp úng : “Chuyện… chuyện qua lâu …”
Rồi cúi đầu, vẻ chuyên tâm xem bức họa của . Hắn im lặng ghé gần, tay đặt lên án thư, khuỷu tay từng chút, từng chút một, dịch gần, cho đến khi nhẹ khẽ chạm cánh tay nàng.
“Ngươi gì …” — Đường Tiểu Bạch khẽ thì thầm.
Âm thanh mềm mại lọt tai, khiến lòng ngứa ngáy.
Đường Tiểu Bạch kinh ngạc trừng mắt, lập tức cúi gằm mặt, tránh né ánh của .
Sao nàng với giọng điệu như ! Mất mặt c.h.ế.t …
Lý Mặc thấy vô cùng êm tai, chỉ cảm thấy hồn phách như sắp rời khỏi thể.
Phải cố lắm mới kéo hồn về, ghé sát thêm chút, giọng trầm thấp: “Giờ thì ? Phí Khoan đuổi đến tận đây, nàng còn chuyện với nhiều đến …”
Cái hũ dấm đúng là nghiêng đổ cả bàn!
Đường Tiểu Bạch nghiêm mặt, :
“Đuổi đến đây là chứ? Phí Thập Nhất lang cùng binh bộ, là để mở rộng kiến thức! Ta với chỉ vài câu, là lời khách sáo! Dù gì cũng là biểu của Phí sư , chẳng lẽ nên chiếu cố một chút?”
Lý Mặc lạnh: “Nàng chiếu cố thế nào? Để nàng chiếu cố cũng .”