Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 223 – Tiểu cô nương này sao lại nói dối?

Cập nhật lúc: 2025-09-23 11:34:09
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Trình Trí Độ thường đại quân chinh phạt một hai tháng tin tức cũng là lẽ thường. chúng chẳng ngày đầu mới theo bên cạnh Đại công tử. Đại công tử vốn kẻ bặt vô âm tín, nếu tin tất gặp trở ngại .”

 

“Tính đến nay cũng hai tháng, cùng A Kim vốn định vượt quan tìm , chỉ là năm doanh binh ở Thiện Châu tất cả đều chịu lệnh—” Nói đến đây, Tân Ỷ bất giác nhoẻn .

 

Mày mắt cong cong, phảng phất dáng vẻ linh lợi khả ái như thuở ban sơ.

 

“May , Nhị tiểu thư tới!”

 

Huyết mạch , tất nhiên so với thất càng danh chính ngôn thuận.

 

Đường Tiểu Bạch ngẩn ngơ nàng.

 

“Nhị tiểu thư?” Tân Ỷ ánh mắt chiếu đến, trong lòng thoáng bối rối.

 

“Ngươi đúng,” Đường Tiểu Bạch bỗng lên tiếng, “đại quân chinh phạt há vô cớ tuyệt tín? Nếu tin tức, tất là gặp ngăn trở.”

 

“Hoặc do thiên thời địa lợi bất tề, hoặc là kẻ âm thầm ngáng trở.”

 

Người mất tích, tất nhiên tìm, song cũng cần kế hoạch, mục tiêu rõ ràng. Mục đích của nàng, là tìm phụ cùng trưởng, chứ tới đây để chịu c.h.ế.t cùng họ.

 

Buổi trưa, Đường Tiểu Bạch sai bày một chiếc án ngay cửa, trải giấy bày bút mực, bắt đầu thảo định kế sách.

 

Mùa hè ở Lương Châu quá oi nồng, song ánh mặt trời gay gắt. Nàng nơi rìa bóng nắng, tránh chói chang, hưởng ấm dìu dịu, thoải mái đến mức buồn ngủ.

 

Một tay chống đầu, một tay nguệch ngoạc giấy, chữ cẩu thả, chỉ chính nàng mới nhận .

 

“Nhị tiểu thư đường xa vất vả, khó khăn lắm mới đến nơi , chi bằng nghỉ trưa một giấc cho tinh thần?” Đào Tử khuyên nhủ.

 

Lần xa, Đường Tiểu Bạch chỉ mang theo Đào Tử hầu cận, mang nhiều thêm vướng bận.

 

Hai tỳ nữ cận của nàng, Cam Tử thì thông minh lanh lợi hơn, còn Đào Tử ngốc.

 

Nàng vốn cũng nghĩ mang theo Cam Tử, nhưng cùng vẫn chọn Đào Tử vì thể chất khỏe mạnh hơn.

 

Thông minh cũng là chuyện nhỏ, quan trọng nhất là thể mạng trở về. Chỉ điều, Đào Tử quản nhiều, tính thương chủ, ngày nào cũng khuyên nàng nghỉ ngơi đôi ba lượt.

 

Đường Tiểu Bạch ngáp dài, lắc đầu cự tuyệt: “Đợi dùng xong bữa chiều sẽ nghỉ sớm, giờ còn .”

 

Ban ngày chính là lúc tin tức qua nhiều nhất, nàng sợ lỡ nhắm mắt ngủ sẽ bỏ qua việc hệ trọng, nên vẫn cố gắng chống đỡ.

 

Thấy Đào Tử còn mở miệng khuyên thêm, nàng dứt khoát sai :

“Ngươi ngoài xem còn khối băng nào, mang về bát băng lạc ẩm cho .”

 

Đào Tử dậm chân, vẻ cam lòng, xoay bước .

 

Vừa mở cổng viện..

 

“Văn Nhân ?”

 

Đường Tiểu Bạch tiếng, ngẩng đầu trông thấy Văn Nhân Gia nơi cửa, một bạch y, thanh nhã như vầng trăng giữa mây.

 

“Tiên sinh tìm việc?” nàng bước đón.

 

Ánh mắt Văn Nhân Gia đảo trong, hỏi: “Cô nương Oanh Oanh ở đây?”

 

Đường Tiểu Bạch thoáng kinh ngạc, đáp: “Nàng theo đường xa vất vả, nay việc gì, bảo nghỉ ngơi .” Khẽ dừng, “Nàng thế?”

 

Lần Văn Nhân Gia cùng vốn chỉ chăm chú quan sát địa thế, bỗng nhiên lưu tâm tới tiểu thị nữ của nàng?

 

“Vài ngày nay, đêm nào cũng thấy Oanh Oanh cô nương khổ luyện võ nghệ, ban ngày hầu hạ bên cạnh Nhị tiểu thư, e rằng quá vất vả chăng?” Văn Nhân Gia mỉm .

 

Đường Tiểu Bạch chợt động tâm, hỏi: “Mấy ngày nay là từ khi nào?”

 

Văn Nhân Gia thoáng nghĩ ngợi, đáp: “Có lẽ từ ngày mùng một ?”

 

Đường Tiểu Bạch nhịn : “Ngày nàng giao đấu thất bại.”

 

Đêm mùng một, Oanh Oanh ngăn nổi Mạc Hoãn, còn quỳ mặt nàng xin phạt.

 

Khi nàng chỉ an ủi đôi câu, chẳng để trong lòng. Dù ngăn nổi Mạc Hoãn cũng là chuyện thường, ai mà tiểu tổ tông từ tìm Mạc Cấp và Mạc Hoãn, hai cao thủ như thần.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-223-tieu-co-nuong-nay-sao-lai-noi-doi.html.]

Nào ngờ Oanh Oanh tiểu cô nương ngấm ngầm quyết chí.

 

Văn Nhân Gia : “Quả là một cô nương cần mẫn.”

 

Đường Tiểu Bạch gật đầu đồng ý.

 

Trưởng công chúa nước Kỷ khi giao Oanh Oanh cho nàng còn dặn dò riêng rằng tiểu nha đầu si mê võ đạo, cần trông chừng nhiều hơn, kẻo lạc lối tẩu hỏa nhập ma.

 

“Tiên sinh đến tìm , chỉ vì việc thôi ư?” Đường Tiểu Bạch hỏi.

 

“Không ,” Văn Nhân Gia mỉm lắc đầu, “là một kế hiến cùng Nhị tiểu thư..”

“Đại quân mất tích bởi sứ giả thể hồi báo. Sứ giả thể trở về, hoặc thiên thời cản trở, hoặc cản trở. Kẻ , thể xa, thể gần… hoặc là địch quân chặn đường nơi ngàn dặm, cũng thể là gian tế ám sát ngay bên cạnh.”

 

Đường Tiểu Bạch lắng từng lời, thần sắc dần trở nên phấn chấn.

 

Ý tứ của Văn Nhân Gi, cùng suy đoán trong lòng nàng   khác là bao.

 

Sứ giả về, chắc do địch chặn đường, cũng thể bởi nội gian giở trò. Chỉ cần chặn tin tức ngoài quan, liền thể dựng nên giả tượng phụ cùng trưởng thất lạc; thêm lời đồn đãi tung , tất đủ để d.a.o động quân tâm, thậm chí khiến kẻ đối địch Yến Quốc Công trong triều nhân cơ hội động thủ.

 

Đã khả năng , nàng tất lập kế, thử thăm dò trừ bỏ gian tế ngăn trở sứ giả.

 

Kế sách, nàng kịp nghĩ trọn, song Văn Nhân Gia nàng suy xét. Đường Tiểu Bạch hết, chỉ trầm ngâm chốc lát, liền gật đầu:

“Được!”

 

Văn Nhân Gia bất ngờ liếc nàng. Đường Tiểu Bạch khổ:

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“Giờ tháng Năm thể chậm trễ, lúc để còn phân vân.”

 

 

Văn Nhân Gia ôn hòa mỉm : “Tốt nhất tìm một , giả tâm phúc bên cạnh lệnh tôn hoặc lệnh .”

 

Đường Tiểu Bạch nhíu mày.

 

Tâm phúc , tất ai cũng đến. ai cũng , bảo đảm lộ tẩy?

 

“Ta… đôi chút thuật dịch dung…” Một giọng nữ khe khẽ vang lên bên cạnh. Âm điệu nhu hòa như hoàng oanh thoát cốc, trong trẻo êm tai, tuyệt mỹ vô song.

 

Tuần tra sứ Lương Châu, Tiết Thiếu Miễn, mới đến nơi ngày thứ hai, tỏ ý sang Thiện Châu.

 

Trình Trí Độ cầu còn chẳng , đầu tiên nặn nụ tiếp đón.

 

Đang vui vẻ, chẳng ngờ tiểu cô nương nhà họ Đường cũng chạy tới : “Ta định cùng Tiết sứ đến Thiện Châu một chuyến!”

 

Trình Trí Độ sững nụ : “Ngươi gì?” Bất chợt nhớ đến Tân Ỷ, liền nghi hoặc:

“Có ả đàn bà xúi giục ngươi xuất quan tìm ? Chớ lời ả! Không quân lệnh mà xuất quan, tất xử tội đào binh!”

 

Đường Tiểu Bạch lắc đầu: “Hôm qua Trình bá bá chẳng dặn quản cho năm quân Thiện Châu đó ?”

 

Trình Trí Độ nghẹn họng, chỉ thể :

ngươi như qua quá mức nguy hiểm! Năm quân Thiện Châu đều hạng dễ sai khiến, lỡ bọn họ chẳng ngươi thì ?”

 

“Đại bộ phận binh mã Thiện Châu theo đại ca rời , nay chẳng còn bao nhiêu. Ta cùng Tiết sứ, thêm Tứ biểu ca họ Cố theo tất tạo biến loạn.”

 

 

Trình Trí Độ tin: “Đừng họ Tiết, dẫu là họ Cố, ở nơi cũng chẳng chút uy tín gì.”

 

Đường Tiểu Bạch nghĩ ngợi một lát, bỗng vỗ tay : “Hay là Trình bá bá cho mượn ít nhân thủ?”

 

Trình Trí Độ trừng mắt nàng hồi lâu, cuối cùng thở dài: “Nếu ngươi ở Thiện Châu xảy sơ xuất, ăn cùng phụ ngươi? Cũng , với ngươi một chuyến !”

 

Trình Trí Độ vốn còn chờ xem tiểu nha đầu bản lĩnh gì thu phục năm quân Thiện Châu.

 

Ai ngờ, Đường Tiểu Bạch thấy mặt năm quân sứ, liền buông một câu:

 

“Ta nhập Thổ Cốc Hồn, tìm phụ cùng trưởng. Chư vị vốn đều là tâm phúc thủ túc của đại ca , nay ai nguyện cùng đồng hành?”

 

Trình Trí Độ giận đến nỗi râu mép dựng ngược. Tiểu cô nương , dối như thế chứ!

Loading...