Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 219 – Đem theo một đoàn “tỷ phu”.
Cập nhật lúc: 2025-09-20 12:48:13
Lượt xem: 38
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi Đường Kiều Kiều ở trong phòng trò chuyện cùng Lý Hành Viễn, thì Đường Tiểu Bạch sớm cưỡi ngựa rời .
Tuy mơ hồ cảm thấy bản hình như quên mất việc gì, nhưng nghĩ mãi , đành tạm gác ,bởi khi rời kinh nàng vẫn còn vô việc cần chuẩn .
Đường Tiểu Bạch giục ngựa thẳng đến cửa Hàn Quang ở phía nam Hoàng thành, lặng lẽ chờ.
Mặt trời dần ngả về tây, quan viên trong các nha môn nối xuất . Thấy trong đám một vị thanh niên mặc quan phục xanh thẫm, Đường Tiểu Bạch lập tức bước lên hai bước.
Người nọ cũng thấy nàng, bèn rẽ lối tiến .
“Bái kiến Phí sư !” Đường Tiểu Bạch khom thi lễ
Phí Tuyên chỉ đáp lễ nửa vời, ánh mắt thoáng liếc xa lưng nàng, hỏi: “Nhị tiểu thư tìm chuyện gì?”
“Ta đến là để từ biệt sư ,” Đường Tiểu Bạch đáp, “Chẳng bao lâu nữa, sẽ theo quân triều đình Lương Châu.”
Phí Tuyên kinh ngạc: “Ngươi Lương Châu? Ngươi..” Lời nghẹn nơi cổ họng một chốc, mới gượng , “Trong nhà… đều đồng ý ?”
Đường Tiểu Bạch khẽ : “Tất nhiên! Nếu ?”
Phí Tuyên lặng lẽ nàng hồi lâu, mới gật đầu:
“Đọc vạn quyển thư, vạn dặm đường, cũng là điều .” Dừng một thoáng, : “Đường xa gập ghềnh, Muội cẩn thận.”
Đường Tiểu Bạch khẽ gật, do dự chốc lát, thấp giọng: “Trong lúc vắng mặt, sư thể chiếu cố gia đình đôi phần ?”
Phí Tuyên sững, trong mắt thoáng hiện vẻ ngần ngại, cuối cùng vẫn gật đầu:
“Trong phạm vi sức , quyết chối từ.”
Trong lòng Đường Tiểu Bạch lập tức nhẹ nhõm.
Phí Tuyên đối với nàng nửa phần là ân sư. Ban đầu là nhất quyết kèm cặp nàng, về nàng học mới thấy sự quan tâm thực sự.
Lại thêm Phí Tuyên học vấn nghiêm cẩn, phẩm hạnh đoan chính, tuy tuổi còn trẻ, song phong thái của một lão phu tử.
Tóm , là một vị sư đáng kính, cũng đáng để nàng tin cậy. Nếu hứa ắt sẽ thực hiện.
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
Đường Tiểu Bạch mỉm , đang định cúi tạ ơn lưng bỗng vang lên một tiếng gọi xa lạ: “A !”
Âm thanh trong trẻo, sáng sủa của một thiếu niên, mang theo vài phần khẩn trương.
Đường Tiểu Bạch đầu, quả nhiên thấy một thiếu niên .
Chừng mười bốn, mười lăm tuổi, da dẻ trắng trẻo, mày mắt thanh tú, cách nàng độ năm bước. Ban đầu vốn dõi theo Phí Tuyên, nhưng khi thấy nàng , ánh mắt vội chuyển về phía nàng.
Trong khoảnh khắc bốn mắt giao , thiếu niên mặt bỗng đỏ bừng.
Hử? Đỏ mặt gì ?
Đường Tiểu Bạch còn đang lấy lạ, thì thấy lúng túng vội vàng né mắt, cuống quýt chắp tay hành lễ, chẳng rõ là bái ai.
“Đây là tiểu , tên Hành Thập Nhất.” Phí Tuyên giới thiệu.
Trong đầu Đường Tiểu Bạch vang một tiếng “oành”, mặt cũng bất giác đỏ lên. Phí Thập Nhất… chẳng chính là Phí Khoan ?
Nàng… nàng gặp !
“Thập Nhất lang, đây là Đường nhị tiểu thư.”
Hai đều rụt rè, ngượng ngập mà hành lễ chào .
Đường Tiểu Bạch chỉ cảm thấy lúng túng vô cùng. Tuy chuyện nghị hôn mới chỉ là mầm mống hề công khai, song trong quá trình tiếp xúc, vẫn ẩn hiện vài phần cảm giác mơ hồ.
Phí Khoan hẳn là đôi chút, cho nên mới gặp nàng đỏ mặt. Đứa trẻ đơn thuần thế … nàng chịu nổi!
Quả thật nên gặp , đối diện liền dấy lên cảm giác áy náy.
Đường Tiểu Bạch chịu nổi ánh mắt thẹn thùng e ấp của thiếu niên , vội vã cáo biệt Phí Tuyên, nhảy lên ngựa mà .
Nào ngờ khi nàng , Bùi Khoan mới sang với trưởng: “ Ca ca, thì Đường nhị tiểu thư cũng thẹn thùng như .”
Khóe môi Phí Tuyên khẽ cong, lộ một tia : “Nàng thường ngày như thế.”
Bùi Khoan đỏ mặt.
Hôm trông thấy nàng cưỡi ngựa xuất thành, tư thế khí hiên ngang.
Chẳng lẽ hôm nay… là vì thấy nên mới như thế?
…
Rời khỏi cửa Hàn Quang, Đường Tiểu Bạch thuận đường vòng sang phía tây, tới Tây thị.
Nàng cũng đích cáo biệt cùng Văn Nhân Gia.
Nghe nàng xong, Văn Nhân Gia hề tỏ vẻ kinh ngạc, chỉ ôn hòa mỉm :
“Trước triều đình phái tuần tra Lương Châu, đoán nhị tiểu thư ắt .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-219-dem-theo-mot-doan-ty-phu.html.]
Đường Tiểu Bạch nhịn : “Sao đoán ?”
Trong lòng nàng dâng lên một niềm cảm động vì thấu hiểu.
“Những gì nhị tiểu thư học chỉ khi đến nơi mới đất dụng võ. Bị giam trong kinh thành, chỉ đành bó tay mà thôi.” Văn Nhân Gia chậm rãi .
Đường Tiểu Bạch ngẩn , mỉm gật đầu, trong lòng thoáng buồn bã.
“Nếu là , cũng sẽ .” Văn Nhân Gia tiếp lời.
Đường Tiểu Bạch cong môi , đùa giỡn: “Vậy thì cũng , còn cơ hội tận nguồn Hoàng Hà.”
Ánh mắt Văn Nhân Gia khẽ lay động, bỗng bật : “Lời quả nhiên chí lý.”
Đường Tiểu Bạch: “???”
“Chẳng … thể cùng nhị tiểu thư đồng hành ?” Hắn mỉm hỏi.
Đường Tiểu Bạch: “!!!”
…
Ngày hai mươi tháng tư, tuần sát sứ tới Lương Châu khởi hành rời kinh.
Người chia hai toán: một bên là quan viên triều đình, một bên là đoàn của Đường Tiểu Bạch.
Nàng xem như tự bỏ tiền lập đội theo cùng, dù đường cái quan ai cũng thể , nào đạo lý cho dân theo gót quan sai.
Bên nàng cũng chẳng ít: hơn mười thị vệ cùng tỳ nữ, ngoài còn Văn Nhân Gia, Cố Hồi và Đào Phần đồng hành.
Văn Nhân Gia là chính , Cố Hồi là phụng mệnh hộ tống. Chỉ Đào Phần là do Đường Tiểu Bạch đích mời.
Đào Phần tinh thông kiếm thuật, giỏi giao tế cùng khiến yên tâm hơn nhiều.
Xem , nhân thủ như đủ đầy.
Nào ngờ đến lúc xuất phát, tỷ tỷ nhét thêm cho nàng một .
Một quả b.o.m thật sự.
Nhìn gương mặt rậm râu mà vẫn cứ hồn hậu , đúng là thế tử Lý gia, Đường Tiểu Bạch trong lòng chấn động đến cực điểm.
Mãi tới khi đêm xuống, dừng chân nghỉ tạm, Đường Tiểu Bạch mới nhịn , lôi Lý Hành Viễn một chỗ, vội vã chất vấn:
“Sao ngươi ở đây!”
“Là tỷ tỷ ngươi yên lòng, bảo theo để bảo hộ ngươi.” Lý Hành Viễn hiền hòa, một bộ dáng nhân từ.
“Không … chẳng ngươi nên ở Trấn Châu thu nạp binh quyền ?” Trong lòng nàng gào thét: Nam chủ gì mà đầu óc tình ái trời!
Lý Hành Viễn thản nhiên:
“Ở Trấn Châu, kẻ nào lệnh đều chém..” Thấy tiểu cô nương mắt đôi mắt tròn xoe còn vương nét ngây thơ, liền đổi giọng, “đều xử lý xong, phần còn giao cho Tô Thuấn Khanh, thành vấn đề.”
“ Thổ Cốc đang công đánh Nhạn Môn Quan mà!” Đường Tiểu Bạch liều mạng hạ thấp giọng, cố nén cơn gào thét, “Ngươi bỏ chạy tới đây gì! Xong phía Trấn Châu chẳng ngươi nên giúp A Tiêu ?!”
Lý Hành Viễn sắc mặt nghiêm túc:
“Ta hiện còn đang chịu tang, thể lĩnh binh, vốn giúp !”
“Ngươi chịu tang mà còn theo Lương Châu!” Đường Tiểu Bạch hận thể lắc mạnh vài cái.
Lý Hành Viễn chỉ khẽ:
“Binh mã đều giao cả cho . Nếu còn để chinh chỉ huy, thì là thực sự , là trong mắt ngươi xem thường ?”
Đường Tiểu Bạch nghẹn lời, đó trừng mắt: “A Tiêu tất nhiên là !”
Chợt nhớ điều gì, nàng híp mắt :
“Có ngươi sợ tỷ tỷ gả cho kẻ khác, nên mới từ Trấn Châu chạy về đây?”
Lý Hành Viễn chỉ , .
Đường Tiểu Bạch nghiêm giọng cảnh cáo: “Chuyến hệ trọng, ngươi chớ loạn!”
Thật sự là hết gì.
Ban đầu vốn định cho Tiết Thiếu Miễn tuần sát sứ, Cố Duyên phó sứ.
Không hiểu , chen thêm Vương Tiệm, giờ thêm một Lý Hành Viễn.
Đường Tiểu Bạch chỉ cảm thấy mang theo một đoàn… tỷ phu.
lúc tuyệt trò đùa, nàng nào dám để xảy cảnh tranh giành ghen ghét gây hao tổn khí lực.
“Ta thể cùng bọn họ so đo?” Lý Hành Viễn hừ khẽ một tiếng khinh thường, ánh mắt thoáng lóe:
“Nói tới A Tiêu… chuyện ngươi Lương Châu, báo cho ?”
Đường Tiểu Bạch ngây . Chẳng trách luôn cảm giác quên mất điều gì…