Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 208: Ai sẽ cứu Lý Hành Viễn.
Cập nhật lúc: 2025-09-11 13:19:35
Lượt xem: 36
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lần ngươi đến Thường Sơn vương phủ, chỉ một việc thôi——”
Tần Khuynh Dung khẽ nhướng mày, lập tức hiểu ý: “Lý Hành Viễn?”
Lý Mặc gật đầu: “Gặp thì cho , Yến Quốc công phủ đang bàn chuyện hôn sự cho Đại tiểu thư Đường gia.”
Tần Khuynh Dung suýt nữa vững: “Chỉ thế thôi?” Hóa lo Lý Hành Viễn gặp chuyện ngoài ý ?
Dù từ khi Lý Hành Viễn trở Trấn Châu đến nay, từng tin tức truyền .
Thường Sơn vương phi qua thất tuần, cho dù đang thủ hiếu, cũng đến nỗi bặt vô âm tín như thế.
Lý Mặc liếc nàng một cái, giọng nhạt nhẽo: “Những chuyện khác, tùy cơ mà .”
Tần Khuynh Dung vốn chỉ là của Thái tử, nay thấy dáng vẻ lên giọng sai khiến, trong lòng khó chịu, liền :
“Chuyện Yến Quốc công phủ, chẳng lẽ cũng là Nhị tiểu thư Đường gia sai bảo ngươi? Sao chính ngươi ?”
“Lý Minh Nghĩa nhận ,” Lý Mặc đáp, “Hắn lấy mạng .”
…
“Một cô nương xinh tầm mười bốn, mười lăm tuổi ư?” Lý Minh Nghĩa ngạc nhiên.
Không là Lý Mặc?
“ , là một cô nương cực kỳ xinh ,” thuộc hạ dù nhiều nhấn mạnh nàng , nhưng vẫn nhịn lặp nữa, “Cô nương tới hỏi thăm tình trạng của Thế tử, Thế tử bệnh nặng thì mặt liền lộ vẻ lo lắng.”
Lý Minh Nghĩa trầm ngâm : “Nếu cô nương mở miệng thăm Thế tử, hãy để Trắc phi Tằng thị đích cùng.”
…
Tần Khuynh Dung vốn vì Lý Hành Viễn mà đến, tất nhiên ý thăm Thế tử.
Khi thấy Trắc phi Tằng thị, nàng bất ngờ.
Thường Sơn Quận vương Lý Minh Nghĩa ít thất, nhưng ngoài chính phi Lương thị, chỉ một Tằng thị xuất tầm thường phong trắc phi, còn sinh hạ hai con trai một con gái.
Nay chính phi mất, Tằng trắc phi đương nhiên trở thành đầu hậu viện vương phủ.
Điều khiến bất ngờ chính là, Tằng trắc phi hề tuyệt sắc.
Đã dựa dung nhan để sủng ái, thì càng chứng tỏ nàng bản lĩnh hơn .
Tần Khuynh Dung theo Tằng trắc phi Đông viên, quan tâm hỏi: “Không Huyện chủ dạo thế nào?”
Chân Định Huyện chủ Lý Hoài Nguyệt là duy nhất cùng mẫu với Lý Hành Viễn.
Một trong hai chuyện, thì tất nhiên cũng khó yên .
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“Vương phi quá đột ngột, Huyện chủ đau lòng quá độ, lâu gặp khách.” Tằng trắc phi thở dài buồn bã.
Tần Khuynh Dung cũng thuận miệng than thở mấy câu.
“Không Tần tiểu thư với Thế tử chúng xưng hô thế nào?” Tằng trắc phi đột ngột hỏi.
Tần Khuynh Dung trả lời ngay, chỉ cúi mặt xuống. Gương mặt nghiêng thanh lệ thoát tục, gò má trắng ngần thoáng nhiễm sắc hồng, như tiên sa xuống phàm trần, đến mức thể tả.
“Chỉ là bằng hữu tình cờ quen thôi.” Nàng khẽ đáp.
Tằng trắc phi mỉm như hiểu, dẫn nàng trong.
Trong phòng đốt lò than, mùi thuốc hơ lên càng nồng. Tần Khuynh Dung thoáng ngửi, mặt vẫn mang vẻ lo lắng.
Bước nội thất, thấy rèm giường rủ xuống, loáng thoáng giường, bất động, rõ Lý Hành Viễn .
“Lý Hành Viễn…” Tần Khuynh Dung như kìm khẽ gọi, giọng đầy lo âu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-208-ai-se-cuu-ly-hanh-vien.html.]
Tằng trắc phi ánh mắt lóe lên, liếc hạ nhân trong phòng.
“Thế tử giờ Thìn dùng thuốc, vẫn tỉnh.” Hạ nhân bẩm.
“Chàng… bệnh nặng đến thế ?” Vẻ dịu dàng đoan trang của Tần tiểu thư bỗng chan chứa bi thương.
Tằng trắc phi than thở:
“Thế tử tin dữ quá đột ngột, ngủ nghỉ vội vã về, thủ linh bảy ngày bảy đêm, thể chịu nổi. Hơn hai tháng nay, vẫn khá lên.”
Mặt Tần Khuynh Dung tái nhợt, cắn môi, khẽ khàng cầu xin: “Ta thể… riêng với Thế tử vài lời ?”
Tằng trắc phi tỏ vẻ khó xử: “Chuyện e rằng tiện… hơn nữa Thế tử đang hôn mê, cũng thấy lời tiểu thư .”
“Ta chỉ hai câu thôi, mặc kệ .” Tần Khuynh Dung khẽ , trong mắt hòa lẫn yếu mềm và quyết tuyệt.
Tằng trắc phi trầm mặc một lúc, xoay bước ngoài.
Nghe tiếng bước chân xa dần, trong phòng dường như chỉ còn nàng và Lý Hành Viễn hôn mê.
Nàng đợi một lát, mới tới giường.
Vén màn lên, giường gầy gò tiều tụy đến mức kinh , nhưng đúng là Lý Hành Viễn.
Nàng xuống cạnh giường, dịu dàng chạm trán , giọng nhẹ nhưng ép quá thấp:
“A Viễn… e rằng thể chờ ngươi ba năm nữa …”
“A Tiêu bảo nhất định tự với ngươi… sắp nghị hôn …”
Lời dứt, giường bỗng run mạnh một cái.
Tiếp đó——
“Phạch!” Một vật gì đó rơi từ trong chăn xuống đất.
Tần Khuynh Dung cúi đầu . Kim tước gãy cánh, diễm lệ mà tàn khuyết…
…
“Quả nhiên tỉnh ?” Ánh mắt Lý Minh Nghĩa bỗng sắc bén.
“ , Tần cô nương thật chỉ hai câu… nhắc đến nghị hôn, Thế tử liền tỉnh .”
“Còn Tần Khuynh Dung ?” Lý Minh Nghĩa cau mày hỏi.
“Thiếp mượn cớ giữ nàng .” Tằng trắc phi đáp.
Lý Minh Nghĩa gật đầu tỏ vẻ hài lòng: “Nàng tình ý với Hành Viễn, giữ chăm sóc cũng là lẽ thường tình!”
Có tình, thì dễ xử lý.
…
“Lý Minh Nghĩa chắc là giữ để uy h.i.ế.p Lý Hành Viễn.”
Tần Khuynh Dung , thổi tắt đèn trong phòng.
Ngoài cửa hai .
trong phòng thực cũng hai , chỉ là đến nàng cũng cảm nhận sự tồn tại của Mạc Cấp.
“Ngươi về báo với A Tiêu, Lý Hành Viễn trúng Thập Hương mê và Nhuyễn Cân tán. Lý Minh Nghĩa giữ e là chỉ định Tô thị và Lương thị , nay giam , chắc chắn sắp động thủ . Bảo nhanh hành động, nếu thì đến lúc đó sẽ cứu Lý Hành Viễn ——”
…
“……Hôm Tô Thuấn Khanh nhận một bức thư từ Trấn Châu, đó lập tức lặng lẽ rời kinh trong đêm, chắc chắn là về cứu Lý Thế tử !”
Đường Tiểu Bạch chắc như đinh đóng cột, nhưng trong lòng hề chắc chắn Tô Thuấn Khanh thể cứu Lý Hành Viễn .
Tuyến phát triển sự nghiệp của Lý Hành Viễn rõ ràng lệch khỏi quỹ đạo, nàng dám dựa hào quang nhân vật chính để đoán nữa.
“Chỉ là g.i.ế.c một tên Triệu Cảnh, Thường Sơn quận vương thể xử phạt Lý Hành Viễn thế nào? Dù cũng là con ruột của ông mà!” Đường Kiều Kiều cau mày tin, nhưng hai tay vô thức siết chặt vạt áo.
“ chỉ một con, huống chi trùng hợp như thế, vương phi cũng mới qua đời!”
Đường Tiểu Bạch nghĩ tới khả năng tệ nhất.
Nếu Triệu Cảnh từng cho Lý Minh Nghĩa rằng, trưởng tử của ông năm sẽ g.i.ế.c ông, đem quân tiến kinh thành, đăng cơ đế——
Vậy thì Lý Minh Nghĩa lý do gì mà tay ?
Lý Hành Viễn công phá kinh thành dựa cũng chính là Trấn Châu quân! Con trai , thì tại cha thể?
“Lúc gửi thư cho A Tiêu cũng nhắc tới——”
“Ca ca , A Tiêu thì ích gì chứ?” Đường Kiều Kiều căng mặt cắt ngang lời nàng.
Đường Tiểu Bạch nắm chặt ngón tay, trong lòng đau xót vô cùng.
Chính vì lo lắng cho cha, nàng mới nôn nóng ca ca Lương Châu.
Không ngờ ca ca , bên Lý Hành Viễn xảy chuyện.
Tiểu Tổ Tông bên đó rốt cuộc cũng gốc rễ vững chắc, thì thể gì?
Trừ phi——
Đường Tiểu Bạch bỗng sáng mắt: “Còn Tần tiểu thư, nếu Tần tiểu thư thể đến Trấn Châu….”
“Bốp!”
Đột nhiên, Đường Kiều Kiều đập bàn phắt dậy, hung hăng trừng mắt nàng một cái, chẳng chẳng rằng, như một cơn gió lao ngoài.
“Đại tỷ, tỷ ?” Đường Tiểu Bạch vội vàng chạy theo.
Trong gió, mơ hồ truyền đến tiếng Đường Kiều Kiều đáp : “… cần Tần Khuynh Dung…”