Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 205: Tiểu Bạch để mắt đến ai

Cập nhật lúc: 2025-09-06 13:07:58
Lượt xem: 56

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong phòng, Cố Ngưng vẫn đang lật xem danh sách những thể con rể.

Thấy Đường Tiểu Bạch , nàng mỉm hỏi: “Để quên cái gì ?”

Đường Tiểu Bạch xích bên cạnh, nhỏ giọng hỏi: “Chuyện hôn sự của A tỉ thật sự vội vàng ?”

Cố Ngưng đáp: “Ý của cha con là, trong vòng ba tháng, định xong hôn sự cho cả hai tỷ các con.”

Đường Tiểu Bạch trợn mắt.

Bề ngoài cha tỏ rõ thái độ, nhưng hành động thì thật quyết liệt.

Chỉ là…

“Có vội vàng quá ?” Đường Tiểu Bạch thấy khó xử.

Nàng hiểu phụ mẫu thương yêu , nhưng đó là hôn nhân đại sự mà!

Cố Ngưng dịu dàng: “Không , về nếu ý thì thể lui hôn.”

Đường Tiểu Bạch: “…”

Chẳng khác nào bảy ngày bao lui?

“Cửu lang nhà họ Phí… chỗ nào ?” Cố Ngưng bỗng hỏi.

Đường Tiểu Bạch giật nàng.

Cố Ngưng khẽ : “Ta thấy hình như con A tỉ chọn Phí Cửu lang, chẳng lẽ Tiểu Bạch con thích ?”

“Không !” Đường Tiểu Bạch vội vàng lắc đầu phủ nhận.

Thực nàng cũng là để với Cố Ngưng về vấn đề của Phí Tuyên.

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

“… Việc con kiểm chứng, cũng khó mà kiểm chứng. Hay là mẫu thăm dò thử xem?” Đường Tiểu Bạch đem hết những phát hiện và nghi ngờ kể cho Cố Ngưng.

Nghe xong, Cố Ngưng trầm ngâm chốc lát gật đầu: “Mẫu Thân , cứ yên tâm.”

Nếu Phí Tuyên chỉ từng hôn ước với khác, kể cả là với Cố Hoàn, thì cũng chẳng .

nếu trong lòng vẫn vướng bận một ai đó, thì tuyệt đối thể lấy. Tiểu thư phủ Yến Quốc Công, cao quý tôn nghiêm, thể chịu ấm ức như ?

Có lời đảm bảo của mẫu , Đường Tiểu Bạch yên tâm.

Vừa định thì Cố Ngưng gọi .

Nàng tươi hỏi: “Tiểu Bạch, con để mắt đến ai ?”

Đường Tiểu Bạch nghiêm túc suy nghĩ.

Nàng mới mười một tuổi, mà để mắt cho ?

Cho dù là  Văn Nhân ca, cũng chỉ dừng ở mức si mê dung mạo, đến mức  thật lòng chọn.

Bây giờ dẫu miễn cưỡng chọn một , phần lớn cũng sẽ lui hôn thôi, thế thì chọn ai chẳng giống ?

Vì thế nàng đáp: “Để mẫu thâ chọn , miễn môn đăng hộ đối là ,” nghĩ thêm, nàng bổ sung, “ít nhất mười lăm tuổi trở lên nhé?”

Tuy nàng thích hai mươi tuổi hơn, nhưng chắc bên chịu.

“Phải là tính tình ôn hòa, rộng lượng, đừng tự ti quá mạnh chấp nhặt vụn vặt.”

Nàng vô tình nâng đỡ một vị nam chính lui hôn.

Nghĩ kỹ thì, loại từng bạch nguyệt quang trong lòng, gia tộc ép hôn là thích hợp nhất, lui hôn càng dễ dàng.

Nghĩ đến đây, Đường Tiểu Bạch bỗng thấy một hợp yêu cầu.

“Mẫu ,” nàng sáng mắt, chui bên cạnh Cố Ngưng, “con thấy Thập lang nhà họ Tiết cũng đó!”

Cố Ngưng “phì” thành tiếng. Đứa nhỏ , từ dửng dưng, đến để tâm, nhắm ngay Tiết Thập, tất cả chỉ trong chớp mắt.

“Chẳng Kiều Kiều Tiết Thập để ý tiểu thư họ Tần ?” Cố Ngưng hỏi đùa.

“Tin đồn phố xá, đáng tin .” Đường Tiểu Bạch trợn mắt bừa.

Cố Ngưng lắc đầu : “Tiết Thập lớn hơn con nhiều tuổi, chịu đợi con ngần năm? Nếu đổi thành Tiết Thập Tam thì còn tạm .”

Tiết Thập Tam là ruột của Tiết Thiếu Miễn, tuổi tác cũng xấp xỉ với Đường Tiểu Bạch, nhưng nàng thích.

Đường Tiểu Bạch thở dài khoát tay: “Thôi , cứ theo yêu cầu con lúc nãy mà tìm !”

Suy cho cùng, chuyện định chỉ là phụ mẫu để cho nàng và tỷ tỷ một con đường lui.

nếu thật sự dùng đến con đường lui , thì nghĩa là sự việc rơi tình thế bi thảm nhất.

Đường Tiểu Bạch cảm thấy chắc đến mức . Nhà nàng cùng nam nữ chính lập minh ước , thể đến nỗi ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-205-tieu-bach-de-mat-den-ai.html.]

Đã thì khỏi tốn tâm tư đường lui, mà nên dồn sức để giải quyết vấn đề.

Từ chỗ Cố Ngưng trở về, Đường Tiểu Bạch phòng , bắt đầu thư.

Bức thư là gửi cho Tiểu Tổ Tông.

Nàng việc Tiểu Tổ Tông chiêu binh cho Thái tử ở Hà Đông là chuyện lớn, nhưng giờ trong mắt nàng, Thổ Cốc Hồn mới là chuyện hệ trọng hàng đầu.

Cha nàng một ở Lương Châu, nàng  yên tâm. Nàng hỏi xem thương thế và độc của ca ca hồi phục thế nào , nếu thì sớm đến Lương Châu hỗ trợ cha …

“… Thái Hành Sơn thuộc quản hạt của Đô đốc phủ Lâm Châu, thể liên hợp với Thế tử họ Lý. Huống chi ngươi ở trận Long Môn thành danh, nghĩ rằng bọn thổ phỉ Thái Hành cũng chẳng là gì ——”

Lý Mặc đến đây, khóe môi kìm cong lên.

Trận chiến Long Môn Trại cuối cùng cũng khiến nàng thấy thực lực của . Giờ thì nàng chịu thừa nhận đủ sức độc lập gánh vác.

“Truyền gọi  Phong đại phu  đến!” Lý Mặc tiếp, phân phó.

Đợi Phong Hoài đến, liền hỏi: “Thương thế và chất độc của Đường Tử Khiêm ?”

“Độc giải hết, Đường tiểu tướng quân trẻ khỏe, thương thế cũng ngại. Chỉ là vết thương gần tim, hồi phục thì mất vài năm.”

“Có thể chịu đường dài, trận g.i.ế.c địch chứ?”

Trong thư, tiểu cô nương rằng Lương Châu gặp tập kích, điều lạ, nàng yên tâm để cha đối mặt một . Nếu thương thế Đường Tử Khiêm cho phép, thì hy vọng thể chuyển quân đến Lương Châu.

Phong Hoài ngập ngừng một chút : “Ăn uống, nghỉ ngơi cần chú ý hơn thôi.”

Lý Mặc gật đầu:

“ Thổ Cốc Hồn quấy nhiễu Lương Châu, Yến Quốc Công rời kinh. Ngươi đem tin cùng tình trạng thương thế của báo , để chính tự tấu xin Lương Châu,” dừng một chút, nhớ đến sự lo lắng mơ hồ trong thư cô nương, dặn thêm, “quân tình Lương Châu gấp, cần quá vội, để mang theo nhiều cùng chăm sóc dọc đường …”

“Ta cùng Đại công tử nhé?”

Đường Tử Khiêm nghiêng mặt, thiếu nữ đầy mong đợi, bật khẽ: “Ngươi gì?”

Tân Ỷ khẽ sững , : “Đại công tử thương thế lành, thể theo để chăm sóc công tử.”

“Giờ  Tân cô nương  là của Thái tử , nếu ở chỗ chịu uất ức, gánh nổi .”

Tân Ỷ mím môi, khẽ : “Ta của Thái tử.”

Đường Tử Khiêm nửa nửa nàng, đáp.

Tân Ỷ ngẩng mắt đối diện ánh của , : “Là tự cầu xin Thái tử điện hạ, để đến chăm sóc Đại công tử.”

Đường Tử Khiêm nhạt, khóe môi nhếch: “Sao? Hối hận ? Giờ trèo lên giường ?”

Sắc mặt Tân Ỷ tái nhợt, chằm chằm thật lâu, mới khẽ : “Đại công tử từng , tuy Tân Ỷ là nữ tử, nhưng cũng thể phế nhân. Sau sẽ dẫn Tân Ỷ đến Lương Châu …”

“Ta là, Đường Tử Khiêm nuôi phế nhân. Giờ ngươi của ..”

Giọng bỗng dừng, bất ngờ đưa tay về phía mặt nàng.

Tân Ỷ theo bản năng nghiêng đầu tránh.

Bàn tay chợt siết , nắm lấy cằm nàng kéo sát về phía , nụ dịu dàng đến cực điểm: “Muốn theo ?”

Tân Ỷ mặt trắng bệch, nhưng ánh mắt vô cùng kiên định: “Lời dạy của Đại công tử, Tân Ỷ một ngày cũng từng quên. Ta đến Lương Châu!”

Ngày , nàng nghĩ là con gái Yến Quốc Công, nên đối với Lương Châu – nơi phụ trấn thủ hơn mười năm  đầy ước mơ và khát vọng.

Về , khi ở bên Đường Tử Khiêm, về ngựa ở Lương Châu, rượu ở Lương Châu, tiếng khèn ngoài thành, vầng trăng lầu thành Lương Châu…

Tất cả như một hạt giống gieo lòng nàng, lặng lẽ nảy mầm.

Không từ khi nào, nàng thấy nhất định đến Lương Châu.

Có lẽ… chính là .

Đường Tử Khiêm nàng thật lâu, buông tay. “Đi với Tần công tử  một tiếng, Tân Ỷ mang !”

Lý Mặc bẩm báo, chỉ nhàn nhạt : “Tân Ỷ của .”

Rồi cúi đầu, từ đầu kỹ bức thư của tiểu cô nương họ Đường.

Mạc Hoãn bỗng bật , :

“Vừa trò chuyện với sứ giả của Tô Thuấn Khanh, gần đây ở phủ Yến Quốc Công tại kinh thành hình như đang lo việc hôn sự cho con cháu …”

Loading...