Thái Tử Và Tuyệt Học Trà Xanh Đệ Nhất Thiên Hạ - Chương 185 – Không đến mức ấy.

Cập nhật lúc: 2025-08-21 11:39:05
Lượt xem: 54

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiếng thét của nữ nhân vang lên thê lương, mang theo sợ hãi cực độ, như lưỡi d.a.o bén nhọn chọc màng nhĩ khiến rùng .

 

Toàn Đường Tiểu Bạch lạnh buốt trong nháy mắt. Mạc Hoãn ? Không bảo tùy cơ hành sự ?

 

“Tam !” Công chúa Nhữ Nam kinh hô một tiếng, đẩy Đường Kiều Kiều xông trong viện.

 

Một đám cũng lập tức ùa theo.

 

Đường Tiểu Bạch định bước , Tần Khuynh Dung ngăn : “Ngươi là hài tử, đến nơi gì cho thêm loạn?”

 

“Ta  đến xem náo nhiệt ?” Đường Tiểu Bạch sốt ruột.

 

Rõ ràng là một cái bẫy. Một cái bẫy nhằm Công chúa Hoành Dương. hại thứ hai là ai.

 

Chắc chắn là A Tiêu. Tiểu tổ tông mới tách với nàng.

 

Cũng giống là Đường Tử Khiêm…

 

“Đường đại công tử!” – tiếng kinh hô vang lên đúng lúc, vặn như một cú tát lạnh giáng lòng nàng.

 

Toàn Đường Tiểu Bạch lạnh thêm mấy phần.

 

Sao là ca ca?

 

Tần Khuynh Dung cũng khẽ “ồ” một tiếng, nhón chân bên trong.

 

“Ca! Ca thương !” Đường Kiều Kiều kinh hoảng giận dữ, lập tức lao .

 

Đường Tiểu Bạch rùng , chen qua đám . Vừa ló đầu, liền thấy giọng Đường Tử Khiêm lười biếng vang lên:

“Sao đưa công chúa tới nơi ?”

 

Dưới mái hiên, Đường Tử Khiêm tựa lan can. Áo quần n.g.ự.c rối loạn, cổ áo mở, lộ làn da trắng như sương thu.

 

Tay áo cắt rách rũ xuống, m.á.u từ cánh tay chảy đầm đìa.

 

Hắn dùng ngón tay thon dài quệt qua vết thương, lướt một cái, môi nhếch lên nở nụ tà.

 

Mi mắt lười biếng nâng lên… quệt m.á.u áo, chỉnh cổ áo, thu nụ lạnh, nhíu mày quát Đường Kiều Kiều:

“Sao đưa tới? Còn mau đưa nàng về!”

 

Hình tượng thiếu niên u ám sụp đổ trong chớp mắt, khiến Đường Tiểu Bạch suýt bật .

 

Đường Kiều Kiều nghiến răng, chằm chằm vết thương ca ca, gật đầu.

 

“Khoan !” Công chúa Nhữ Nam cam lòng rút lui?

 

Nàng tiến lên một bước, mắt chằm chằm phòng trong phía lưng Đường Tử Khiêm.

 

“Chúng đang tìm Công chúa Hoành Dương. Đường Tướng quân từng thấy qua ?”

 

Đường Tử Khiêm bật : “Công chúa giống từng thấy Công chúa Hoành Dương ?” – đuôi mày nhướng lên, thần sắc mang theo chút trêu chọc.

 

Dù trong lòng lo lắng, Công chúa Nhữ Nam vẫn đến đỏ mặt, thẹn giận: “Trong phòng là ai?”

 

“Thế nào? Vi thần ở nhà , cùng ái tình nồng một chút, công chúa cũng quản ?”

 

Tim Đường Tiểu Bạch đột nhiên siết chặt. Ca ca nàng từ khi nào ái ?

 

Chẳng lẽ là...

 

“Đại tiểu thư!” Một hạ nhân từ ngoài chạy vội , thở hổn hển: “Tìm thấy Công chúa Hoành Dương !”

 

“Tìm thấy ở ?” Công chúa Nhữ Nam gấp giọng hỏi.

 

“Chính ở đình Ngọc Liễu trong Tây Uyển. Công chúa uống say, đang ngủ ở đó!”

 

Tây Uyển, đình Ngọc Liễu — đúng là nơi Tần Khuynh Dung từng nhắc đến.

 

“Ta Công chúa Hoành Dương ở đó, là công chúa Nhữ Nam nhất định cho rằng nàng ở cùng Đường tướng quân...” – Tần Khuynh Dung bật , giọng điệu hàm ý sâu xa.

 

Sắc mặt Công chúa Nhữ Nam biến hóa liên tục, cuối cùng phất tay áo bỏ . Người trong viện cũng dần tản , một màn kịch rối rắm hạ màn.

 

Đường Kiều Kiều vẫn còn tức giận, trừng mắt với Đường Tiểu Bạch: “Ngươi còn ngây gì? Mau về chiêu đãi khách!”

 

Đường Tiểu Bạch chẳng buồn để ý, chỉ ngây ngẩn về phía căn phòng . Bên trong ánh đèn, tối đen một mảnh, cũng bất kỳ tiếng động nào.

 

Đường Tử Khiêm cũng đầu liếc , nghĩ đến điều gì, bỗng biến sắc.

 

“Tân Ỷ!” – gọi một tiếng, lập tức lao phòng.

 

“Đừng đến đây!” – tiếng kêu the thé vang lên, xé rách gian.

 

Đường Tiểu Bạch cảm thấy lạnh toát sống lưng, lập tức chạy theo . Trong phòng tối hẳn, ánh trăng yếu ớt rọi qua song cửa, chiếu lên bóng dáng mảnh mai nơi đầu giường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thai-tu-va-tuyet-hoc-tra-xanh-de-nhat-thien-ha/chuong-185-khong-den-muc-ay.html.]

Ánh đèn theo rọi , khuôn mặt thiếu nữ dần dần rõ ràng. Áo quần xộc xệch rách nát, che nổi vai gầy yếu.

 

Hai tay run rẩy cầm chặt một con d.a.o găm nhuộm máu, mũi d.a.o nhắm thẳng .

 

Đường Tử Khiêm khá xa, mang uy hiếp, nhưng trong đôi mắt trợn trừng ngập tràn sợ hãi.

 

Sợ hãi, và tuyệt vọng.

 

Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️

Mắt Đường Tiểu Bạch mờ . Nàng bước qua Đường Tử Khiêm, tiến lên hai bước.

 

“A Nguyên...” – nàng dịu giọng gọi, “Không , đến đây với , sẽ cả thôi...”

 

Ánh mắt của Tân Ỷ dần dần rơi lên nàng, đọng từng giọt lệ.

 

“A Nguyên, hạ d.a.o xuống, đừng tổn thương bản ...”

 

“Ta từng , chỉ cần ngươi và A Tiêu đến bên , nhất định bảo vệ hai ... Bên ngoài nếu chịu khổ, thì trở về là , ...”

 

Lệ đọng rơi khỏi khóe mắt.

 

“Nhị tiểu thư...” – nàng nghẹn ngào gọi, tay nắm d.a.o cũng lỏng đôi chút.

 

Ngay khoảnh khắc

 

“Vút!”

 

Một vật nhỏ xẹt qua cửa sổ, đánh trúng tay Tân Ỷ.

 

Con d.a.o rơi xuống.

 

Đường Tiểu Bạch theo bản năng đầu ngoài. Thiếu niên trong ánh trăng, hình như ngọc...

...

 

“Vừa ... nhờ ngươi...” – giọng nàng vẫn còn khàn khàn.

 

“Bị dọa ?” – Lý Mặc thấp giọng hỏi, trong lòng dâng lên cơn giận.

 

Đường Tử Khiêm thể để xảy chuyện như thế mặt ?

 

Cô bé lắc đầu, đôi mắt hoe đỏ, trông đáng thương vô cùng.

 

Lý Mặc nhịn , định đưa tay ôm nhẹ vai nàng an ủi, còn chạm tới, tiếng khẽ cắt ngang.

 

Mặt đỏ bừng, sang trừng Tần Khuynh Dung.

 

Tần Khuynh Dung khẽ , liếc Đường Tiểu Bạch:

“Ca ca ngươi ngay cả ở trong nhà mà cũng hãm hại chứ?”

 

Nói đến chuyện , Đường Tiểu Bạch cũng giận dữ thôi. Chuyện tối nay, thật rõ ràng.

 

Công chúa Nhữ Nam định dùng mưu hãm hại Công chúa Hoành Dương cùng Đường Tử Khiêm, nhưng , Hoành Dương tráo thành Tân Ỷ...

 

Tân Ỷ tuy tổn thương, nhưng Đường Tử Khiêm cũng   cố ý . Đại phu bắt mạch, chẩn trúng dược gì, lúc đang ở trong phòng châm cứu giải độc.

 

Vì Đường Tiểu Bạch tuổi còn nhỏ, nên phép hỏi đến mấy chuyện nhơ nhớp hợp với thiếu nhi, đành ngoài viện mà trông .

 

Song, dẫu thế nào, chuyện rốt cuộc vẫn là chuyện nhà của phủ Yên Quốc công, cho dù là nữ chính cũng nên chen .

 

Đường Tiểu Bạch thu thần sắc, đang định mở lời tiễn khách, thì chợt giọng lạnh lùng giận dữ của đại tiểu thư vang lên từ trong viện:

 

“Chuyện của phủ Yên Quốc công, đến khi nào mới đến lượt tiểu thư họ Tần nhúng tay ? Người , tiễn khách!”

 

Tần Khuynh Dung hề nổi giận, cũng tranh cãi, chỉ mỉm Đường Tiểu Bạch:

 

“Khi cần dùng thì khen mưu lược vô song, giờ dùng xong , nhị tiểu thư chẳng lẽ lười đến cả câu tiễn khách cũng buồn ?”

 

Đường Tiểu Bạch dĩ nhiên tiện cự tuyệt, đành cùng tiểu tổ tông đưa Tần Khuynh Dung đến tận cửa.

 

Sắp đến cổng, Tần Khuynh Dung bỗng đầu , : “Cô gái hầu ban nãy... chút kỳ quặc.”

 

Tim Đường Tiểu Bạch thắt : “Sao ?”

 

Tần Khuynh Dung trầm ngâm chốc lát, lắc đầu: “Nói rõ... chỉ là cảm thấy... đến mức như thế...”

...

 

Tiễn Tần Khuynh Dung xong, Đường Tiểu Bạch ngẩn tại chỗ, suy nghĩ một hồi, chợt cất tiếng gọi: “Mạc Hoãn!”

 

Mạc Hoãn thoắt một cái hiện lưng Lý Mặc, tươi hỏi: “Nhị tiểu thư gì sai bảo?”

 

Đường Tiểu Bạch hỏi: “Không bảo ngươi theo bọn họ, thấy cơ hội thì tay ?”

 

Mạc Hoãn vẻ vô tội:

 

“Thuộc hạ thấy trong phòng là đại công tử với cô nương Tân Ỷ, tưởng cần tay nữa. Sau đó cô nương Tân Ỷ đồng ý, nhưng cũng cắt thương đại công tử, ép lui , thấy cũng đến mức tay. Ai ngờ cô nương nghĩ quẩn…”

 

Loading...