Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 88

Cập nhật lúc: 2025-06-27 22:48:13
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biết rằng đánh g.i.ế.c sẽ không làm ảnh hưởng đến tiên duyên của Tống Minh Diên, Lục lão phu nhân cũng yên tâm.

Diên Diên muốn ra tay thì cứ thoải mái mà làm, miễn sao nàng cảm thấy vui vẻ là được. Thậm chí, bà còn hy vọng kẻ địch xuất hiện nhiều hơn, để Diên Diên có thể xoay chuyển vận khí, tích thêm công đức.

Nếu có thể khiến công đức bao quanh Diên Diên, đó cũng là một chuyện tốt. Nghĩ như vậy, Lục lão phu nhân thấy ngay cả Hoàng đế cũng bớt đáng ghét phần nào. Dù sao thì cực khổ đến mức nào cũng là người khác phải chịu.

Trạm dịch nhanh chóng chuẩn bị xong cơm nước.

Dịch thừa đã tận mắt chứng kiến Tống Minh Diên một mình đối phó 30 hắc y nhân, thậm chí còn g.i.ế.c c.h.ế.t 17 tên, hắn không dám khinh suất, hầu hạ đoàn người Lục gia hết sức chu đáo, mong sao khi ăn xong họ sớm lên đường, tránh phải giữ lại sát tinh này.

Trong khi đoàn người Tống Minh Diên ngồi ăn, nhóm người Lục nhị lão gia vẫn còn bất tỉnh.

Dịch thừa có chút do dự, không biết có nên đánh thức bọn họ dậy để dùng bữa không, hay cứ để họ nằm đó. Hắn không dám tự tiện hỏi.

Cuối cùng, Ngô Đạt nhìn ra sự băn khoăn của hắn, liếc mắt về phía đám người bất tỉnh rồi nói: "Mặc kệ họ đi, tiền thì cứ thu như bình thường."

Nghe vậy, dịch thừa hiểu ra nên đối xử với đám người Lục nhị lãi gia thế nào rồi, nhìn họ mà trong lòng hắn thoáng có chút thương hại. Có cơ hội tốt như thế cũng không biết nắm lấy, còn đi đắc tội với người đáng sợ nhất. Nhìn xem, người Lục gia đang ăn thịt, còn họ thì đến cả canh cũng không được uống.

Thật đáng thương.

Biết rằng Lục gia sẽ không xen vào, dịch thừa cũng không khách sáo nữa, trực tiếp sai người lấy nước hất vào mặt đám người Lục nhị lão gia cho tỉnh.

"Nếu muốn ăn cơm nóng thì nhanh chân lên, 20 lượng bạc một bàn. Không ăn thì ra sau chuồng ngựa ngồi, đừng ở đây ảnh hưởng người khác dùng bữa."

DTV

Đám người bị hất nước cho tỉnh vẫn còn ngơ ngác, không hiểu vừa xảy ra chuyện gì. Nghe nói nếu không ăn thì phải ra chuồng ngựa, đầu óc chưa kịp quay về, bọn họ đã vội vàng la lên: "Ăn, ăn! Sao lại không ăn được!"

Bọn họ đói đến dán bụng vào lưng rồi, 20 lượng một bàn, bảy tám người cùng góp thì cũng không đến nỗi quá đắt. Trước tiên cứ lấp đầy bụng đã!

Lưu thị vừa bò dậy đã liếc nhìn quanh bàn ăn, lập tức cảnh giác hỏi: "Thuốc và canh gừng của chúng ta đâu? Các ngươi vừa rồi có phải đã bỏ thuốc vào canh gừng?"

Nghe Lưu thị nói vậy, đám người còn lại cũng nổi giận, trừng mắt nhìn dịch thừa: "Các ngươi thật to gan! Làm trạm dịch mà dám hạ độc hại chúng ta!"

"Chúng ta chỉ là phạm nhân lưu đày chứ không phải tử tù, các ngươi ăn chặn tiền bạc cũng thôi, lại còn muốn mưu hại chúng ta! Phải báo quan thôi!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-88.html.]

"Đúng, báo quan!"

Dịch thừa nghe bọn họ la ó cũng chẳng nể nang gì, cười khinh miệt: "Nếu ta muốn hại các ngươi, giờ này các ngươi có thể còn đứng đây sao?"

"Chỉ là lỡ dùng nồi đựng thuốc diệt chuột để nấu canh gừng thôi, không c.h.ế.t được đâu, muốn báo quan thì cứ việc, xem thử là ta mưu sát, hay các ngươi đang vu oan."

"Thuốc... thuốc diệt chuột?!"

Lưu thị vừa nghe liền nôn thốc nôn tháo: "Ọe—"

Cái thứ mất nhân tính, dám dùng nồi nấu thuốc diệt chuột để nấu ăn cho người khác!

Lưu thị nôn một hồi rồi chỉ tay vào nhóm người Tống Minh Diên đang ngồi ăn mà lớn tiếng oán giận: "Tại sao bọn họ lại không sao cả?"

Mùi hương hấp dẫn từ bàn ăn khiến nước miếng bà ta không ngừng ứa ra, ngay cả bụng cũng phát ra tiếng sôi sùng sục.

Dịch thừa chẳng còn nhẫn nại: "Bọn họ không uống canh gừng nên đương nhiên không sao cả. Ta sẽ bổ sung canh gừng và thuốc của các ngươi, ai muốn ăn thì nhanh chân xếp hàng, ta không có dư thời gian mà ở đây dây dưa với các ngươi!"

Nhìn bàn ăn phong phú của nhóm Tống Minh Diên, không ai là không thèm thuồng: Nào là giò heo kho, đậu phộng, vịt quay, cải trắng nấu miến, thịt nạc xào măng mùa đông, xương sườn hầm củ cải... Một bàn đầy ắp món ngon, chỉ nhìn thôi cũng đã khiến người ta phải nuốt nước miếng, huống chi là khi thấy bọn họ ăn uống ngon lành.

Lục nhị lão gia ngẩng mặt, kiêu căng hệt như một vị phú hộ: "Chỉ tốn 20 lượng bạc, bọn họ ăn được thì chúng ta cũng ăn được." Chẳng lẽ hắn lại để bản thân phải kém cỏi hơn bọn họ sao?

Nghe lão gia đã lên tiếng, người phía sau cũng nối nhau báo danh, chia thành tám người một bàn, tổng cộng đặt 9 bàn. Phần còn lại là những kẻ không có tiền hoặc tiếc tiền, chỉ có thể ở bên ngoài đốt củi đun nước ăn lương khô.

Khi đoàn người của Tống Minh Diên đã ăn uống no nê, thức ăn bên nhóm Lục nhị lão gia mới vừa được đưa lên.

Món đầu tiên là cải trắng luộc.

Món thứ hai là bánh bao trắng.

Món thứ ba là củ cải hầm hành.

Đừng nói là thịt, đến váng dầu cũng không thấy bóng dáng, hoàn toàn không thể so với bàn ăn đầy đủ thịt cá bên nhóm Tống Minh Diên.

Loading...