Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-06-27 22:47:50
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ích Khí Đan có công dụng bổ huyết, ích khí, cường thân kiện thể, rất phù hợp để trị thương cho Lục Bùi Phong.

Nàng đưa cho Lục Bùi Phong: "Ăn đi."

Lục Bùi Phong không hỏi là gì, cầm lấy và nuốt ngay, chẳng chần chừ hay do dự chút nào.

"Ngươi không sợ có độc sao?" Tống Minh Diên cố ý trêu.

Lục Bùi Phong nhìn nàng, đáp: "Ngươi muốn g.i.ế.c ta thì không cần phải vòng vo."

Hắn biết bản thân không thể thắng nổi nàng, đặc biệt là trong tình trạng hiện tại.

Thấy vẻ nghiêm nghị của hắn, Tống Minh Diên không nhịn được bật cười: "Ta còn tưởng ngươi đặc biệt tin tưởng ta, hóa ra là không phải."

Trên gương mặt lạnh lùng của Lục Bùi Phong dường như không còn giữ được vẻ nghiêm nghị. Đang lúc Tống Minh Diên cho rằng hắn sẽ lại im lặng, bất ngờ nghe hắn nghẹn ngào thốt ra hai chữ: "Tin tưởng."

"Ngươi nói cái gì?" Tống Minh Diên ngạc nhiên chớp mắt nhìn hắn, dường như hoàn toàn không nghe rõ, mà thực tế trong lòng đã sắp cười ngặt nghẽo.

Lục Bùi Phong im lặng nhìn nàng, không nói thêm lời nào, hàng mi đen dài như cánh quạ, đôi mắt sáng tựa điểm sơn, rút đi sự sắc bén lạnh lẽo, toát lên vẻ yên tĩnh thuần khiết.

Tống Minh Diên bị hắn nhìn chằm chằm khiến lòng như lửa đốt, buộc phải quay mặt đi, hư trương thanh thế nói: "Nhìn cái gì mà nhìn, duỗi tay ra!"

Nàng sao lại chột dạ chứ? Có gì mà phải chột dạ?

Nàng đã tốt bụng chữa thương cho hắn, đùa đôi câu thì sao?

Nghĩ đến đây, Tống Minh Diên lại thấy mình vô cùng hợp tình hợp lý, không đợi Lục Bùi Phong kịp phản ứng, liền nắm lấy tay hắn.

Lòng bàn tay áp vào nhau, linh lực từng chút một truyền qua, giúp thúc đẩy hiệu quả của Ích Khí Đan.

Lục Bùi Phong cảm thấy lòng bàn tay ấm lên, cơn lạnh trên người dần tan biến, cơ thể tựa như được ngâm trong nước ấm, cảm giác thoải mái len lỏi khắp toàn thân.

Không quá nửa khắc, cơn đau dần biến mất, thay vào đó là cảm giác ngứa nhè nhẹ báo hiệu vết thương đã bắt đầu liền lại.

Hiệu quả kỳ diệu thế này, dù là loại kim sang dược cao cấp nhất hắn từng tiếp xúc cũng không sánh được.

Lục Bùi Phong thầm nghĩ, so với việc tin tưởng đây là bản thân Tống Minh Diên, hắn càng tin rằng người này là một kẻ đến từ dị giới chiếm lấy thân xác của nàng.

Chỉ có như vậy mới giải thích được tại sao nàng có dung mạo của Tống Minh Diên, nhưng lại sở hữu những năng lực kỳ diệu đến không tưởng.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-78.html.]

Không biết thế giới nàng thực sự sinh sống sẽ trông ra sao?

Khi Tống Minh Diên mở mắt ra, Lục Bùi Phong đã thu hồi ánh mắt dò xét.

"Được rồi, ngày mai buổi tối lại tiếp tục, hẳn là sẽ khá hơn nhiều. Tuy nhiên, để tránh người khác nghi ngờ, ngươi vẫn nên giữ bộ dáng ốm yếu một chút."

Nàng không tưởng tượng nổi Lục Bùi Phong sẽ diễn xuất ra sao, bèn đưa thêm một lọ dược hoàn.

"Cái này sẽ giúp người ta nhìn ngươi như thể khí huyết hao tổn, kinh mạch hỗn loạn. Sáng mai nhớ uống một viên, mỗi ngày chỉ uống một viên, đừng uống nhiều."

Xem xong cho Lục Bùi Phong, Tống Minh Diên lại tiến đến xem Lục Bùi An.

Sáng nay cậu bé bị ngục tốt đá một cú vào bụng, toàn bộ vùng bụng đều bầm tím, dù đã bôi thuốc nhưng nhìn vẫn rất đáng sợ. Thuốc kia vốn là do nhà mẹ đẻ của Lục Tam phu nhân chuẩn bị, trong lúc nghỉ trưa Lục Tứ phu nhân đã giúp cậu bé bôi một lần.

Tống Minh Diên lấy ra thêm một viên hóa ứ đan phẩm cấp tương đương với Ích Khí Đan, loại đan dược này có tác dụng lưu thông khí huyết, hóa ứ giảm đau.

Nàng đã đọc rất nhiều sách luyện đan, nhưng chưa từng luyện qua đan dược nào. Số lượng đan dược phong phú trong không gian của nàng đều là nhờ lần cướp kho dược của một vị đan tu, lấy đi toàn bộ thành quả của các dược đường dưới danh nghĩa của hắn.

Sau này, vị đan tu đó còn gia nhập vào nhóm truy đuổi nàng, nói rằng nàng đã trộm đi bảo vật trấn sơn của môn phái thần y, đúng là vớ vẩn! Nàng còn chưa từng nhìn thấy cái gọi là thần thảo đó!

Bị vu oan, nàng tức giận quay lại cướp thêm vài dược đường nữa của hắn.

So với những ngày tháng gà bay chó sủa ở Tu Tiên giới, Tống Minh Diên cảm thấy cuộc sống ở đây thật yên bình.

"Cho đệ đường đậu này!"

Lục Bùi An tin thật, nhận lấy rồi nhét vào miệng nhai, tức khắc mặt cậu bé liền nhăn nhó.

"Tẩu tẩu, tẩu lừa ta!"

Tống Minh Diên mặt không đỏ, tim không đập mạnh: "Ta đâu có, tên của loại dược này chính là đường đậu."

Lục Bùi An "a" một tiếng, ngây thơ đáp lại: "Thật sao? Cái tên này cũng chẳng có tí liên quan gì nhỉ?"

Cậu bé thậm chí còn hoài nghi thuốc chứ không hoài nghi nàng.

Tống Minh Diên bật cười, nàng vỗ nhẹ đầu tiểu tử, truyền chút linh lực giúp dược hiệu nhanh chóng phát huy, rồi nhẹ nhàng nói: "Ngủ đi, ngủ một giấc là sẽ khỏe lại thôi."

Tiểu gia hỏa đột nhiên cụp mắt xuống, rầu rĩ không vui: "Tẩu tẩu, ta không ngủ được, ta nhớ cha."

Loading...