Tạ gia từ đầu đến cuối vẫn là hạng hổ. Vậy mà giờ đây vẫn thể giữa công đường, thản nhiên những lời đạo lý như thể cao quý lắm.
Nếu nhờ Lục gia sức bảo vệ ngũ phu nhân, e rằng bà cả nhà Tạ gia hành hạ đến chết.
Giả thị sặc, sắc mặt xanh mét, giọng đầy tức giận: "Ta tới đây là để nghị hòa, chứ để tranh cãi mấy chuyện lông gà vỏ tỏi ! Các ngươi cần gì lời ác ý tổn thương khác như ?"
"Lời của ngươi cũng thật kỳ lạ. Rõ ràng là ngươi trách cứ Trình Ngọc hiểu chuyện. Người c.h.ế.t thể sống , chẳng lẽ cho nam nhân nhà ngươi sống c.h.ế.t thêm một nữa, để A Ngọc tỏ vẻ một phen ? Biện pháp của đôi bên đều hài lòng, thế nào miệng các ngươi thành lời ác ý tổn thương ?"
Lão thái thái vẫn tủm tỉm, giọng chậm rãi nhưng kém phần sắc bén:
"Hơn nữa, nào tranh chấp với ngươi? Chính ngươi Trình Ngọc hiểu chuyện. Từ khi Tạ Tân Nhu tìm trở về, trong mắt các ngươi Trình Ngọc khi nào hiểu chuyện? Chỉ sợ vì các ngươi áy náy, nên ngay cả sự tồn tại của nàng cũng là sai lầm!"
DTV
"Ngươi đừng ở đây giả mù sa mưa. Làm như ai ? Năm đó chính các ngươi cần Trình Ngọc, còn vu cho nàng đoạt hôn sự của nữ nhi các ngươi. là đồ mặt dày!"
"Hôn sự đó là của các ngươi ? Đó là nhờ Trình Ngọc cứu Tiểu Ngũ nhà , nàng xứng đáng nhận !"
"Người mà Tiểu Ngũ nhà chúng cưới là thanh mai trúc mã của , chứ nữ nhi nhà các ngươi – thứ ác độc và ích kỷ!"
Nghĩ đến nhi tử của Tạ Tân Nhu nắm trong tay và chịu đủ tội, Lục lão phu nhân càng thêm căm ghét nhà Tạ gia.
Những gì Tạ Tân Nhu từng mưu tính, bà cần suy nghĩ cũng hiểu rõ.
Thay đổi diện mạo của Tiểu Ngũ, chính là khiến họ gặp mà chẳng thể nhận , lau ký ức của Tiểu Ngũ, để bọn họ chịu cảnh sinh ly, bỏ lỡ cả một đời.
Dùng nỗi đau khổ và bi kịch của họ để thỏa mãn tâm tư hẹp hòi và đầy u ám của nàng .
Nếu nhờ Diên Diên đưa Tiểu Ngũ về đây, chỉ e rằng khi gia đình họ dù sung quân đến Tây Sơn nhưng hề chịu khổ mà ngược còn sống , nàng chắc chắn sẽ bày kế khiến Tiểu Ngũ và bọn họ tàn sát lẫn !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-665.html.]
Đối với loại như Tạ Tân Nhu, Lục lão phu nhân bao giờ ngại ngần mà dùng ác ý để phỏng đoán.
Nghĩ đến cảnh nếu họ đủ may mắn, những suy đoán một ngày nào đó sẽ thành sự thật, lòng bà càng thêm phẫn hận, hận thể lôi Tạ Tân Nhu để đánh c.h.ế.t một nữa cho hả .
Giả thị tức giận đến mức suýt quên cả mục đích chuyến , n.g.ự.c phập phồng dữ dội, cơ thể run rẩy vì cơn giận ngút trời.
Bà lạnh giọng hét lớn: "Tạ gia chúng gì sai?! Nuôi lớn nàng chẳng lẽ là sai ?!"
Tống Minh Diên nổi cảnh bà lớn tiếng với Lục lão phu nhân, nhạt : "Ô, ngươi xem, thôn trang của ngươi nuôi gà vịt, chỉ cần cho chúng chút thóc là chúng lớn . Cuối cùng, chúng đưa lên bàn ăn món ăn no bụng, chẳng lẽ còn cảm tạ ngươi?"
"Nếu thật sự coi nàng là nữ nhi thì đương nhiên sai. điều kiện là ngươi thực sự coi nàng là nữ nhi . Nếu , những lời chẳng qua là để khoe khoang sự vô sỉ và mặt dày của mà thôi."
Nhìn thấy mẫu dồn đến á khẩu trả lời , Tạ Hồng kìm mà lên tiếng: "Nếu Tạ gia chúng cung cấp cho nàng cuộc sống , nàng thể kết giao với các ngươi?"
Tống Minh Diên nhạt: "Ô, thật sự cảm tạ Tạ gia các ngươi. Nếu nhờ các ngươi vứt bỏ nàng từ , Lục gia chúng quả thật sẽ cưới một hiểu chuyện hiếu thuận như nàng ."
Lục lão phu nhân liền gật gù đồng tình: "Diên Diên sai, một , chính là phúc mà thôi."
Trong lòng bà thầm hừ lạnh. Nhà họ Tạ càng coi Tạ Trình Ngọc là cỏ rác, họ Lục càng xem bà như bảo vật, khiến nhà họ Tạ tức đến chịu nổi!
Giả thị giận đến mức mặt mày vặn vẹo, hung hăng trừng mắt Lục lão phu nhân, một bộ dáng như đập bàn dậy.
"Ngươi!"
lúc , Lục Ngũ phu nhân tin liền vội vàng chạy đến, bước tới cổng nha môn.
Lục lão phu nhân vốn định nhân cơ hội thêm vài câu đả kích, nhưng thấy con dâu tới, lập tức đổi sắc mặt.
Tống Minh Diên trơ mắt lão phu nhân từ vẻ mặt sắc bén chuyển sang dáng vẻ áy náy và tự trách: "Ai dà, lão tỷ , chuyện chính là như , kỳ thực ý . Dù rằng sống vẻ hơn ngươi đôi chút, con cái hiếu thuận, con dâu xuất sắc, nhưng ngươi cũng cần ghen ghét như !"