Nếu quả thực như , việc cả gia tộc đồng lòng che giấu nàng là điều dễ hiểu...
"Không dạo nữa, chúng về thôi." – A Diên nhẹ nhàng .
Hạnh Nhi thoáng lo lắng, nghĩ rằng nàng đoán điều gì. dáng vẻ của A Diên vẫn bình thản như thường, nàng mới yên lòng.
DTV
Diên Diên đây và bây giờ khác biệt rõ rệt. Lục lão phu nhân từng căn dặn rằng, từ khi mở đại trận hộ sơn, những ai nên sự thật thì . Nếu tiếp tục giấu diếm, chỉ sợ sẽ khiến A Diên mang tiếng , thậm chí dấy lên những hiểu lầm đáng .
Lục gia nguyện ý gánh vác tiếng vong ân bội nghĩa từ kẻ hiểu rõ chân tướng, nhưng để Diên Diên chịu điều tiếng xa.
Sau khi xong việc, Lục lão phu nhân vườn, hái vài trái dưa leo rửa sạch, cẩn thận cắt thành từng miếng bày lên đĩa. Khi ý, bà tươi bưng lên cho A Diên, lúc đang ngoài hành lang, đón gió chiếc ghế bập bênh.
"Nãi nãi, đại tôn tử của ngài chạy ?" – A Diên thả linh thức dò xét, nhưng tìm thấy bóng dáng Lục Bùi Phong quanh Tây Sơn đường. Hai ngày nay, đều sớm về khuya.
Lục lão phu nhân thầm nghĩ, tiểu tử thối chắc đang vội vàng lo chuyện cưới vợ, đang bận rộn lấy tiền sính lễ ? Bà vẫn giữ vẻ mặt hiền từ, đáp: "Nãi nãi phái ngoài giúp các thẩm thẩm của con xử lý việc vặt. Chắc còn nhiều chuyện lo liệu, lẽ sẽ mất thêm mấy ngày nữa. Nếu Diên Diên buồn, để nãi nãi bầu bạn cùng con."
A Diên quả thực chút buồn bã. Kể từ khi hy sinh vì , trong lòng nàng lúc nào cũng nặng trĩu. Nếu hy sinh chỉ là kẻ xa lạ, nàng nhất định chẳng mảy may để tâm. đằng ...
"Phải chăng con gặp chuyện phiền lòng?" – Lục lão phu nhân là thấu hiểu cháu , chỉ cần thoáng qua cũng đoán tâm trạng A Diên. Bà dịu dàng : "Có chuyện gì thì cho nãi nãi , để nãi nãi giúp con nghĩ cách."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-607.html.]
Không hiểu vì , ở bên cạnh lão thái thái, A Diên luôn cảm thấy an tâm. Sau một hồi trầm ngâm, nàng khẽ hỏi: "Nãi nãi, nếu con một sống một , liệu thể nàng sống thứ hai ?"
Lục lão phu nhân thoáng khựng , ánh mắt già nua thoáng hiện vẻ đau lòng. Bà chuyện sớm muộn gì cũng giấu A Diên, nhưng vẫn hy vọng thể che giấu thêm một ngày, để nàng vui vẻ thêm một ngày.
Bàn tay già nua nắm lấy đôi tay lạnh giá của nàng, lão thái thái khẽ : "Dù sống , Diên Diên chỉ cần cố gắng hết sức là . Không ai trách con cả, A Nghiên cũng sẽ ."
"Nếu con thử thêm một , nãi nãi nhất định ủng hộ. nãi nãi cũng hy vọng con nhớ rằng, A Nghiên đổi mạng để cứu con, chắc chắn nàng mong con mạo hiểm. Vì , nếu cảm thấy miễn cưỡng, hãy dừng . Với A Nghiên mà , sự an của con mới là điều quan trọng nhất."
Những lời của lão thái thái như ánh sáng soi tỏ tâm tư u ám trong lòng A Diên. Nàng suy nghĩ nhiều, sợ rằng bản , bởi một cứu sống đồng nghĩa với khả năng sống thứ hai. Có những cơ hội chỉ đến một , nếu để lỡ, sẽ chẳng thể cầu .
xong lời khuyên bảo, nàng như tiếp thêm dũng khí. Bất kể kết quả , nàng quyết định sẽ thử một . Thành bại để hẵng tính.
Sau khi mặt trời khuất núi, A Diên đóng cửa ngoài, màng đến chuyện thế sự, chỉ một lòng chuyên tâm việc tu luyện, khiến linh lực trong cơ thể ngày càng tinh thuần.
Những lúc rảnh rỗi, nàng dành thời gian nghiên cứu phương thuốc trị bệnh về mắt. Trước đây, nàng từng dùng linh kỷ thảo để chữa trị đôi mắt thương do độc phấn của Lục Bùi Xuyên. Nàng lấy linh kỷ thảo chủ dược, kết hợp với vài loại linh dược khác, luyện thành linh dược thủy. Sau đó, nàng dùng linh dược thủy để phối chế, cuối cùng luyện thành đan dược. Quá trình tuy tiêu tốn ít thời gian, nhưng khi đan dược luyện thành, chỉ cần dùng liên tục nửa tháng là thể hồi phục thị lực.
Mãi đến nửa tháng , Lục Bùi Phong mới thời gian rảnh rỗi. Cùng lúc đó, các cữu cữu bên Chu gia cũng lượt đến Tây Sơn đường. A Diên gặp bọn họ, nhận nhiều lễ vật quý giá.
Chu lão gia tử gối ba nhi tử, nhưng nhi nữ. Ba nhi tử đều thành . Đại công tử một nhi tử, một nhi nữ, lượt là Chu Du Nghi và Chu Tử Trừng. Nhị công tử một nhi tử tên Chu Vọng Thư. Tam công tử tạm thời con nối dõi.
Lục Đại phu nhân và ba vị phu nhân của Chu gia vốn quan hệ . Chu gia là gia tộc trọng lễ nghĩa, trong nhà các tẩu tử và tỷ hòa thuận. Nghe tin vui từ Lục gia, họ liền dẫn cả nhà đến chúc mừng.