"Một thứ chỉ cần xinh là thể sở hữu, còn xem mệnh. Mà ngươi, chỉ xứng đáng với con đường hồng nhan bạc mệnh thôi."
A Diên thu ánh mắt , hề chớp mắt, bình thản đáp: "Mệnh của ngươi, thấy cũng chẳng gì."
Văn Trắc Phi bật khẩy. Nàng lời là ý gì? So với A Diên, mệnh nàng dù thế nào cũng hơn. Nàng chí ít vẫn là một Trắc Phi. Nếu Nhị Hoàng tử lên ngôi, nàng chính là hậu phi, còn A Diên?
Dẫu đưa cung, cùng lắm cũng chỉ là một mỹ nhân.
Nếu thật sự gây họa lớn đến mức khuynh đảo triều chính, chỉ sợ kết cục cũng là c.h.ế.t chỗ chôn.
Vậy, rốt cuộc là ai mệnh ?
A Diên thấy nàng tin, cũng nhiều lời. Đợi đến lúc nhận , nàng sẽ hiểu, ai đắc tội với nàng mới thực sự là xui xẻo.
Văn Trắc Phi ở Vân Thủy Cư cảm thấy vui vẻ, chẳng mấy chốc rời .
Nghe nàng đến đây, Văn Nhân Kiệt cũng vội vã đuổi tới, sợ nàng gây chuyện. đến nơi thì đúng lúc Văn Trắc Phi mới rời .
"Nàng gây phiền phức cho ngươi chứ?"
A Diên trong viện, Tiểu Trúc đang pha . Thấy Văn Nhân Kiệt đến, nàng thậm chí buồn ngẩng đầu: "Nàng khen xinh ."
Nghe , ánh mắt Tiểu Trúc lập tức tràn đầy vẻ đồng cảm."Cô nương ngốc ơi, còn chẳng phân biệt . Sau ở đây, như thế sống nổi?"
Rõ ràng Văn Trắc Phi hề ý !
"Điện hạ!" Tiểu Trúc hành lễ với Văn Nhân Kiệt, cẩn thận thưa: "Văn Trắc Phi hẳn là đến gây chuyện, chỉ là cô nương ngắm qua y phục và trang sức của . Cô nương thích."
Văn Nhân Kiệt dáng vẻ mộc mạc của A Diên, ánh mắt thoáng vẻ áy náy: "Là sơ sót. Tối nay sẽ bảo đến đo kích cỡ, cho Diên vài bộ y phục mới."
A Diên hờ hững: "Ừm."
Tiểu Trúc hân hoan : "Chuyện liệu ? Nếu để Văn Trắc Phi , chỉ e giống như... Không, nô tỳ ý gì khác, chỉ là... Cô nương vốn xứng với những thứ . Như Trắc Phi nương nương từng , cô nương là ăn nhờ ở đậu, thể sống trong phủ là phúc phần lớn lắm !"
"Cả những lời như nàng cũng dám ?" Văn Nhân Kiệt nhíu mày khó chịu.
Tiểu Trúc cúi đầu khổ sở đáp: "Cô nương mệnh ."
A Diên bên, chỉ lặp một câu: "Hửm?"
Văn Nhân Kiệt vẻ mặt ngây ngô của nàng, chỉ e rằng Văn Trắc Phi ức hiếp, nàng cũng chẳng dám hé răng. Trong lòng liền sinh một chút thương cảm.
"Từ nay về , những lời như chớ nhắc . Diên gì, thể đến phòng thu chi lấy bạc, ngoài mua sắm thoải mái."
Dưới ánh mắt hiệu của Tiểu Trúc, A Diên chớp chớp mắt, bình thản đáp: "Ồ."
Còn chuyện thế ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-570.html.]
Để thể hiện sự quan tâm dành cho A Diên, đồng thời kéo gần cách giữa hai , ngay hôm đó, Văn Nhân Kiệt sai mang nhiều đồ thưởng Vân Thủy Cư.
Tiểu Trúc thấy A Diên như tiểu hài tử, tay trái cầm thỏi vàng, tay cầm vòng ngọc, thở dài : "Cô nương, nên chút tính toán !"
A Diên lén bỏ hai thỏi vàng gian của . Dù bên ngoài thấy, nhưng cất thì hiển nhiên là của nàng.
DTV
Nhìn thấy Tiểu Trúc mặt ủ mày chau, nàng suy nghĩ một chút, đưa nén vàng lớn trong tay qua: "Này, cho ngươi."
Tiểu Trúc thoáng sửng sốt.
"Nô tỳ..."
Chưa kịp từ chối, nén vàng nhét tay nàng .
"Cười lên nào." A Diên chăm chú mặt nàng , bảo.
Tiểu Trúc miễn cưỡng kéo khóe miệng .
Ngay lúc đó, A Diên nhét thêm mấy món trang sức tay nàng .
"Cười tươi hơn nữa."
Tiểu Trúc nên . Nàng chỉ từng những chuyện như công tử ở Bách Hoa Lâu ném ngàn vàng để mua một nụ của mỹ nhân, nhưng bao giờ thấy chủ tử hào phóng như thế để mua nụ của nha !
"Cô nương, những thứ thật sự là cho nô tỳ ?"
Thấy Tiểu Trúc dường như vẫn còn chê ít, A Diên ngần ngại nhét thêm một nữa:
"Cầm lấy!"
Nàng hề chớp mắt, nhưng hành động Tiểu Trúc cảm động đến mức . Trước , nàng chỉ là một nha thấp kém, đến cả tư cách hầu hạ gần cũng , đừng là ban thưởng.
Nếu vì ai dám mạo hiểm đắc tội với Văn Trắc Phi mà đến Vân Thủy Cư việc, nàng chẳng cử đến đây.
Tiểu Trúc ngờ cô nương đối xử với đến , hơn cả gia đình của nàng .
Nàng nghiêm nghị cúi đầu thưa: "Cô nương, nô tỳ nhận bạc của , từ nay sẽ là của cô nương!"
A Diên khẽ nhíu mày, lắc đầu đáp: "Không , bên ngoài ."
Tiểu Trúc kinh ngạc, thốt lên: "Cô nương, ở bên ngoài là ai?"
"Nam nhân!"
A Diên khẳng định chắc nịch.
Đêm qua nàng mơ thấy, dù hình ảnh rõ ràng, nhưng một nam nhân vô cùng tuấn tú, còn hơn Văn Nhân Kiệt nhiều.