Hắn quét qua Tống Minh Yên một cái lạnh lẽo, đó xoay bước nhà gỗ.
Tống Ngọc Nghiên từ xa thấy ánh mắt Tống Minh Yên lộ vẻ si mê, trong lòng lập tức dấy lên sự tức giận. Dẫu nàng ghét Lục Bùi Phong bao nhiêu, cũng nghĩa Tống Minh Yên phép mơ tưởng đến . Với nàng , Lục Bùi Phong dù cũng là của A Diên. Tống Minh Yên lấy tư cách gì mà dám như ?
Không kìm cơn giận, Tống Ngọc Nghiên tức tốc thẳng núi rừng, rõ ràng là đang suy tính điều gì.
DTV
Lục Bùi Phong bước nhà gỗ, thấy Tống Minh Diên đang nghiên cứu pháp trận bên cửa sổ, tâm trạng liền dịu . Định bước đến gần, chợt dừng khi thấy vài cuốn sách đặt bàn.
Nghĩ đến lời Tam thúc trong bữa cơm, rằng thứ ho dành cho , Lục Bùi Phong cầm lên một cuốn. Bìa sách trông hết sức bình thường, giống như binh thư. nét mặt ẩn ý của Tam thúc chợt hiện lên trong đầu khiến thoáng do dự.
Trực giác mách bảo nên ném cuốn sách , bởi Tam thúc chắc chắn ý . lòng hiếu kỳ thôi thúc, khiến lật mở trang đầu tiên.
Ngay lập tức, hình ảnh kiều diễm hiện mắt. Những bức vẽ tinh tế, ái khiến kịp đề phòng mà đỏ mặt. Lục Bùi Phong sững sờ, tay run rẩy, cả cứng đờ, gương mặt tuấn mỹ nhanh chóng đỏ ửng.
Trước đây, khi vô tình thấy những thứ tương tự, chỉ cảm thấy nhàm chán. , hình ảnh dường như đổi. Những nhân vật trong tranh bất giác trở thành và A Diên, từng nét vẽ như sống động, chân thực đến mức khiến lòng chấn động.
Cả như một luồng nhiệt cuốn lấy, cách nào khống chế. Hắn cảm thấy khát, vội nhấc chén lạnh bên cạnh uống một ngụm, ánh mắt tự chủ lướt qua bóng dáng Tống Minh Diên.
Cổ họng khẽ động, ngón tay lật thêm một trang.
Lục Bùi Phong cầm cuốn sách, trong đó là những bức họa sống động như thật, từng trang đều chú giải tỉ mỉ về các tư thế. Càng lật giở, một loại tri thức kỳ lạ như dòng suối cuộn trào, nhanh chóng tràn ngập tâm trí .
Giống như một trang giấy trắng tô vẽ lên những sắc màu mới lạ, chăm chú đến mức quên cả thế giới xung quanh.
Tống Minh Diên nghiêng đầu , khỏi cảm thấy nam nhân , ánh đèn chăm chú sách, mang một loại mị lực khiến khác khó lòng rời mắt.
... sách thì sách, vì lỗ tai đỏ bừng như ?
Tống Minh Diên nhẹ nhàng thu dọn những cuốn sách bày bừa bàn, sắp xếp ngay ngắn lén liếc . Nếu là bình thường, chỉ cần nàng khẽ động, nhất định sẽ chú ý. , dù nàng xong hết thảy, vẫn hề ngẩng đầu nàng một .
Lòng hiếu kỳ của Tống Minh Diên như mèo gãi ngứa, nhịn mà cất lời: "Ngươi đang xem gì thế?"
Giọng bất ngờ vang lên phía khiến Lục Bùi Phong giật thót, tay run lên, cuốn sách rơi xuống đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-468.html.]
"Không, gì cả." Hắn cố giữ vẻ bình tĩnh, cúi định nhặt sách lên, nhưng Tống Minh Diên nhanh hơn một bước: "Ta xem thử xem."
"Chờ ——"
Không kịp ngăn , chỉ đành trơ mắt nàng tò mò mở sách . Lỗ tai càng đỏ bừng, đầu né tránh ánh mắt nàng.
Khi thấy những bức tiểu họa bên trong, Tống Minh Diên thoáng sững sờ, đó...
"Ta vốn tưởng ngươi là đắn, ngờ lén xem thứ lưng ."
Nàng liếc một cái đầy ẩn ý, khẽ : "Không ngờ ngươi sách tạp nham đến ."
"Cái đó... khụ... sách của ." Khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, giọng cũng mang vài phần lắp bắp.
"Ừ, tất nhiên sách của ngươi ." Tống Minh Diên gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhưng cầm cuốn sách lên nghiên cứu: "Tư thế ... thật đúng chút nào. Ai thể thế ? E rằng eo gãy mất ."
"Còn cái nữa, loại đồ kỳ quái thế , thể sử dụng?"
Lục Bùi Phong thoáng , cũng gật đầu phụ họa: "Ta cũng thấy đúng. Có lẽ vẽ kinh nghiệm thực chiến, chỉ là tưởng tượng hão huyền."
Hắn mà mặt vẫn đổi sắc, trông nghiêm trang nhưng trong lòng loạn như lửa đốt.
Tống Minh Diên chỉ vài trang, đó gấp sách bước về phía giường. Lục Bùi Phong vội vàng theo , đôi khi còn kéo nhẹ góc áo, lộ làn da trắng trẻo và khuôn n.g.ự.c săn chắc.
Khi Tống Minh Diên đầu , khẽ nuốt nước bọt, yết hầu lăn lên lăn xuống, đôi mắt thấp thoáng chút ý nóng bỏng.
Thời tiết quả thực nóng.
Tống Minh Diên thầm nghĩ, nhưng khi đến gần mép giường, thấy áo bung lỏng, để lộ cả cơ bụng vốn thường che kín.
Tâm trạng vốn bình của nàng cũng bắt đầu rung động. Nàng khỏi nghi ngờ, liệu Lục Bùi Phong đang cố ý dùng mỹ nam kế để đối phó nàng .
Nàng im lặng quan sát, xem sẽ gì. khi nàng xuống, chỉ lẳng lặng ôm lấy nàng, ngón tay khẽ vuốt ve mái tóc lạnh của nàng. Cả toát một loại mị lực trí mạng, nàng khó lòng rời mắt.