Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-07-02 14:18:08
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quân vương bất tài, bọn họ sao phải liên lụy chịu khổ?

Ninh Quốc công đã thấu tỏ: "Chuyện của Lục gia, xét cho cùng không phải chỉ là sửa lại án xử sai. Chỉ khi Lý gia ngã đài, tân đế lên ngôi, thì án mới có cơ hội được lật lại."

"Nếu tân đế là bậc quân vương tài đức, Chu gia ta quay lại nhận chức cũng có thể nhân cơ hội đó mà giải oan cho Lục gia. Tân đế vì muốn tiếng lành, chắc chắn sẽ không bỏ qua việc này mà ngó lơ."

"Việc này chẳng những giúp ngài ấy thu được danh tiếng tốt, lại có thể dẫm lên Lý gia thêm một lần. Một cơ hội tốt như vậy, dù tân đế không tài đức, cũng không thể bỏ qua."

"Thêm nữa, Dung Nghi đã từ hôn với Tứ hoàng tử, chúng ta cũng không còn gì vướng bận."

Chu đại gia lo lắng sốt ruột: "Cha à, việc chúng ta từ quan thì dễ, nhưng nếu Hoàng Thượng không đồng ý, vẫn là vấn đề lớn."

"Đầu óc ngươi chỉ để làm cảnh sao? Nếu lão ta không đồng ý, chẳng lẽ chúng ta không nghĩ cách khác?" Một ngày không mắng đứa con này, trong lòng lại thấy khó chịu!

Ninh Quốc công uống một ngụm trà, cố nén cơn xúc động muốn đánh người.

Bị ánh mắt nghiêm nghị của cha trừng cho một cái, Chu đại gia chỉ đành cười hậm hực, thầm lẩm bẩm trong lòng: "Vậy có thể có cách nào đây?"

Lúc này là thời điểm mấu chốt, liệu Thuận An Đế có dễ dàng thả cho bọn họ Chu gia rời khỏi kinh thành? Chu gia mà muốn thoát thân, chỉ e sẽ bị lột trần một lớp da, rốt cuộc hiện giờ trong cung thật sự là thiếu tiền trầm trọng.

Nếu ông ấy là Thuận An Đế, ông ấy cũng không thể dễ dàng để Chu gia rời đi.

"Cứ thế mà từ quan ắt không xong." Tam gia suy nghĩ một hồi rồi đề xuất: "Hay chúng ta giả bệnh? Cứ nói muốn đưa cả gia quyến về Giang Nam tổ trạch dưỡng bệnh."

Giả bệnh quả là một biện pháp không tồi, chỉ có điều làm sao qua mặt được thái y lại là một vấn đề nan giải.

Chu đại gia bèn nói: "Vậy chi bằng ta trực tiếp giả chết, chúng ta giả c.h.ế.t thoát thân, tìm một nơi gần chỗ lưu đày để mai danh ẩn tích, nhàn hạ thì còn có thể cưỡi xe ngựa tới Ung Châu thăm tiểu muội."

Ninh Quốc công thật sự muốn quất ông ấy một trận. Cái gì mà toàn nghĩ cách quái gở, cứ như muốn nhét mình vào trong quan tài mà đem đi vậy!

Mặc dù ý tưởng có phần lố bịch, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có khả năng thực hiện.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-331.html.]

"Để ta suy nghĩ thêm."

Trong lòng Ninh Quốc công thầm cân nhắc. Ông có thể trước hết giả bệnh để xin từ quan, nếu Hoàng đế cứng đầu không chịu, vậy thì ông sẽ "chết" cho lão ta xem!

Chẳng bao lâu sau, ngoài Ninh Quốc công, một vài đại thần trong triều cũng lần lượt đổ bệnh. Những lý do xin nghỉ càng lúc càng quái lạ, nào là chân không may ngã gãy, nào là lão mẫu bệnh tình nguy cấp, hay lão tổ báo mộng ra ngoài sẽ gặp tai ương huyết quang.

Thuận An Đế vốn đã đau đầu vì chuyện thiếu tiền, giờ lại thêm một đống sớ xin nghỉ đè lên khiến lão ta phiền não càng thêm chất chồng.

Còn Lý Huyền Anh bên kia nghe tin Lý Huyền Mô và mấy người khác vừa bị Thuận An Đế chặt đứt một khoản ngân sách, hắn ta không khỏi vui sướng trong lòng.

Nhưng niềm vui chưa kéo dài bao lâu, chuyện hắn ta mượn xe ngựa đi ra ngoài đã nhanh chóng lan truyền khắp phố phường.

"Thật hay giả? Kia chẳng phải là Tứ hoàng tử, đâu đến mức phải mượn một chiếc xe ngựa? Ta nhớ trước đây hắn cưỡi toàn là hãn huyết bảo mã cơ mà!"

DTV

"Sao lại không thật? Nghe đâu hoàng cung lại bị trộm nữa rồi, ngay cả điện Trường Tín của Tứ hoàng tử cũng chẳng thoát. Hắn hiện giờ thiếu tiền trầm trọng, chẳng có gì là lạ cả."

"Đáng thương cho nhà họ Phương, chỉ có một chiếc xe ngựa, không nịnh bợ được người, lại còn mất luôn xe. Từ nay về sau chúng ta đừng dại mà đem thứ gì ra ngoài cho mượn nữa! Tứ hoàng tử bị Yêu Đạo theo dõi, ai mà mượn đồ cho hắn, e rằng sẽ bị Yêu Đạo kia theo luôn!"

Người Phương gia nghe được tin đồn này, lòng dạ như ngồi trên đống lửa, đứng không yên. Liệu Yêu Đạo kia có bám theo bọn họ hay không?

Cả nhà họ nhất thời khép chặt cửa, không ngừng thấp thỏm bất an.

Tóm lại, chuyện Tứ hoàng tử Lý Huyền Anh mượn xe ngựa đã lan truyền ra ngoài, khiến uy tín của hắn ta xuống dốc không phanh, thân bại danh liệt. Từ nay về sau còn ai dám cho hắn ta mượn đồ hay không cũng là một vấn đề lớn.

Tống Minh Diên mấy ngày qua khi thì giúp Mạnh thị điều dưỡng thân thể, khi thì vào đêm lại âm thầm hành động khắp kinh thành. Nếu không nhờ có linh lực bảo hộ, thân xác phàm tục e rằng cũng chẳng chịu nổi lối sống ấy của nàng.

Dù đã tìm kiếm khắp nơi, lật tung thế lực dưới quyền của các hoàng tử, Tống Minh Diên vẫn không tìm thấy tung tích của Lục tam thúc.

Chẳng lẽ ngoài các hoàng tử hiện tại, tên cẩu hoàng đế kia vẫn còn đứa con nào khác?

Tạm gác lại suy nghĩ ấy, Tống Minh Diên nhìn Mạnh thị với sắc mặt hồng hào, nở nụ cười nhẹ nhàng: "Mạnh di, thân thể của di giờ đã khá lên nhiều, nhưng để hoàn toàn hồi phục, cần thêm hai ngày thuốc nữa."

Loading...