"Phu quân, né tránh?" Khóe môi Tống Minh Diên nhếch lên, giọng điệu đầy ý trêu đùa: "Hay là còn lưu luyến nàng ? Ta thực sự nổi cơn ghen đấy."
Lục Bùi Phong cứng đờ, chỉ cảm thấy như ngọn lửa dấy lên nơi cổ họng. Yết hầu khẽ động, thể dám nhúc nhích, sợ nàng sẽ nhận phản ứng khác thường của .
Hắn lập tức khoác áo choàng lên, che kín thể mảnh mai của nàng, lạnh lùng về phía Tống Minh Yên với ánh mắt sắc lạnh tựa dao: "Đó là quyết định của ngươi, liên quan gì đến ."
Lời của Tống Minh Yên, một chữ cũng tin, cho dù nàng thật lòng thì cũng chẳng đổi gì.
Người bái đường cùng là A Diên, Tống Minh Yên, càng Tống Minh Diên của quá khứ. Cả đời , chỉ nhận định một A Diên là thê tử duy nhất của Lục Bùi Phong .
Nói cho cùng, còn cảm tạ Tống Minh Yên, vì nhờ nàng từ hôn mà A Diên đến bên đời .
"Lần bỏ qua, nhưng , ngươi còn dám động , sẽ chặt đứt tay ngươi. Nếu tin, ngươi thể thử xem." Lục Bùi Phong lạnh nhạt xong, đóng mạnh cánh cửa, giống như chỉ cần nàng thêm một cũng khiến cảm thấy cực kỳ ghê tởm.
Nhìn thấy cảnh hai trong phòng tình tứ, Tống Minh Yên đau đớn cam lòng, gõ cửa lớn tiếng gọi: "Không! A Phong! Huynh đây, ! A Phong, tin tàn nhẫn như !"
Dựa cái gì mà đối đãi với Tống Minh Diên như báu vật, còn với nàng chỉ khinh thường? Vị trí đó vốn dĩ là của nàng , Tống Minh Yên nơi nào kém hơn Tống Minh Diên chứ!
"Lục Bùi Phong! Lục Bùi Phong!"
Nàng đập cửa đến đỏ tay nhưng phòng trong vẫn yên ắng.
Cơn giận trong lòng Tống Minh Yên dần dâng cao. Nếu do Tống Minh Diên phá ngang, Lục Bùi Phong lẽ mềm lòng .
Tống Minh Diên! Là tiện nhân cố ý phá hoại chuyện của nàng !
DTV
Nghĩ , nàng mỉm đắc ý, cho rằng Tống Minh Diên cũng chẳng hề nắm chắc lòng Lục Bùi Phong, mới dùng chiêu trò nhỏ nhen để giữ chặt .
Xem mối quan hệ của họ cũng vững vàng như sắt đá, đây chính là cơ hội cho nàng !
Tống Minh Yên nở một nụ chứa đầy mưu toan, thì cánh cửa phòng bên liền mở toang, đó là một chậu nước tạt thẳng nàng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-263.html.]
Tống Minh Yên đang ở cửa lập tức ướt như chuột lột.
Lục lão phu nhân tỏ vẻ lúc mới kỹ, giả vờ ngạc nhiên : "Ai da, đen thui thế ? Ta già cả hoa mắt rõ, ngờ đây. Đêm hôm khuya khoắt, ngươi còn ngoài cửa gì, thật kỳ lạ. Lão đổ nước rửa chân, sẵn tiện giặt ít bùn đất nên nước cũng chút đen, hôi nữa."
Nụ mặt Tống Minh Yên lập tức tắt ngấm.
Nước rửa chân? Lão thái bà dám tạt cả một chậu nước rửa chân nàng !
Nghe Lục lão phu nhân , nàng khỏi ngửi thấy mùi khó chịu thoảng qua, khiến nàng vô cùng buồn nôn.
Tống Minh Yên hậm hực trừng mắt Lục lão phu nhân, đó liền vội vã đầu tìm nước.
Lục lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, theo bóng dáng Tống Minh Yên đến khi khuất xa mới trở về phòng, tiện tay đóng cửa .
Chỉ chút bản lĩnh nhỏ nhoi như thế mà cũng dám mơ tay cướp ? Đại tôn tử của bà dù mù mắt cũng chẳng thèm nàng !
Năm xưa, nếu lão già vì hồ đồ mà nể mặt ân tình với Hứa gia, chuyện hôn ước chẳng định .
Sau lão già dù hối hận nhưng lời , phía Hứa gia coi là thật, lúc nào cũng mang khoe khoang.
Lục gia dù bất đắc dĩ nhưng cũng sợ ảnh hưởng đến thanh danh cô nương nhà , đành miễn cưỡng giữ hôn ước.
đến khi Lục gia gặp nạn, đối phương bỏ rơi bọn họ như vứt giày cũ, giờ dám đến giở trò từ đầu? Cửa sổ cũng !
Tống Minh Diên từ từ chui khỏi vòng tay ấm áp của Lục Bùi Phong. Động tĩnh bên ngoài đương nhiên thoát khỏi tai nàng, Tống Minh Diên thầm nghĩ: Nãi nãi, quả thực !
Vừa , nếu trong tay nước rửa chân, nàng cũng hắt ngoài, nhất là vẩy vài giọt trả thù để ghê tởm kẻ cho hả .
Người rời , trong lòng Lục Bùi Phong chút trống trải và buồn bã, cố kiềm chế cơn xúc động kéo nàng trở , chỉ yên lặng, nghiêm túc nàng, giải thích: "Ta và nàng hề tình cảm gì. Trước , cũng sẽ ."
Hắn rằng Tống Minh Diên chỉ trêu đùa mà , nhưng nghiêm túc đáp lời.