Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 253

Cập nhật lúc: 2025-07-01 14:36:00
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mọi người tận mắt chứng kiến cảnh này, đều kinh hãi đến mức sững người, thậm chí run rẩy không dám cử động, trong lòng không ngừng dậy sóng: Bọn họ vừa thấy gì vậy?!

Một thứ vốn là vật vô tri vô giác bỗng nhiên sống lại, hơn nữa chỉ dùng một quyền đã đánh trọng thương thị vệ trưởng võ công cao cường của vương phủ?

Chỉ một quyền! Đánh bại thị vệ trưởng! Hơn nữa còn khiến hắn ta trọng thương!

Đám người vốn đứng gần để quan sát lập tức lùi lại xa cả trượng, ai nấu đều cảm thấy sợ hãi. Có người mặt mày đã tái mét, hồn vía như bay lên chín tầng mây: "Thái gia gia ơi! Đây rốt cuộc là thứ gì? Vương phủ tại sao lại xuất hiện một quái vật khủng khiếp như vậy?!"

"Làm sao ta biết được! Đao c.h.é.m không đứt, lại có thể một quyền đánh người đến chết! Đúng là hình người đại sát khí! Ngươi nói xem... Nó có g.i.ế.c sạch chúng ta không?"

Cả đám người run lẩy bẩy, ai nấy đều khiếp sợ đến nỗi giọng nói cũng lạc đi.

Thiết Khờ Khạo cúi đầu suy ngẫm, chủ nhân đã căn dặn: Ai đánh hắn, hắn đánh lại. Nhưng còn căn dặn rằng, nếu bị bắt, cũng không được hoàn toàn để người khác áp chế. Vậy mà những kẻ này mãi không tiến đến bắt hắn, là vì cớ gì?

Để nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ chủ nhân giao phó, Thiết Khờ Khạo liền dùng cái đầu to lớn không mấy thông minh của mình nghĩ ngợi một hồi, sau đó bước lên một bước, hai chân đứng vững, tỏ vẻ như cam chịu để người bắt giữ.

Song, với thân hình hùng vĩ đó, dù Thiết Khờ Khạo đứng yên, lại trông chẳng khác nào sẵn sàng xông tới, khí thế bức người khiến ai nấy càng thêm kinh hãi.

Đám thị vệ sợ đến mức hồn phi phách tán, tranh nhau lùi lại, kẻ này chen kẻ kia, chỉ sợ không kịp thoát thân.

Thiết Khờ Khạo không hiểu chuyện gì, định tiến thêm vài bước thì đột nhiên dừng ánh mắt, nhìn chằm chằm vào một gã sai vặt.

DTV

Sau khi nhìn hắn trừng trừng khoảng ba lần hít thở, Thiết Khờ Khạo liền nhấc chân lên, giẫm một dấu chân sâu xuống đất rồi bước thẳng về phía hắn ta.

Thấy con quái vật khổng lồ đang tiến đến gần, đám đông kinh hãi bỏ chạy tán loạn. Chỉ còn lại gã sai vặt chân tay mềm nhũn không nhấc nổi, môi tái nhợt, răng va vào nhau lập cập, không dám thở mạnh.

Xong rồi, mạng hắn ta đến đây là hết rồi!

Nhìn con quái vật đầu to kia càng lúc càng tiến tới, gã sai vặt dường như thấy trước mắt là tổ tiên đang vẫy gọi. Cơn sợ hãi xộc thẳng từ chân lên đầu, khiến hắn ta không kiềm chế được mà quỳ sụp xuống đất.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-253.html.]

"Đại... đại... đại nhân, xin ngài tha mạng! Tiểu nhân chỉ là một nô tài hèn mọn, tính mạng không đáng gì, nếu ngài g.i.ế.c ta thì cũng chẳng khác nào giẫm c.h.ế.t một con kiến, mà chừa mạng lại cho tiểu nhân cũng không ảnh hưởng gì! Tiểu nhân còn có mẹ già con thơ, không thể chết..." Gã sai vặt quỳ mọp trên mặt đất, giọng run run, đầu cúi gằm xuống không ngừng tơi lệ cầu xin.

Thiết Khờ Khạo tựa như một cỗ máy không có tình cảm, nâng tay lên, khiến gã sai vặt sợ đến mức sắp ngất đi. Trong sự kinh hoàng đó, tiếp theo chỉ thấy ngón tay thô to của Thiết Khờ Khạo giơ ra móc lấy túi tiền giắt bên hông hắn ta, giật một cái mạnh mẽ.

Dây túi "bụp" một tiếng đứt phăng.

Hắn vụng về tháo chiếc tay nải sau lưng xuống, trong ánh mắt đầy phức tạp của gã sai vặt vừa thoát chết, cẩn thận nhét từng túi tiền vừa đoạt được vào tay nải.

Gã sai vặt: "..."

Tin tốt là, có vẻ như tên quái vậy này chỉ đến để cướp của, chứ không đoạt mạng. Tin xấu là sao chỉ mình hắn ta bị vạ lây!

Như thể nghe thấu tiếng lòng của gã sai vặt, Thiết Khờ Khạo nhìn tay nải bẹp dí, còn thừa khá nhiều chỗ, cảm thấy không vừa ý. Vì thế hắn lập tức quay lại, thu hết toàn bộ túi tiền của những người còn lại.

Không ai có thể thoát khỏi ma trảo của hắn, bất kể ai còn chút do dự đều bị hắn nhấc lên, túi tiền trên bàn tay run rẩy chẳng mấy chốc đã được nhét vào tay nải, đến khi tay nải căng phồng, không thể nhét thêm mới khiến Thiết Khờ Khạo hài lòng.

Hắn khoác chiếc tay nải lớn hơn người mình lên vai, thân hình to lớn nhưng động tác dứt khoát, nhảy lên bức tường thành, cẩn thận mang toàn bộ tang vật thu được về cho chủ nhân.

Thân hình to lớn nhảy xuống từ đầu tường biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

Đám người bị cướp còn đang đứng ngây ra, mặt mũi ngơ ngác: "..."

Bọn họ gặp phải tên quái vật này, đúng là xui tận mạng!

"Mọi người thấy gì không? Chẳng lẽ bên trong cục sắt kia có người ẩn náu? Hay là hắn cố tình không để lộ mặt thật nhằm che giấu thân phận?"

"Làm gì có người bình thường nào lại sở hữu sức mạnh kinh người đến thế! Điều này căn bản là bất khả thi!"

Mặc dù đám người nghĩ rằng thứ đó không phải con người, nhưng nếu không phải thì quả thật không sao lý giải nổi. Cảnh tượng đêm nay bọn họ chứng kiến cứ như một cơn ác mộng vậy!

Loading...