Ngoài ra, Tống Minh Diên còn tìm thấy rất nhiều thư tín chưa kịp tiêu huỷ, hầu hết là những chứng cứ Vinh Uy Vương ngầm giúp thái tử loại bỏ đối thủ, chèn ép các hoàng tử khác.
Cảm thấy những thứ này có thể sẽ hữu ích sau này, Tống Minh Diên liền thu tất cả lại.
Trước khi rời đi, nàng còn lột sạch phụ kiện trên t.h.i t.h.ể của Vinh Uy Vương.
Vinh Uy Vương mắc nợ m.á.u không chỉ với mình Diệp thị. Hắn ta tham lam sắc đẹp, cậy quyền cưỡng đoạt nữ nhân, khiến bao gia đình tan nát, đến nỗi người dân phải chịu đựng mà không dám lên tiếng.
Ba năm ngắn ngủi, biết bao oan tình, kẻ đầu sông kẻ cuối bãi đều bị hắn ta hãm hại. Nhưng hoàng đế chẳng qua chỉ nhắm mắt làm ngơ, để mặc hắn ta hoành hành ngang ngược.
Tống Minh Diên cảm thấy cái c.h.ế.t này thật quá dễ dàng cho hắn ta. Nếu không phải vì nàng thường xuyên ở xa kinh thành, hẳn là nàng đã sớm ném hắn ta vào lầu xanh để hắn ta nếm trải mùi vị bị chà đạp, sống không bằng chết.
Sau khi thu dọn sạch sẽ tất cả tài vật trong phủ Vinh Uy Vương, Tống Minh Diên tiện tay ném con rối "Thiết Khờ Khạo" ra giữa sân rồi rời đi mà không ngoảnh lại.
Thiết Khờ Khạo đứng ngây ngô giữa sân, thân hình to lớn như cây cột gỗ, lưng đeo một tay nải cũ kỹ mà chủ nhân chuẩn bị cho, bên trong là những món đồ giá rẻ nhất, chẳng khác gì một gã ngốc bị bỏ rơi, đứng đó trông vừa ngờ nghệch vừa đáng thương.
Trong viện yên tĩnh đến lạ thường. Khi càn quét phủ Vinh Uy Vương, Tống Minh Diên đã hạ gục tất cả tất cả thị vệ trong phủ, khiến họ ngất xỉu nằm la liệt khắp nơi, nhìn thoáng qua còn tưởng là một đống thi thể.
Cứ thế, Thiết Khờ Khạo đứng ngây giữa sân, không hề nhúc nhích, yên lặng chờ đợi đám người trong phủ lần lượt tỉnh dậy.
DTV
Khoảng nữa chén trà sau, những kẻ bị đánh ngất bắt đầu tỉnh lại, đầu còn đau như búa bổ, chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra.
Một vài người đưa mắt nhìn quanh liền thấy một thân hình to lớn, đứng sừng sững dưới ánh mặt trời, ánh kim loại trên người hắn ánh lên sắc đồng cổ, trông vừa quen lại vừa lạ.
"Cái gì thế kia?"
Mọi người đều kinh hãi, bị cái thứ "người không ra người quỷ không ra quỷ" này thu hút, hoàn toàn không hay biết phủ Vinh Uy Vương đã bị dọn sạch.
"Chẳng lẽ là món đồ chơi mới mà Vương gia mang về? Thủ công thật tinh xảo, nếu không nhìn kỹ thì chẳng khác gì người thật."
Có kẻ cả gan định lại gần xem xét, liền bị đồng bọn kéo lại.
"Ngươi muốn c.h.ế.t hay sao? Đồ vật của Vương gia sao chúng ta có thể tùy tiện chạm vào? Lần trước, chỉ vì vô tình làm rụng một cọng lông trên con ngỗng yêu quý của Vương gia, mà tay của gã hầu kia đã bị chặt. Ngươi không nhớ sao?" Hắn vừa kéo bạn lại vừa trừng mắt, hạ giọng hết sức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-252.html.]
Tên hạ nhân nọ tức thì từ bỏ ý định lại gần.
Lúc này, trưởng vệ của phủ bò dậy, liếc nhìn tay nải trên lưng Thiết Khờ Khạo, sắc mặt đột ngột thay đổi, lập tức cho rằng hắn là kẻ đã đánh ngất mọi người rồi lẻn vào phủ trộm cắp.
Hắn ta quát lớn: "Bắt lấy hắn! Đây là tên trộm đồ trong phủ, nhất định không thể để hắn chạy thoát! Bằng không Vương gia truy cứu, các ngươi sẽ phải chịu tội!"
Tiếng quát vang dội đầy uy lực khiến tất cả bọn thị vệ xông lên bao vây lấy thân hình to lớn giữa sân.
"Khoan đã!"
Trưởng vệ bỗng nhận ra điều gì đó bất thường. Từ lúc bắt đầu hành động, hắn ta không hề thấy kẻ to lớn kia cử động dù chỉ một chút. Thường thì làm gì có tên trộm nào lại đứng yên bất động thế này?
Trưởng vệ ra hiệu dừng lại, rồi tự mình cầm đao tiến đến, khi nhìn kỹ kẻ to lớn trước mặt, hắn ta thiếu chút nữa ngất xỉu.
Đây đâu phải người! Rõ ràng chỉ là một bức tượng người!
Tên trộm khốn kiếp kia chắc chắn đã cố ý đặt nó ở đây để đánh lạc hướng bọn họ.
"Mẹ kiếp, chúng ta bị hắn lừa rồi!"
Trong cơn tức giận, trưởng vệ vung đao c.h.é.m mạnh xuống Thiết Khờ Khạo.
"Keng!" Âm thanh chói tai vang lên, lưỡi đao gãy làm đôi.
Mọi người đều sửng sốt, không khỏi tròn mắt nhìn nhau."Thứ quái quỷ gì mà cứng như vậy chứ?"
Nhìn thân hình và chất liệu này, ít nhất cũng phải nặng đến cả nghìn cân. Kẻ nào lại to gan dám ném thứ đồ khổng lồ như thế vào đây?
Mọi người trong phủ đều nghĩ thứ này là một tượng đồng trang trí kỳ lạ.
Đúng lúc này, Thiết Khờ khờ khạo bất động đột nhiên giơ tay, đại thiết chùy trong tay tựa như cánh tay gồng lên một quyền, nện thẳng vào người tên thị vệ trưởng cầm đao lao tới.
Cú đ.ấ.m này tựa như lôi đình giáng xuống, đánh đến mức ngũ tạng lục phủ của thị vệ trưởng rung chuyển, từng đoạn xương sườn vang lên âm thanh "rắc rắc" rồi gãy nát.
Ngay sau đó, thị vệ trưởng phun ra một ngụm m.á.u tươi, thân thể bay ngược như bị ném ra, phịch một tiếng đập mạnh lên tường, mắt trợn ngược, ngất xỉu ngay tại chỗ.