Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 220

Cập nhật lúc: 2025-06-30 10:06:08
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhận ra vài gương mặt quen quen, một số phu nhân liền kéo nhau đến bên cửa để nhìn rõ hơn.

Lục Đại phu nhân vừa liếc mắt liền nhận ra trong đám người kia có Tống Phan Sơn và Hứa thị, lập tức cắn răng, khẽ nói với Lục lão phu nhân: "Nương, kia đều là người Tống gia!"

Lục lão phu nhân nghe vậy thì cẩn thận nhìn kỹ, quả nhiên là Tống Phan Sơn và Hứa thị, hai con cáo già này!

"Bọn họ đến làm gì?" Lục Nhị phu nhân nhíu mày, trong lòng không hề có chút thiện cảm với đám người ấy.

Lục Tam phu nhân nhìn lướt qua, gương mặt cũng đầy vẻ chán ghét: "Hôm nay quả là không xem ngày lành mà, vừa ra cửa đã gặp toàn thứ đen đủi!"

"Bọn họ chẳng phải đang bị lưu đày sao?"

Lục lão phu nhân ngay lập tức cầm lấy cái vá trong tay, bước ra ngạch cửa. Bà híp mắt tiến vài bước, gần như dán mặt lại mà nhìn, cười cười: "Ôi chao, đây là ai vậy? Sao trông quen mắt thế này nhỉ?"

Tống Phan Sơn không ngờ lại gặp người Lục gia ở đây, lập tức trong lòng mừng rỡ, vội vàng đứng dậy từ dưới đất.

"Lục lão phu nhân, là ta đây, ta là thông gia của bà!"

"Ai?" Lục lão phu nhân nghểnh đầu nhìn, rồi tay đặt bên tai, làm bộ không nghe rõ, bà nghiêng người bước tới, hỏi lớn: "Ngươi nói ai? Lớn tiếng chút, ta không nghe rõ!"

Tống Phan Sơn cười cứng đờ, cố nói rõ hơn: "Ta là thông gia của bà!"

"Cái gì là 'tra'?" Lục lão phu nhân thụt lùi hai bước, gương mặt đầy vẻ kinh ngạc: "Sao ngươi lại tự nhận mình là đồ cặn bã thế?"

Tống Phan Sơn nghẹn lời, nghĩ bụng lão thái bà này không chỉ mắt mờ mà tai cũng không thính. Ông ta cố nén cơn giận, nhấn mạnh từng chữ: "Ta nói, ta là thông gia của bà, là thông gia Tống gia của nhà bà!"

Nếu không phải vì cần tạo mối quan hệ tốt với người của Lục gia, có lẽ ông ta đã giận dữ bỏ đi từ lâu rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-220.html.]

"Cái gì mà cặn bã!" Lục lão phu nhân mặt đầy khinh bỉ, sau đó như chợt nhớ ra điều gì, gật gù, vẻ mặt ngộ ra: "À, ta nhớ ra rồi! Thảo nào ta thấy ngươi quen mắt thế!"

Nghe được câu này, sắc mặt Tống Phan Sơn mới dãn ra đôi chút. Xem ra lão thái bà cũng chưa hồ đồ đến mức không nhận ra ông ta, ông ta còn lo mấy ngày lưu đày đã làm bà lẫn lộn hết cả.

Tống Phan Sơn lướt mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng nghịch nữ kia đâu, nhíu mày định lên tiếng yêu cầu người Lục gia gọi nàng ra, thì đột nhiên Lục lão phu nhân chỉ thẳng cái vá vào mặt ông ta, cười ha hả: "Ngươi trông chẳng khác nào con ch.ó ghẻ trước cổng nhà ta trước kia, khi lên cơn thì hay xì hơi, ngươi mở miệng chẳng khác gì đánh rắm!"

Loại người như ông ta còn đòi làm thông gia với Lục gia? Ta nhổ vào mặt ngươi đây!

Tống Phan Sơn suýt chút nữa đã bị nước bọt của Lục lão phu nhân b.ắ.n vào mặt, giờ ông ta mới hiểu ra lão thái bà này đang cố ý trêu chọc mình. Cả khuôn mặt ông ta tức đến đỏ bừng, cố gắng hít sâu mấy hơi để kìm nén cơn giận.

Lúc này, một vị lão giả trong tông tộc Tống gia đứng dậy, nghiêm giọng nói: "Lục lão phu nhân, mọi người đều là bậc trưởng bối có uy tín danh dự, cớ sao lại nói những lời khó nghe như vậy? Dẫu sao chất nhi của ta cũng là cha ruột của nha đầu Minh Diêu, chẳng phải nên nhận được chút kính trọng từ phía thông gia hay sao? Các ngài vừa gặp đã khẩu xuất ác ngôn, e rằng không hợp tình hợp lý."

"Mặc kệ thế nào, nha đầu Minh Diêu cũng đã là con dâu Lục gia, tình cảm dẫu sao cũng bày ra nơi đây."

"Tình cảm?" Lục lão phu nhân cười khẩy, suýt nữa phun nước bọt vào mặt họ. Đã gặp người không biết xấu hổ, nay lại gặp kẻ không biết xấu hổ đến mức này.

Bà lạnh giọng nói: "Lục gia chúng ta không có chút tình cảm nào với Tống gia các ngươi! Đừng có tự dát vàng lên mặt mình, các ngươi không biết xấu hổ ta còn muốn ta phải xấu hổ sao?"

Tống nhị thúc công cũng đanh mặt lại, vốn định dựa vào quan hệ với Tống Minh Diên mà nhờ cậy Lục gia giúp đỡ ít nhiều trên đường lưu đày, không ngờ đối phương lại chẳng nể mặt chút nào.

"Nếu đã vậy, chúng ta cũng không còn gì để nói. Nhưng nha đầu Minh Diêu, dù sao cũng là người của Tống gia ta, chẳng lẽ nàng không thể ra gặp người thân một lần sao?"

Nghe ý tứ của họ, thật sự muốn Diên Diên tự mình ra nghênh tiếp bọn họ hay sao? Mặt mũi bọn họ thật lớn quá rồi!

DTV

Mấy vị phu nhân Lục gia đều tức đến mức bật cười trước sự vô liên sỉ của Tống gia.

Ngay từ đầu gặp mặt đám người Tống gia này đã ra vẻ kiêu ngạo như thế, hôm nay mà nghênh đón bọn chúng vào, e rằng sau này chúng sẽ leo lên đầu Lục gia họ mà tác oai tác quái.

Lục lão phu nhân xoa lưng, nếu không phải cố nhịn thì chỉ e cái vá trong tay bà đã bay thẳng lên trán lão bà bà Tống gia bên kia rồi.

Loading...