Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-06-30 10:06:03
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đội ngũ lưu đày này chính là người Tống gia bị Thuận An Đế giận dữ hạ lệnh lưu đày. Ngày tin tức phủ Thái phó bị cướp sạch lan truyền đến hoàng cung, Thuận An Đế giận không thể kìm nén, ngay trong đêm đã hạ lệnh xử lý, tống giam cả nhà họ Tống, hạ lệnh lưu đày đến biên ải.

Tống gia vốn không đông đúc như Lục gia, dù cũng bị xử phạt liên đới cả tam tộc, nhưng tổng cộng cũng chỉ có hơn 40 người. Phần lớn bọn họ là các văn nhân đọc sách, chưa từng phải chịu cực khổ như chuyến lưu đày này.

Trên đường đi, có kẻ suýt mất mạng, cả đám người thân xác lẫn tinh thần đều bị tra tấn, không chỉ phải chịu cực hình về thể xác mà còn cảm thấy tuyệt vọng khi biết suốt đời sẽ không bao giờ có cơ hội quay lại chốn quan trường. Tình cảnh thảm hại, khốn khố đến cùng cực.

Đến huyện Lâm Phong, đoàn người Tống gia chẳng thể nhấc chân nổi, nằm rạp trên mặt đất, không tài nào đứng dậy, đôi chân họ như tê dại, tinh thần mệt mỏi, đến nhấc tay cũng chẳng còn sức.

Lòng bàn chân Hứa thị và Tống Minh Yên đều đã bị phồng rộp, mấy ngày liên tục đi bộ khiến vết rộp bị mài rách, m.á.u thấm đỏ đôi tất bó chặt, mỗi bước đi như giẫm phải lưỡi đao, đau đớn khôn cùng.

Bọn họ oán hận kẻ đã vu oan hãm hại Tống gia đến thấu xương, căm hận đến nghiến răng nghiến lợi, căm phẫn đến nát gan xé lòng.

Mắt Hứa thị đỏ ngầu, bà ta nghiến răng nói: "Lão gia, con tiện nhân đó chắc chắn có liên hệ với lũ yêu đạo. Hạnh Nhi chắc chắn là đã bị hắn cướp đi. Tiện tì ấy vừa biến mất là phủ chúng ta liền bị trộm, không chừng mọi chuyện chính là do nghịch nữ kia thông đồng với yêu đạo để giăng bẫy chúng ta!""

Hứa thị chưa bao giờ nghĩ tên yêu đạo hoành hành ngang ngược là Tống Minh Diên, trong suy nghĩ của bà ta, Tống Minh Diên không thể có bản lĩnh lớn đến thế. Tiện nhân yếu đuối đó vốn luôn là món đồ để bà ta tuỳ ý xoa tròn bóp dẹt, nếu nàng thực sự có thủ đoạn như vậy thì đã chẳng bị bọn họ ép lên kiệu hoa thay Tống Minh Yên xuất giá dễ dàng như thế.

Nỗi căm phẫn trong lòng bà ta càng dâng lên mạnh mẽ. Bà ta từng nghĩ rằng, chỉ cần đuổi tiểu tiện nhân đó ra khỏi Tống gia là có thể giữ gìn được thanh danh cho nữ nhi của mình, giúp phủ Thái phó tránh khỏi mối liên luỵ từ Lục gia.

Nhưng ai ngờ, sau bao toan tính, bà ta không những chẳng thu được lợi lộc gì, mà ngược lại còn tự đẩy cả Tống gia rơi vào con đường khổ ải này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-218.html.]

Nghĩ đến những ngày sắp tới còn phải tiếp tục chịu đựng khổ cực, Hứa thị giận đến mức suýt thổ huyết.

"Lão gia, phủ Thái phó chúng ta rơi vào kết cục thảm hại như hôm nay, chắc hẳn là do tên yêu đạo kia vì con nghịch nữ đó trút giận, là chúng bày mưu hãm hại chúng ta!" Hứa thị phẫn uất nói.

Tống Phan Sơn cũng từng nghĩ đến điều đó, nhưng lại có phần nghi ngờ.

Ông ta trầm ngâm nói: "Nhưng nghịch nữ ấy ngày thường đại môn không bước, nhị môn không ra, sao có thể có cơ duyên gặp gỡ yêu đạo, lại còn khiến hắn liều lĩnh làm ra những chuyện này? Nếu quả thật nhận biết yêu đạo, vì sao khi nó bị lưu đày, yêu đạo kia không hộ tống nó trốn thoát mà ngược lại, hắn lại quay về kinh thành gây rối? Tại sao nó không cầu cứu yêu đạo mà lại phải chịu cảnh lưu đày cùng Lục gia?"

Những câu hỏi ấy dấy lên trong Tống Phan Sơn nỗi hoang mang khó tả.

"Thôi, lúc này còn so đo chuyện ấy còn ích gì? Dù biết nghịch nữ kia có liên hệ với yêu đạo hay không, chúng ta cũng đâu phải đối thủ của hắn. Huống chi, việc này chưa hề có chứng cứ rõ ràng."

Chuyện phủ Thái phó bị trộm và việc tiện tì trong phủ bị cướp đi, biết đâu là hai chuyện không liên quan gì với nhau, có khi chỉ là hai sự việc tình cờ xảy ra cùng thời điểm mà thôi. Huống hồ, không phải chỉ có mình phủ Thái phó bị kẻ gian đột nhập.

Thấy Tống Phan Sơn vẫn hoài nghi, trong lòng Hứa thị lo lắng không yên. Bà ta không thể giải thích rằng bà ta từng có ý định vì mối thù riêng mà đổ oan cho Tống Minh Diên, lại còn ám chỉ cho Thuận An Đế để trừ khử Tống Minh Diên và cả nhà Lục gia, dẫn đến kết cục bị phản tác dụng như bây giờ.

DTV

Bọn họ vốn dĩ chẳng có ân oán gì với yêu đạo, hắn đâu có lý do gì để vu oan cho phủ Thái phó.

Nghĩ lại, có lẽ chuyện này không tránh khỏi liên quan đến những điều bà ta và con gái đã mưu tính trước đó. Nhưng nếu nói ra, e rằng bà ta và nữ nhi sẽ trở thành tội nhân thiên cổ, mà chẳng thu được chút lợi lộc nào.

"Bà đừng nghĩ nhiều, nếu nghịch nữ kia thực sự quen biết yêu đạo, chúng ta vừa hay có thể lợi dụng nàng ta để đối phó với Lục gia. Như vậy chẳng những lập công, mà biết đâu còn có thể nhân cơ hội này uy h.i.ế.p yêu đạo. Đến lúc đó, nếu có thể dâng tên yêu đó lên Hoàng thượng, ắt hẳn sẽ là một đại công lao."

Loading...