Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 188

Cập nhật lúc: 2025-06-29 23:08:45
Lượt xem: 18

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Bùi Phong mặt không chút biểu cảm: "Không sao, chỉ là vết thương nhỏ."

Nhưng Lục Tư Ninh lại không hài lòng, khuôn mặt nhỏ nhắn tỏ vẻ nghiêm túc nói: "Cái này mà là vết thương nhỏ ư? Thế nào mới gọi là lớn đây? Đại ca, huynh không thể sợ thầy dấu bệnh được!"

"..."

Trong khi hai huynh muội Lục gia đang nói chuyện, Tống Minh Diên đã lấy thuốc trị thương ra, nghe vậy, nàng khẽ bật cười: "Đúng rồi, không nên sợ thầy giấu bệnh."

Nàng đưa lọ thuốc qua chỗ Lục Bùi Phong: "Cho ngươi đấy, bôi lên đi."

Lục Bùi Phong từng chứng kiến công dụng của các loại thuốc quý giá trong tay nàng có hiệu quả thần kỳ thế nào, thấy vậy, hắn hơi chần chừ, rồi cúi xuống, chậm rãi nói: "Bọn họ đều đã nhìn thấy tay ta bị thương rồi."

Thanh Hải: ?

"Ai thấy cơ?"

Hắn với Trường Vân là "bọn họ" sao?

Dường như trong lời này còn có một ý tứ nào đó, Thanh Hải thầm nghĩ, chủ tử tám phần là bị trúng tà rồi.

"Vậy ta lấy cho ngươi loại khác."

Tống Minh Diên không nghi ngờ, liền lấy từ đống thuốc nàng cất giữ trong Ngự Dược Phòng một lọ kim sang dược đặc biệt dành cho vương thất.

"Loại này tuy hiệu quả không bằng, nhưng ngươi cứ để Thanh Hải thoa cho ngươi trước. Băng bó xong rồi hãy quay về cũng không muộn."

Lục Bùi Phong nhận lấy lọ thuốc từ tay nàng, nhưng vẫn trầm mặc, tựa như có điều khó nói.

Thấy hắn cứ chần chừ mãi không động, Tống Minh Diên nhíu mày hỏi: "Có chuyện gì sao?"

Lục Bùi Phong khẽ nhăn mày, ánh mắt phức tạp liếc nhìn Thanh Hải, ánh mắt ấy khiến Thanh Hải bỗng cảm thấy bất an.

Hắn và chủ tử đã đồng hành cùng nhau nhiều năm, nhưng chưa từng thấy qua chủ tử dùng ánh mắt như vậy mà nhìn hắn. Giá mà biết trước tình huống như này thì hắn đã để Trường Vân theo chủ tử đến đây rồi.

Sau một hồi lâu, cuối cùng Lục Bùi Phong cũng chậm rãi mở lời: "Thanh Hải, hắn không được."

Thanh Hải: "???"

Hắn... hắn không được sao?

Trong lòng Thanh Hải như trời long đất lở, nhưng nghĩ lại cũng chẳng phải vấn đề gì to tát. Đại trượng phu co được dãn được, miễn chủ tử có thể ôm được mỹ nhân về, hắn dù là thái giám cũng chẳng sao!

Thế là hắn chớp chớp mắt, hạ giọng: "Thiếu phu nhân, thuộc hạ vụng về lóng ngóng, trước kia đều là Trường Vân hỗ trợ thoa thuốc. Dù không muốn thừa nhận, nhưng thuộc hạ quả thực là bất tài."

Lục Bùi Phong nghe thế, âm thầm khen hắn một cái. Không tệ, đây là lời hay, nhất định phải để Trường Vân mặc nữ trang mà an ủi tâm hồn hắn mới được.

Hắn hắng giọng, tiếp lời: "Trước nay ta chưa từng để Thanh Hải thoa thuốc. Bàn tay hắn thoa thuốc giống như..."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-188.html.]

Lục Bùi Phong cau mày suy nghĩ một lát rồi chậm rãi nói: "Giống như bà lão bảy, tám mươi tuổi đang run rẩy bó bánh chưng. Đến khi bó xong, hạt gạo bên trong cũng rơi rụng cả."

Thanh Hải: "..."

Đoạn này chắc là hắn không thể chịu nổi nữa rồi!

Tống Minh Diên thật không ngờ Thanh Hải, người nhìn có vẻ ổn trọng đáng tin, lại vụng về đến mức này.

Lục Tư Ninh hé miệng nhỏ, nhưng ngay lập tức đầu nhỏ đã bị Lục Bùi Phong ấn xuống đùi.

Nam nhân cúi mắt, ra vẻ kiên quyết nói: "Không sao đâu, để ta đi gọi Trường Vân đến giúp cũng được."

Thấy tay hắn còn rỉ máu, Tống Minh Diên lên tiếng: "Để ta làm cho."

Chẳng phải là việc gì to tát gì.

Nghĩ vậy, nàng liền cầm lấy bình thuốc từ tay Lục Bùi Phong.

"Tẩu tẩu!"

DTV

Lục Tư Ninh hết sức vất vả thoát khỏi bàn tay to lớn của đại ca, tóc mai rối bời, khuôn mặt nhỏ nhắn đầy vẻ phấn khích: "Hắn... hắn nói dối đó! Đại ca đang lừa gạt tẩu đó!"

Lục Bùi Phong nheo mắt, ẩn chứa sự nguy hiểm: "Lục Tư Ninh, ba tuổi còn..."

Tiểu cô nương giật mình hoảng hốt, nhanh miệng nói: "Đúng vậy! Thanh Hải thúc thúc thật sự không biết thoa thuốc đâu. Lần trước Ninh Ninh không may xước tay, hắn thoa một lúc thì thành cái chùy lớn!"

Thanh Hải thúc thúc, thực xin lỗi, Ninh Ninh không cố ý làm xấu thanh danh vốn không mấy sáng sủa của thúc đâu. Tẩu tẩu, cũng thật xin lỗi, Ninh Ninh không cố ý muốn che giấu giúp đại ca đâu.

Trong tay đại ca nắm giữ bí mật của Ninh Ninh! Nhất định không thể để đại ca nói cho tẩu tẩu biết chuyện mình mút tay hồi ba tuổi, nếu không hình tượng tốt đẹp của Ninh Ninh trong mắt tẩu tẩu sẽ hoàn toàn sụp đổ!

Thanh Hải: "..."

Huynh muội tình thâm, đời này hắn e là chẳng bao giờ được nếm trải.

"Phải không?"

Tống Minh Diên nhìn hai huynh muội, Lục Bùi Phong thì ánh mắt láo liên, Lục Tư Ninh lại lộ vẻ chột dạ, cắn môi cúi đầu.

Tiểu cô nương nhanh chóng chịu thua trong ánh mắt tẩu tẩu, cúi đầu lí nhí: "Ninh Ninh nói dối..."

Bắt gặp ánh nhìn của Tống Minh Diên, Lục Bùi Phong cũng cứng người, uy h.i.ế.p muội muội không còn tác dụng, hắn đành phải thú nhận: "Ta cũng nói dối."

Hai người, một lớn một nhỏ, cúi đầu, đứng ngay ngắn đợi bị trách phạt như những đứa trẻ phạm lỗi.

Thanh Hải: "Ôi chao..."

Không ngờ cũng có ngày các ngươi như thế này!

Loading...