Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 175

Cập nhật lúc: 2025-06-29 23:08:14
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

"Không biết Tống nhị tiểu thư có mị lực gì mà có thể khiến một anh hùng như thiếu tướng quân đây, người chưa từng chịu khuất phục ai, lại trở nên ngoan ngoãn nghe lời như cừu non?"

"Thiếu tướng quân từng gặp không ít tuyệt sắc giai nhân, chẳng lẽ chỉ vì Tống nhị tiểu thư xinh đẹp, còn mang một thân võ nghệ hiếm có, khiến ngươi để tâm đến vậy?"

"Chuyện này không liên quan gì đến ngươi." Lục Bùi Phong lạnh lùng đáp lại vài lời, sau đó không muốn nhiều lời với Đặng Lương, chỉ cúi đầu tiếp tục xử lý con lợn rừng.

Trên khuôn mặt hắn thoáng chút lạnh lùng, nhưng tâm tư vẫn không tránh khỏi xao động bởi những lời Đặng Lương vừa nói. Hắn chưa bao giờ suy nghĩ rõ ràng cảm giác của mình đối với A Diên, chỉ biết rằng nàng trong lòng hắn là người quan trọng không thể thay thế.

Nếu nói thủ pháp của Đặng Lương giống ngỗ tác mổ thi, thì thủ pháp của Lục Bùi Phong lại nhanh nhẹn, gọn gàng, không hề có động tác dư thừa nào.

Đặng Lương thấy Lục Bùi Phong không muốn trả lời, chỉ cười nhạt, dẫu sao hắn cũng sẽ sớm biết đáp án.

Khi Tống Minh Diên dẫn người đến, hai người đã xẻ thịt lợn rừng thành từng mảng lớn.

Nội tạng được rửa sạch, đựng đầy hai chậu, từng phiến thịt lợn thì dùng dây thừng treo lên chuẩn bị đem về doanh địa.

Đợi đến khi tất cả thịt đã được chuyển về, trời cũng đã tối đen.

Lục lão phu nhân nhóm lửa trong hang núi, bà chuẩn bị bữa tiệc thật thịnh soạn, để chúc mừng một ngày bội thu, không phải chỉ là lời nói suông.

Ngoài những thứ Diên Diên đã chuẩn bị từ trước, như xe hàng hóa mua ở Phù Dương huyện, cùng một con lợn và một con sơn dương, thì nguyên liệu bữa tiệc này đã đủ đầy.

Những chiếc nồi lớn đều được đặt lên đống lửa.

Tống Minh Diên trước hết lấy hai chân dê đã chuẩn bị sẵn, treo lên lửa than quay.

Xương dê giữ lại cho bữa sau, thịt lợn làm thành món kho, nội tạng dê đem hầm canh, còn lòng lợn thì dùng để xào.

Công việc bận rộn không ngớt: rửa nồi, dọn bồn, làm sạch thức ăn, thêm củi vào lửa.

Quan sai cũng không nhàn rỗi, nơi nào cần giúp đỡ, họ đều nhiệt tình phụ giúp.

DTV

"Một bữa ăn có cả thịt lợn lẫn thịt dê, nếu không biết rõ đang lưu đày, ta còn tưởng như đang về quê ăn Tết."

"Đúng vậy, dê rừng và lợn rừng chẳng dễ săn chút nào. Trước đây chúng ta ăn ngủ ngoài trời, lắm khi chỉ săn được dăm con gà rừng, con thỏ là cùng, nào được bữa ăn thịnh soạn thế này. Thật may nhờ lão phu nhân mới được thế này."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-175.html.]

"Ai mà nghĩ đến, trên đường lưu đày lại có thể ăn ngon đến vậy. Hương vị thơm nức thế này, ngay cả tửu lâu trong kinh thành cũng khó mà sánh được với tay nghề của lão phu nhân và nhị phu nhân."

Dù đồ ăn còn chưa nấu xong, nhưng hương thơm đã tỏa ngào ngạt khiến ai nấy thèm thuồng.

Lục lão phu nhân đang nấu canh dê, thấy mọi người chờ đợi không yên, bèn cười nói: "Hôm nay nhờ các vị giúp đỡ xe hàng, lát nữa cứ ăn uống thỏa thích, không cần khách khí!"

Là phạm nhân lưu đày mà có thể thân cận cùng quan sai như gia đình, có lẽ chỉ nhà Lục gia mới có thể làm được.

"Nương, con muốn ăn thịt nướng."Tiểu cô nương Lục Tư Ninh vừa giải trừ phong ấn, nhìn mẫu thân nướng thịt, vội vàng đưa một xiên tre tới.

"Được, được," Lục Nhị phu nhân đáp, không cần nhìn cũng xiên một miếng thịt lớn lên cho con gái.

Khi thấy miếng thịt trên xiên có cả mỡ lẫn nạc, tiểu cô nương trợn tròn mắt: "Nương ơi, sao nhiều mỡ thế này? Nương chọn nhầm phải không?"

Miếng này ăn xong, chẳng phải cô bé sẽ béo thêm vài cân sao? Không được, không được, nếu lại béo nữa thì tẩu tẩu sẽ chẳng ôm nổi mình mất!

Lục Nhị phu nhân cười: "Nạc mỡ đan xen nướng mới ngon con ạ."

Thật thế sao? Lục Tư Ninh nhìn miếng thịt bảy phần mỡ ba phần nạc trên xiên, nghĩ thầm chắc cũng ngon lành, không có gì đáng chê cả.

"Nương, có thể xiên nhỏ hơn chút không?"

"Không được, nương đang nướng thịt, con tránh sang bên, đừng cản trở nương làm việc." Lục Nhị phu nhân vừa cắt xong thịt đặt vào đĩa, dù từ chối cô bé nhưng giọng điệu của bà vẫn rất dịu dàng.

"Dạ." Lục Tư Ninh rón rén đưa thêm một chiếc que xiên, ngọt ngào nói: "Vậy nương, người nướng cho Ninh Ninh thêm một xiên nhé, Ninh Ninh sẽ nướng một xiên cho tẩu tẩu nữa."

Lục Nhị phu nhân mỉm cười nhận lấy chiếc que, cẩn thận chọn một miếng ba phần mỡ bảy phần nạc, cắt nhỏ rồi xiên lại cẩn thận.

"Đây, của con."

Lục Tư Ninh cầm lấy xiên thịt, đăm chiêu nghĩ ngợi, không khỏi tự hỏi nạc mỡ đan xen cũng có thể khác biệt lớn đến thế sao? Nương chẳng lẽ giấu mỡ ngon riêng cho mình?

Bữa tối hôm đó là bữa thịnh soạn nhất từ khi bị lưu đày tới nay, không chỉ có thịt mà còn có cả rượu, mọi người đều mở lòng tận hưởng, ăn uống thỏa thuê.

Khi chén đũa đã dọn dẹp xong, trời cũng đã khuya.

Thịt heo mới mổ còn dư rất nhiều, Lục lão phu nhân cắt một phần đem ướp muối để dành, sáng mai có thể dùng nấu cháo thịt nạc.

Loading...