Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tạo phản mang không gian dọn sạch quốc khố - Chương 126

Cập nhật lúc: 2025-06-28 23:47:12
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Hương Như tự hỏi sao mình lại sinh ra trong nhà này. Nếu nàng ta là người của đại phòng Lục gia, thì mọi thứ có phải đã tốt đẹp biết bao?

Nhìn thấy trong tay Lục Tư Ninh cùng các ca ca đều có điểm tâm, Lục Hương Như không nhịn được mà nuốt nước miếng.

Nàng ta cũng muốn được ăn điểm tâm, chứ lương khô này thật sự đã nhạt đến mức ăn không nổi rồi, nếu có thể giành lấy của bọn chúng thì tốt quá...

Tống Minh Diên đẩy xe hàng đến giữa doanh trại, ánh mắt ai nấy đều dõi theo. Ngô Đạt cùng vài quan sai khác đã tháo đồ xuống, đang định trở về chỗ của mình thì Lục lão phu nhân đã gọi lại.

"Tiểu Ngô này." Bà cười tươi nói: "Vất vả cho các ngươi chăm sóc Diên Diên nhà chúng ta rồi, lát nữa ngươi cùng các huynh đệ hãy đến dùng chén cháo nóng nhé? Trời lạnh rồi, cần phải làm ấm bụng."

Dù không rõ vì sao Ngô Đạt cho phép Diên Diên mang cả xe hàng về, bọn họ cũng ghi nhận ân tình này. Vài bát cháo thôi, có thiệt thòi gì mấy đâu.

Ngô Đạt không dám nhận công, chỉ cúi đầu, mặt hơi ái ngại: "Lão phu nhân, chúng ta kỳ thực không giúp gì nhiều, mấy thứ này đều là do thiếu phu nhân tự mình thu xếp mang về. Nếu không nhờ thiếu phu nhân có bản lĩnh, hôm nay còn không chắc vào được thành."

Nghe họ khen Diên Diên có bản lĩnh, lão phu nhân cười rạng rỡ: "Không sao, cháo đã nấu nhiều rồi, các ngươi chỉ việc đến ăn thôi!"

"Vậy được, ta sẽ gọi các huynh đệ qua sau khi xong việc."

Ở bên kia, mấy vị phu nhân của Lục gia vây quanh Tống Minh Diên, hỏi han không ngớt:

"Diên Diên, dạo huyện thành vui không? Có mệt lắm không?"

"Tới đây, trước tiên rửa tay đi. Chắc đói bụng rồi nhỉ? Chúng ta đã chuẩn bị sẵn đồ ăn, chỉ chờ con về thôi!"

"Diên Diên của ta thật là chu đáo, chuẩn bị bao nhiêu là thứ, đến cả gương lược, son phấn đều có đủ! Ha ha ha! Chúng ta là đi lưu đày mà!"

Người bình thường đâu nghĩ được chu đáo như thế, có cái ăn là đã tốt rồi, nhưng Diên Diên còn nghĩ cho họ. Chỉ nhìn qua cũng đủ hiểu tâm ý.

Lục Tam phu nhân cảm động, ôm chầm lấy Tống Minh Diên: "Tam thẩm thật là hiếm lạ con lắm!"

Các vị phu nhân khác cũng nở nụ cười rạng rỡ. Thứ quý giá không phải là son phấn, mà chính là tình nghĩa giữa cảnh lưu đày gian khổ, còn có người vì họ mà nghĩ đến những điều nhỏ nhặt này, thực khiến lòng người mềm mại.

Tống Minh Diên bị Lục Tam phu nhân bất ngờ ôm chầm lấy, tóc tai rối tung, bất giác ngơ ngác, chưa kịp phản ứng.

"Thôi nào, mau buông ra, đừng làm Diên Diên sợ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tao-phan-mang-khong-gian-don-sach-quoc-kho/chuong-126.html.]

Lục Đại phu nhân bật cười, đưa tay chỉnh lại tóc cho Tống Minh Diên, khuôn mặt hiền từ lộ ra vẻ dịu dàng.

Tống Minh Diên mỉm cười, ánh mắt cong lên vui vẻ: "Con không mệt đâu, phủ Dương Thành cũng khá thú vị."

Chỉ là nàng quên chưa mang tài vật của Lục Bùi Phong, nhưng không sao, nàng đã cẩn thận dọn sạch tài vật của tên huyện lệnh.

"Người trong phủ thành cũng rất tử tế, đối xử với con rất tốt."

Lục Đại phu nhân nghe vậy, liền vui vẻ nói: "Chỉ cần không chịu ấm ức là được. Diên Diên của chúng ta là người có phúc duyên sâu, sau này chắc chắn sẽ gặp nhiều chuyện tốt và người tốt hơn nữa."

"Con cũng nghĩ vậy!"

Có thể gặp càng nhiều "chuyện tốt" như hôm nay thì càng hay, nàng không ngại.

Cả đám người bật cười trước vẻ hồn nhiên của nàng, ngay cả Lục Ngũ phu nhân cũng hơi cong khóe môi.

Chỉ có Hạnh Nhi là biết rõ chuyện đã xảy ra trên đường, khẽ giật mình.

Hạnh Nhi dụi mắt, chẳng lẽ nàng ấy bị hoa mắt rồi? Sao lại cảm thấy con bướm kia đang động đậy? Hẳn là gió thổi thôi.

Buổi chiều còn phải tiếp tục lên đường, nên mọi người cũng không vội mang hàng hóa trên xe xuống, mà chỉ tháo xe lừa ra, xếp thức ăn đã nấu lên xe đẩy tay.

"Tam tức, con đi lấy chút thức ăn cho lừa và ngựa, Nhị tức cùng Tứ tức, hai con hãy mang bộ chén đũa Diên Diên mua về ra rửa bằng nước ấm."

DTV

Lục lão phu nhân cùng Lục Đại phu nhân bưng hai nồi cháo lên xe đẩy, rồi phân phó công việc cho mọi người.

Chén đũa xếp trong một giỏ lớn, có khoảng 40 cái chén sứ to bằng bàn tay. Lục Nhị phu nhân và Lục Tứ phu nhân đếm đủ số người, rửa sạch rồi xếp lên xe.

Lục lão phu nhân múc từng muỗng cháo trắng nóng hổi vào chén. Mùi gạo thơm phức quyện với hầm dưa muối, thật khiến người khác thèm thuồng.

Rất nhanh, Ngô Đạt dẫn quan sai đến. Hắn mang mấy con gà quay từ huyện thành, chia cho người Lục gia một con.

Mọi người xếp hàng ngay ngắn, mỗi người nhận một chén cháo rồi ngồi vào một bên, để trống chỗ giữa cho Lục gia.

Ngô Đạt cùng Đặng Lương và Lâm Đông ngồi gần hơn, một ngụm cháo nóng xuống bụng khiến ai nấy đều khoan khoái.

"Lão đại, sao không mua thêm gà quay? Ta một mình cũng xử lý hết một con!" Lâm Đông vừa ăn vừa nói.

Loading...