TÀNG CHÂU - 9

Cập nhật lúc: 2025-05-22 00:20:12
Lượt xem: 5,370

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

17

 

lúc gió giông đất Thục dần lắng xuống, nơi Trương phủ xa xôi bên nghìn núi nổi lên một phen long trời lở đất.

 

Chuyện , ngoài dự liệu của Trương Lệnh.

 

Hắn cho rằng chỉ là đ.á.n.h đổi một Tạ Tàng Châu quan trọng, để đổi thê tử mà thầm định từ thuở thiếu niên. Hắn tưởng rằng cuộc đời từ đây trở đúng quỹ đạo.

 

Hắn thắng , ?

 

Đường đường là Định Quốc công  trúng kế của , ép rời khỏi trung tâm quyền lực, xa xôi đến đất Thục. Hắn đoạt Đổng Tri Vi, “chiến lợi phẩm” mà ngày đêm mong nhớ.

 

từ ngày Tạ Tàng Châu rời , tất cả những gì quanh dần dần trở nên lạnh lẽo c.h.ế.t chóc.

 

Trước tiên là bọn hạ nhân trong phủ. Nghe “Tạ Tàng Châu” vì bệnh mà nhốt trong Đông viện, họ thi lên chùa xin dây đỏ cầu phúc, treo kín cả một rừng mai. Dù là nha nhát gan nhất, cũng nhịn mà hỏi :

“Chủ quân, phu nhân khá hơn ạ?”

 

Ngay cả phu nhân Trương gia cũng đích đến Đông viện, nóng nảy :

“Bệnh gì cũng , để thấy nó, trong lòng mới yên.”

 

Trương Lệnh thấy nực , thầm nghĩ: Tạ Tàng Châu thật bộ tịch, đến nỗi trong phủ đều xem nàng như trân bảo.

 

Vài ngày , nghĩ cần giấu nữa, để Đổng Tri Vi mặt bái kiến Trương mẫu.

 

Nào ngờ khi chân tướng, Trương mẫu giận đến phát bệnh, đ.ấ.m n.g.ự.c dậm chân, chỉ Trương Lệnh mà ngừng than thở:

“Con, con… con hồ đồ quá đỗi!”

 

Trương mẫu hối hận nguôi, vung tay đ.á.n.h vai :

“Nó là thê tử cưới hỏi đàng hoàng của con! Dù con ưa, cũng nghĩ xem mấy năm qua nó vì phủ vất vả thế nào! Con tưởng những năm nay phủ chúng bỗng dưng khang trang hưng thịnh là từ trời rơi xuống chắc? Bạc con dùng để lo liệu nhân tình trong triều, những cửa hàng mới mở bên ngoài, chẳng lẽ nhờ nó mà ?!”

 

Dù Trương gia là thế gia vọng tộc, nhưng từ khi Trương phụ sa sút qua đời, ai lo liệu, tài chính vẫn luôn chật vật.

 

“Ban đầu đều là Tàng Châu lấy tiền hồi môn bù đắp. Sau đó các trang viên, cửa hàng ăn nên , mới vinh quang như ngày hôm nay của Trương gia!”

 

Trương mẫu tay run rẩy chỉ thẳng Đổng Tri Vi:

“Người đàn bà , năm xưa chính là vì chê sính lễ đưa quá ít nên mới chần chừ chịu gả cửa! Con nghĩ thật sự là nàng ép mới lấy Tiêu gia ?”

 

Đổng Tri Vi hoảng hốt nép lưng Trương Lệnh, sợ hãi nắm lấy tay áo .

 

“Ta với con bao nhiêu , đừng qua với nàng nữa! Con chẳng chịu , giờ còn đem cả vợ con đàng hoàng đổi đất Thục. Nó từ đầu tới cuối từng sai với con điều gì …”

 

Trương mẫu nghẹn ngào:

“Con ơi, tỉnh !”

 

Trương Lệnh chịu thừa nhận vinh quang trong phủ phần lớn dựa một nữ nhân. Hắn hất tay mẫu , gương mặt gắng gượng nén giận:

“Mẫu mới nên tỉnh táo! Mấy việc nội trợ tầm thường, ai chẳng ? Trương gia ngày hôm nay là nhờ từng bước mưu tính trong triều, liên quan gì đến Tạ Tàng Châu?”

 

Hắn giao quyền quản gia cho Đổng Tri Vi, tự tin chọn sai .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau/9.html.]

Đổng Tri Vi quen với những việc vặt trong phủ. Nàng vốn nuông chiều từ bé, khi gả cho Tiêu Duyên Hà cũng từng bận tâm tới chuyện nhà. Tiêu gia bạc vàng dư dả để nàng tiêu xài lo nghĩ.

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

 

Chưa đầy nửa tháng, phủ rối như tơ vò, Trương mẫu bệnh khỏi cũng đành gắng gượng chống đỡ.

 

Đổng Tri Vi vốn chịu nổi cuộc sống nhún nhường mới yên thế . Huống hồ bản chất Trương Lệnh gian trá hai mặt dần bộc lộ, đối xử với nàng cũng chẳng khác ngoài. Những lời thề nguyền "duy nhất nàng" hóa cũng chỉ là cách bù đắp cho lòng tự tôn từng thua cuộc năm xưa.

 

Trước lòng tham, thể đem bán một Tạ Tàng Châu, thì tương lai liệu tha cho Đổng Tri Vi nàng?

 

Đổng Tri Vi hối hận .

 

Nàng c.ắ.n chặt răng, trong phòng, vẻ mặt hoảng loạn, gì.

 

Không , . Nàng vẫn còn đường lui. Tiêu Duyên Hà thích nàng, chẳng ? Chỉ là đây nàng luôn tỏ vẻ cao quý, sợ quá gần gũi với Tiêu Duyên Hà sẽ mất Trương Lệnh.

 

giờ, loạn đất Thục yên, phụ nàng cũng sẽ .

 

Nàng ai mới là với nàng nhất.

 

Nàng nhận sai, nàng đến đất Thục, cầu xin Tiêu Duyên Hà tha thứ.

 

—ánh mắt nàng sáng rỡ lên—

 

Đến đất Thục!

 

18

 

Một cỗ xe ngựa, như lửa cháy lan nhanh, gấp gáp phóng thẳng về đất Thục.

 

Tiêu Duyên Hà gì. Hắn danh y châm cứu, tạm thời áp chế độc tố trong cơ thể. Đợi đến khi sự vụ ở Thục Trung định, cũng sẽ thời gian rảnh để tĩnh dưỡng cho .

 

Ta đẩy cửa viện bước , liền trông thấy chống đầu gối mái nhà, mắt dõi về phía dãy núi xanh xa xa, chẳng rõ đang nghĩ điều gì. 

 

“Trên mái nhà, gió mát hơn trong phòng chăng?”

 

Tiêu Duyên Hà đầu , ngẩng lên khẽ mỉm .

 

Hắn sửa ngói vỡ, phủi bụi tay, hình nhẹ lướt xuống, hai tay chắp lưng trong hành lang, nhướng mày :

 

“Nhìn xa , lòng cũng nghĩ xa hơn.”

 

Hắn nghĩ điều gì, cũng chẳng hỏi.

 

Dùng xong một bữa cơm, liền lên đường. Ta chỉ trong quân tung tích tẩu thoát của Tướng quân Đổng, còn Tiêu Duyên Hà thì nhận mật lệnh của bệ hạ, rõ sẽ xử trí Đổng tướng quân .

 

Lúc sắp rời , mưa bụi lất phất giăng mờ. Ta tựa cửa tiễn chân.

 

“Đường xa xóc nảy, nhớ giữ gìn sức khỏe.”

 

 

Loading...