Lý thái y lập tức quỳ xuống: "Thần vô năng."
Yến Thừa lau mặt, mặt lộ vẻ bi thương: "Dù thế nào, ngươi hãy xem một nữa, nếu thật sự cứu , cũng để phụ thanh thản."
"Vâng."
Hoàng hậu thể tin những gì thấy, trách mắng: "Con đang bậy gì ? Phụ con quả thật ảnh hưởng đến dược tính, nhưng đến mức , con..."
Bà còn xong, Yến Thừa chợt đổi sắc mặt, lạnh giọng quát hỏi: "Mẫu , phụ là do một tay chăm sóc, hôm qua con đến, thái y dặn dặn , ăn uống hết sức cẩn thận, tuyệt đối thể để ảnh hưởng đến dược tính nữa, tại xảy sự cố như ?"
Trong lòng Hoàng hậu, Yến Thừa vẫn luôn là một đứa con hiếu thuận, bao giờ thấy bộ dạng , khỏi sững sờ.
Yến Thừa lạnh lùng bà: "Người cho phụ ăn thứ nên ăn, ?"
Hoàng hậu tức giận: "A Thừa, con điên ? Lại dám vu oan cho mẫu con?!" tình hình của Minh Đức đế bà tạm thời nén lửa giận, "Chuyện hãy , cứu phụ con ."
Yến Thừa cho bà cơ hội , các thái y đều cấm vệ của Đông Cung khống chế, đến cả Hoàng hậu cũng cung nhân cản . Mắt thấy Minh Đức đế một đó, những cây kim bạc rút từng cây một.
Hoàng hậu kinh hãi thất sắc, quát: "Con đang gì ? Đó là phụ con! Ngài vun trồng con, yêu thương con, để cả cơ nghiệp cho con, mà con hại ngài !"
"Mẫu sai ." Yến Thừa liếc qua, "Người hại phụ là ? Chính vì ngài để cả cơ nghiệp cho con, nên mới yên ..."
Thấy sắc mặt Hoàng hậu càng lúc càng kinh hãi, mỉm : "Đương nhiên, dù cũng nuôi con một thời gian, thanh danh con vẫn giúp giữ một chút. Như , phụ do sự sơ suất của mà ăn thứ nên ăn, bệnh cấp tính phát tác đột ngột qua đời, quá tự trách, nên treo cổ tự vẫn..."
Nghe , Hoàng hậu chao đảo, huyết sắc mặt mất hết.
"Con..." Từ lúc Yến Thừa mang binh đến, thế giới của bà sụp đổ, vẻ ngoài hoa lệ xé rách còn một mảnh, lộ những vết thương lở loét bên .
"A Thừa, con trở nên như ? Ta và phụ con gì với con, mà con tay như ?"
Đối diện với khuôn mặt đau khổ của Hoàng hậu, Yến Thừa phát hiện hề chút rung động nào. Có lẽ đây mới là con thật của , sự giằng xé nội tâm đây, ngược chỉ khó chính .
"Mẫu , đến nước còn giả ngốc ? Hay là , , thật sự là mẫu của con ?"
Hoàng hậu đối diện với ánh mắt của , đồng tử lập tức co : "Con..."
Yến Thừa bật : "Sao , ngờ sẽ ? Nuôi con của khác hơn hai mươi năm, còn tự cảm động ?" Sắc mặt đột nhiên trầm xuống, trong ánh mắt phảng phất như ngưng tụ gió lốc mây đen, mỗi một chữ đều như những mảnh băng rơi xuống, "Nếu là , cần xa cách mẫu , bà cũng cần buồn bực mà chết, mất sớm khi còn trẻ! Đây là món nợ của với con !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-980.html.]
Hoàng hậu khó thể tin: "Con những gì? Là Liễu Ngũ Nương bịa cho con ? Hai mươi mấy năm nay, đối xử với con thế nào con rõ ? Lại tin những lời xúi giục của bà ?!"
Yến Thừa thở dài một , ngả dựa ghế, nhàn nhạt : "Ta sẽ như . nếu , để chiếm danh phận đích trưởng? Sao để phụ lập thế tử? Sao bằng lòng để phụ truyền ngôi cho ? Nói ai mà tin!"
Hoàng hậu há miệng, nhất thời nên phản bác thế nào, chỉ cảm thấy chuyện hoang đường như một trò .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Yến Thừa càng thêm lạnh lùng bà: "Giống như , hại bạn, cướp chồng, ép khác cốt nhục chia lìa, mẫu của , xứng ?"
"Ha!" Hoàng hậu thật sự bật , rõ là bi thương thống khổ, còn mang theo tia hy vọng cuối cùng, "A Thừa, nuôi con hai mươi mấy năm, con nghĩ về như ? Liễu Ngũ Nương gì, con liền tin nấy? Con hỏi chân tướng là gì ?"
Yến Thừa hề d.a.o động: "Có gì để hỏi? Mẫu của c.h.ế.t nhiều năm như , dù bừa, đến để kiểm chứng? Dù qua đêm nay, chân tướng cũng còn quan trọng nữa."
"A Thừa!" Nhìn đứa con tự tay nuôi lớn, Hoàng hậu vẫn từ bỏ, "Đừng để khác gì con cũng tin, con chân tướng, cũng , phụ con cũng , đều thể cho con. Con hãy đầu ! Đừng những việc khiến hối hận!"
Yến Thừa nữa, chậm rãi dậy, định cho cấm vệ .
Sự việc đến nước , nếu kéo dài nữa vạn nhất tin tức lộ , mất mạng chính là . Ngược , chỉ cần kịp thời kết thúc chuyện ở Tử Thần điện, chứng thực hoàng đế bất ngờ qua đời vì bệnh, Hoàng hậu vì áy náy mà tự vẫn, thì là Thái tử, chính là tân quân danh chính ngôn thuận, ai thể nghi ngờ tính hợp pháp của việc kế vị của , đến cả Yến Lăng vội về cũng thể gì.
Hắn vẫn cảm ơn nhà họ Đổng, nếu vì cái danh phận đích trưởng , hôm nay thể dễ dàng như ?
Yến Thừa đầu : "Ra tay ."
Trên bầu trời "ầm vang" một tiếng, sấm sét nổ vang.
Thái y của Đông Cung đang định châm kim xuống, đột nhiên "A" một tiếng, như gặp ma mà lùi .
Yến Thừa đầu nhíu mày: "Làm gì ?"
Thái y chỉ Minh Đức đế giường, sợ đến mặt mày tái mét: "Bệ hạ, bệ hạ..."
Không cần tiếp, Yến Thừa thấy Minh Đức đế đang bất tỉnh nhân sự chậm rãi dậy, mấy ám vệ từ xuất hiện, nhanh nhẹn khống chế thái y.
Mấy nội thị ở gần nhanh chóng chạy qua, khoác áo cho ông.
Cấm quân mai phục ở gần cũng xuất hiện, giằng co với cấm vệ của .
Yến Thừa trợn to mắt, thể tin mắt : "Phụ, phụ ... ngài ..."