Tàng Châu - Chương 970

Cập nhật lúc: 2025-09-08 02:27:09
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đổng quốc cữu đành đồng ý: "Vậy , A Thừa."

Yến Thừa hỏi câu hỏi lúc nãy: "Cậu ? Có con đưa một đoạn ?"

Đổng quốc cữu còn nghĩ gì, liền : "Không cần cần, gần đây mua một ít đất, đang định ngoại ô xem. Con công vụ bận rộn, cũng tiện đường, đừng để trễ việc của con."

Nào ngờ Yến Thừa vẻ kinh hỉ: "Thật trùng hợp, con đang định ngoại ô tuần tra, là chúng cùng ?"

Đổng quốc cữu ngờ đến điều , nhưng ông thật sự ở chung với Yến Thừa, vội : "Thật sự cần, lát nữa của họ sẽ mang xe đến, trễ việc của con ."

"Vậy thì để họ theo . Từ khi kinh, gặp mặt hạn, trong lòng con thật áy náy. Hôm nay trùng hợp, con thể thỉnh giáo một chuyện kinh doanh."

Lời đến nước , Đổng quốc cữu thể từ chối nữa, đành đồng ý, lên xe của Yến Thừa.

Đừng , xe của Đông Cung, dù ông giàu đến cũng thể so sánh, dù quy cách ở đó. Ghế thơm mềm, điểm tâm nước đầy đủ, xe còn nội thị chờ lệnh.

Yến Thừa tự tay dâng cho Đổng quốc cữu, phất tay cho nội thị lui xuống, chỉ còn hai .

"Cậu dạo bận gì ? Lần gặp mợ cung, ngài gần đây thường xuyên ở nhà."

Đổng quốc cữu ngập ngừng : "Có thể bận gì chứ? Cũng chỉ bấy nhiêu chuyện. Nhà chúng dọn về, sản nghiệp tự nhiên cũng mang về theo."

"Cậu mua những sản nghiệp nào ? Con gần đây đang học về dân sinh, chính là cần tìm hiểu về phương diện ."

Đổng quốc cữu định thần , trả lời: "Cũng chỉ mua một ít trang viên, xem xem thể mua thêm đất ở vùng lân cận để mở mấy cửa hàng ."

"Vùng lân cận?" Yến Thừa vẻ hứng thú, "Cậu là mấy huyện quanh kinh thành ?"

" , giá đất trong kinh thành đắt, mua cửa hàng vẫn quá tốn kém, nhưng mấy huyện đó rẻ, lượng qua cũng ít..."

Hai cứ thế mà thảo luận.

Đang , Yến Thừa đột ngột hỏi một câu: "Vậy xem trọng nhất là nơi nào? Trấn Phượng Hoàng thì ?"

Đổng quốc cữu nhắc đến trấn Phượng Hoàng liền giật , liếc mắt một cái, thấy Yến Thừa gì khác thường, mới trả lời: "Trấn Phượng Hoàng hẻo lánh, còn từ từ xem xét."

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Yến Thừa "" một tiếng, hỏi chuyện khác.

Hai chuyện suốt đường, xe ngựa khỏi cổng thành, Yến Thừa cho dừng : "Cậu, con còn rẽ quân doanh, nên chỉ đưa đến đây thôi."

Đổng quốc cữu trong lòng thở phào nhẹ nhõm, : "Được, con việc , đường cẩn thận."

Yến Thừa nhẹ nhàng gật đầu: "Đa tạ quan tâm, ngài càng bảo trọng."

Hai cháu từ biệt, Đổng quốc cữu bước lên xe của , kiệt sức liệt ghế.

Sợ c.h.ế.t khiếp, đột nhiên hỏi đến trấn Phượng Hoàng, suýt nữa tưởng Yến Thừa . Thằng nhóc rốt cuộc tình hình thế nào, hôm nay trông thần thái gì khác thường, chẳng lẽ cũng thế của ?

Đổng quốc cữu nghĩ nghĩ, bỗng nhiên kinh hãi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-970.html.]

Không đúng, lúc đầu ông là mấy huyện, trấn Phượng Hoàng là một cái trấn nhỏ đáng chú ý, tại Yến Thừa nhắc đến riêng? Cố tình là trấn Phượng Hoàng, là một cái trấn nào khác.

Ý nghĩ lóe lên, Đổng quốc cữu cuối cùng cũng thể yên, vén rèm xe hô: "A Trọng, đầu, chúng về thành!"

ông hô mấy tiếng cũng ai đáp , Đổng quốc cữu nhận điều khác thường, đưa tay nắm lấy quần áo của hầu đó.

tay ông còn chạm tới, nắm lấy.

Người hầu đang lưng nghiêng đầu qua, nhấc chiếc mũ đầu lên, lộ một khuôn mặt xa lạ mang theo ý đồ : "Quốc cữu gia cẩn thận, ngã xuống chúng đền nổi ."

Đổng quốc cữu kinh hãi: "Ngươi là ai? Muốn gì? Mau dừng xe, về thành!"

Hai tên hầu liếc mắt , đồng thời lao trong xe, một tên tóm lấy phần che miệng , một tên rút dây lưng trói tay ông.

"Ưm ưm ưm..." Đổng quốc cữu liều mạng giãy giụa, khóe mắt như nứt .

Bây giờ thì ông , tay g.i.ế.c Liễu Cửu Lang chính là Yến Thừa, thằng nhóc sớm thế của ! Bây giờ cũng diệt khẩu cả ông ? Tỷ tỷ nuôi nấng bao nhiêu năm, thể lấy oán báo ân như thế!

Đáng tiếc Đổng quốc cữu thế đơn lực bạc, giãy giụa kịch liệt, đối phương mất kiên nhẫn, dứt khoát một nhát d.a.o tay đánh ngất.

Xe ngựa chao đảo một chút dừng , ngay đó rời khỏi đại lộ rẽ đường nhỏ, nhanh biến mất.

Đông Cung.

Mặt trời lặn đỉnh núi, bóng đêm bao trùm.

Yến Thừa từ khi trở về, cứ đó nhúc nhích, trong phòng chỉ điểm một ngọn đèn, ánh sáng leo lét, mờ ảo, thứ đều m.ô.n.g lung rõ ràng.

Giữa chừng Tạ thị đến, hỏi dùng bữa . Nội thị đang bận, Tạ thị chu đáo để thức ăn .

Yến Thừa thở dài một , đưa tay ôm lấy trán, chỉ cảm thấy căn phòng yên tĩnh đến lạ thường.

Trong đầu hiện lên cảnh chuyện với Đổng quốc cữu ban ngày.

Người cũng thiết lắm, thường ngày hai nhà cách xa, thể yếu, việc thăm hỏi gần như đều là Yến Lăng .

Hắn thích Yến Lăng, năm xưa khi giữ kinh thành con tin, cố ý tặng ấn tín của ngân hàng nhà , để tự do lấy vàng bạc.

Đương nhiên, đối với cũng quan tâm, chỉ là so với Yến Lăng, luôn thiếu một phần thiết.

Khi ông sự thật như , nếu sự thật...

Yến Thừa nắm chặt tay, mặt lộ một tia âm u.

Xem phản ứng của , điều sợ hãi nhất xảy . Dù ông tra manh mối từ , nhưng rõ ràng nghi ngờ.

Chuyện tuyệt đối thể tiết lộ ngoài, nên chỉ thể khống chế .

Yến Thừa cố gắng hết sức để bình tĩnh , tiếp tục suy nghĩ.

Loading...