Tàng Châu - Chương 933
Cập nhật lúc: 2025-09-07 12:37:32
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
Cập nhật lúc: 2025-09-07 12:37:32
Lượt xem: 10
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
"Chiêu Vương đến , các , giết!"
"Đồng tiến đồng thoái, cùng sinh cùng tử!"
Rất khó ý chí thể mang tác dụng lớn đến , nhưng dù quân vẫn ở thế yếu, sự xuất hiện của Chiêu Vương quả thực l..m t.ì.n.h thế hơn ít.
Tưởng Dịch g.i.ế.c đến đỏ mắt. Nếu Giang Việt chết, giờ phút nhất định sẽ kinh hỉ, việc Chiêu Vương đến tương đương với việc đặt cược một con bài lớn hơn, nếu thắng thì phe sẽ thu hoạch lớn hơn. Giang Việt chết, mất tử yêu quý, chỉ chôn vùi tất cả những tại đây, tiếc bất cứ giá nào!
"Giết! Giết sạch Yến nghịch! Diệt quốc tặc!"
Giang Bắc quân đồng thanh hô theo: "Giết Yến nghịch! Diệt quốc tặc!"
Không ai ngờ rằng, cuộc đối đầu giữa hai chủ soái diễn tại ngọn núi Long Phi nhỏ bé , sát khí nồng nặc tràn ngập cả thung lũng.
Chiêu Vương hiệu, Yến Lăng dẫn lui về phía vách núi.
Khi thung lũng m.á.u tươi nhuộm đỏ, t.h.i t.h.ể chất chồng ngày càng nhiều, hai bên cuối cùng cũng hội hợp.
"A Ngâm, con xuống !" Chiêu Vương quát.
Từ Ngâm hộ tống đến bên vách núi, hộ vệ đưa cho nàng dây thừng.
Nàng khỏi đầu gọi một tiếng: "Phụ !"
"Xuống !" Chiêu Vương lệnh một cách dứt khoát.
Yến Lăng đầu , hô: "Nghe lời, nàng xuống , đừng ở đây vướng chân chúng !"
Từ Ngâm cắn nhẹ môi, nắm lấy dây thừng tuột xuống.
Dưới vách núi, đại quân của Yến thị vây kín, thấy nàng xuống, lập tức tiến lên tiếp ứng.
Từ Ngâm thoát khỏi hiểm địa, khỏi ngẩng đầu cảnh chiến đấu kịch liệt vách núi, thầm cầu nguyện trong lòng, đừng xảy chuyện gì!
Thấy Từ Ngâm an đáp đất, Yến Lăng lòng nhẹ một . Lúc Chiêu Vương mở miệng: "Tiểu Nhị, con cũng xuống !"
Yến Lăng kinh ngạc: "Phụ ! Người mới nên xuống, đại quân thể chủ soái!"
Chiêu Vương vung đao c.h.é.m giết, hô: "Ta thể để con trai nơi ! Con xuống , lời!"
Yến Lăng hốc mắt khỏi ươn ướt: "Phụ !"
"Nhị công tử mau!" Thân vệ của Chiêu Vương đẩy qua, "Vương gia tự mạo hiểm, chính là vì để ngài trở về, ngài đừng phụ lòng yêu thương con của Vương gia!"
"Đừng chậm trễ, con xuống vi phụ sẽ ngay!"
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Yến Lăng phụ một là một, hai là hai, đành nắm lấy dây thừng, trượt xuống.
tình hình chiến đấu ngay đó càng thêm kịch liệt, Tưởng Dịch bám chặt lấy Chiêu Vương. Yến Lăng , nếu thể giữ Chiêu Vương, cái c.h.ế.t của Giang Việt sẽ trở nên vô nghĩa!
"Phụ !" Yến Lăng xuống đến vách núi leo ngược lên, vệ giữ chặt.
Người vách núi từng một trượt xuống, còn thời gian lo nghĩ gì khác, là .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-933.html.]
Yến Lăng ép bình tĩnh , hàm răng cắn chặt.
Phụ còn sống thì thôi, nếu mệnh hệ gì, sẽ san bằng Giang Bắc, khiến Tưởng thị c.h.ế.t chỗ chôn!
Trong sự chờ đợi dài như một thế kỷ, nhóm cuối cùng vách núi cũng trượt xuống.
Có đường b.ắ.n chết, dùng lưng để chặn đao cho đồng đội.
Yến Lăng thấy bóng dáng quen thuộc, tắm trong máu.
Máu trong như đông , lảo đảo chạy tới: "Phụ ..."
Khi Từ Ngâm từ lều lớn bước , hoàng hôn bên ngoài đỏ như máu.
Nàng tìm thấy Yến Lăng ở phía lều, đang một tảng đá, đang suy nghĩ gì.
"Phụ ngủ , quân y cho ngài uống một chén thuốc giảm đau để ngài ngủ yên hơn." Nàng .
Yến Lăng gật đầu, nhưng sắc mặt hề thả lỏng, ngược càng thêm chán nản.
Từ Ngâm đang nghĩ gì, nhẹ giọng : "Đừng lo lắng, sẽ ."
Yến Lăng cúi đầu rễ cỏ chân, một lúc mới buồn bã : "Trách quá tự tin, lúc vây khốn, vốn thể chọn phá vây ngay lập tức. quá tham vọng, giữ chân Tưởng Dịch để phụ nhân cơ hội đột phá sâu trong Giang Bắc, nào ngờ..."
Từ Ngâm : "Chàng sai, kế hoạch thành công, khi Tưởng Dịch một lòng bắt , phụ bày binh bố trận xong xuôi. Giờ Tưởng Dịch vây khốn ở núi Long Phi, chỉ cần nắm lấy cơ hội là thể nuốt chửng những vùng đất yếu của Giang Bắc."
" phụ ..."
Từ Ngâm đặt tay lên vai , kiên định : "Chàng , phụ vốn thể cần lên núi Long Phi, kế hoạch của cũng để ngài mạo hiểm. Chỉ là ngài quá quan tâm , tình nguyện lấy để đổi."
Đạo lý Yến Lăng hiểu, chỉ là...
Hắn đưa tay ôm lấy eo Từ Ngâm, tựa nàng lẩm bẩm: " đau lòng quá, phụ chung quy vẫn là vì mà thương."
Từ Ngâm nhẹ nhàng ôm lấy đầu , bao dung cho sự yếu đuối hiếm hoi của , dịu dàng : "Chàng thể gánh vác hết chuyện , cũng để cho khác một chút chứ. Sự hy sinh cũng là một niềm hạnh phúc, phụ chắc chắn cũng hùng trong lòng ."
Yến Lăng im lặng, nàng tiếp: "Giống như vượt ngàn dặm đến tìm , tuy vất vả, thậm chí suýt mất mạng, nhưng lòng vui. Còn , bao vì mà mạo hiểm, cũng cảm thấy như ?"
Yến Lăng trầm mặc một lúc lâu, gật đầu.
"Cho nên, đừng tự trách nữa. Phụ giờ cần dưỡng thương, gánh nặng vai lớn. Chiến cơ thoáng qua là mất, mấy chục vạn đại quân thể cứ thế mà dừng ."
Yến Lăng chậm rãi thở một : "Nàng đúng. Chờ Tưởng Dịch thoát khỏi núi Long Phi, một việc sẽ còn dễ dàng như nữa, thể để phụ thương còn lo lắng những chuyện ."
Từ Ngâm mỉm gật đầu: "Phụ ở đây , chắc chắn sẽ chăm sóc ngài thật ."
Yến Lăng dậy, ôm chặt nàng một cái, : "A Ngâm, nàng thật ! Ta việc đây."
Nhìn khôi phục tinh thần, sải bước rời , Từ Ngâm nở một nụ .
Thật , nàng cũng kinh ngạc. Chiêu Vương yêu thương con trai đến , kiếp đến nông nỗi cả nhà ly tán? Liễu thái phi bản lĩnh đến thế ?
...
Chiêu Vương tỉnh , là đêm khuya.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.