Sở Cửu công tử đích tiễn.
Trong lúc hai họ đang chuyện, các hộ vệ đang cuối kiểm tra hành trang.
Thanh Huyền loạng choạng bước từ dịch quán, tay cầm quả táo quẹt đại quần áo cắn một miếng giòn tan.
Ừm, giòn mọng nước, ngon thật. Đi theo Từ Tam tiểu thư, đồ ăn quả là tệ.
“Buộc đồ cho chắc ! Ngươi thắt nút kiểu gì ? Đi vài dặm là bung hết, đây thắt mau.”
“Ngươi dọn dẹp kiểu ? Rương còn đóng khít mà thấy ? Đây là quà Hà Hưng vương phủ tặng Tam tiểu thư, lỡ sai sót ngươi gánh nổi ?”
Người đang quát lớn chính là Vệ Quân, còn kẻ mắng là đám sơn tặc lĩnh từ đại lao.
Thanh Huyền một lúc, tiện tay kéo một hộ vệ hỏi: “Sao Tam tiểu thư mang những về gì? Lỡ đường họ gây sự thì ?”
Hộ vệ đáp: “Huyện Doanh Điền đang thiếu . Những phạm tội, lao dịch để chuộc tội mới đúng. Gây sự thì gì mà sợ, họ đều còng tay cả , chúng đông như , họ gan thì cứ thử xem.”
Thanh Huyền sự kiêu hãnh trong lời của , thầm nghĩ, xem bên cạnh Từ Tam tiểu thư đều là tinh nhuệ cả! Không tệ, cũng miễn cưỡng xứng với .
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Vệ Quân kiểm tra một nữa, xác nhận vấn đề gì, lúc mới lệnh niêm phong xe.
Chỉ là khi khởi hành, xảy một sự cố bất ngờ.
“Cho ?” Từ Ngâm kinh ngạc xe quà.
“Vâng.” Người đàn ông mang xe quà đến nở một nụ nịnh nọt, “Hôm nếu Từ Tam tiểu thư trượng nghĩa tay, chỉ Vương gia gặp chuyện, mà e rằng chúng cũng khó lòng thoát nạn. Vì chúng bàn bạc, xin dâng lên chút lễ mọn , gọi là để tỏ lòng thành.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-716.html.]
Từ Ngâm về phía Sở Cửu công tử, đoán rằng , lúc sắc mặt vẫn bình tĩnh, còn gật đầu với nàng.
Từ Ngâm liền từ chối, lệnh cho Vệ Quân nhận lấy, hạ lệnh khởi hành.
Sở Cửu công tử bên đường tiễn biệt: “Lên đường bình an, còn gặp .”
Từ Ngâm khẽ gật đầu: “Sau còn gặp .”
Ra khỏi thành Hà Hưng, nàng đầu . Ven đường dương liễu thướt tha, ít công tử tiểu thư bên xe ngựa xa xa tiễn đưa, tay vẫy những chiếc túi thơm hoặc quạt giấy giống hệt .
Từ Ngâm vỗ trán thở dài, còn Tiểu Tang thì bật thành tiếng.
Bởi vì thêm ít hành lý, đường về chậm hơn dự kiến. Ba ngày , họ mới đến chân núi.
Trường Ninh công chúa phái chờ sẵn chân núi, thấy họ liền lập tức tiến lên đón.
Thanh Huyền tắc lưỡi: “Đông ? Tam tiểu thư của các ngươi thật khí phái.”
Hộ vệ bên cạnh cho là đúng: “Chừng thì là gì? Huyện Doanh Điền chỉ là nơi ở tạm, còn đến Nam Nguyên !”
“Ta ý đó.” Thanh Huyền xua tay , “Ý là, cũng từng gặp các tiểu thư nhà khác, dù tôn quý đến thì cũng chỉ thêm vài nha bà tử bên cạnh, gì nhiều tinh binh hộ tống như …”
Hộ vệ tự hào trả lời: “Tam tiểu thư của chúng là thiếu chủ của Nam Nguyên, đương nhiên giống . Ngươi nhận việc của Hà Hưng vương phủ, mà tình hình Nam Nguyên bên cạnh ?”
“Haizz! Ta chỉ là trả nợ ân tình thôi, mấy chuyện tranh giành của các nhà quyền quý các ngươi thì liên quan gì đến !” Thanh Huyền gãi đầu, muộn màng nhận , hình như tìm một bát cơm hề đơn giản.
Thiếu chủ Nam Nguyên, nghĩa là, vị Từ Tam tiểu thư chỉ là hòn ngọc quý tay của Từ thứ sử, mà còn là chủ nhân tương lai của Nam Nguyên. Nghe nàng còn đính hôn với công tử nhà Chiêu Quốc công, tất nhiên sẽ phú quý tột đỉnh, chừng bản cũng thể phong hầu. Trong sử sách, nữ hầu tuy nhiều, nhưng là .