Tàng Châu - Chương 704

Cập nhật lúc: 2025-09-05 07:47:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ Ngâm trêu chọc: “Sao đây phát hiện , ngươi là một kẻ tham tiền thế nhỉ?”

Tiểu Tang lý lẽ đanh thép: “Cái thể giống ? Chúng bây giờ là sơn tặc, nghề nào yêu nghề đó chứ!”

“…” Từ Ngâm cảm thấy, nha đầu tám phần là do đây lang bạt giang hồ nghèo đến sợ, trong lòng ngưỡng mộ bọn sơn tặc, nay cơ hội liền vội vàng nếm thử mùi vị.

Đến tối, con đường núi cuối cùng cũng thông.

Dưới sự sắp xếp của Sở Cửu công tử, đông đảo khách khứa lượt đưa .

Các lão gia phu nhân kinh hãi, cuối cùng cũng thể rời khỏi cái nơi quỷ quái , thở phào nhẹ nhõm. Còn các công tử tiểu thư trẻ tuổi những sợ, mà còn vui vẻ, trải qua một chuyện kỳ lạ như , họ nóng lòng chia sẻ với những bạn mặt.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Từ Ngâm và Khang Nhạc huyện chủ chung một xe. Thấy nàng cứ chằm chằm, Từ Ngâm hỏi: “Huyện chủ ? Sợ ?”

Khang Nhạc huyện chủ lắc đầu: “Không sợ, chỉ là cảm thấy Từ Tam tiểu thư thật lợi hại, chút hâm mộ. Nếu cũng thể… Thôi, bản lĩnh đó.”

Từ Ngâm : “Có bản lĩnh , thử mới . Huyện chủ xuất vương phủ, điều kiện hơn nhiều.”

chẳng gì cả…”

Từ Ngâm : “Kiều phu nhân quản lý vương phủ ngăn nắp gọn gàng, huyện chủ cũng đang theo học ? Cái gọi là một lý thông trăm lý, chuyện bên ngoài và chuyện trong phủ cũng khác là mấy. Hơn nữa, Cửu công tử là trưởng cùng với huyện chủ, huyện chủ giúp thì còn ai giúp nữa?”

Khang Nhạc huyện chủ vội : “Ta đương nhiên giúp Cửu ca, chỉ cần …”

Nói , nàng rơi trạng thái tự giằng xé, rối rắm nên hỏi trưởng một chút .

Từ Ngâm thêm nữa, đây là chuyện nhà của họ, nàng là ngoài nhiều thích hợp. Tuy nhiên, thể thấy các cô nương dũng cảm bước khỏi cửa nhà, dù cũng là một chuyện vui.

Đêm quá nửa, ánh nến leo lét.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-704.html.]

Từ Ngâm đến Vọng Cảnh Lâu, một gã sai vặt vội vàng tiến lên đón: “Từ Tam tiểu thư, mời.”

Nàng khẽ gật đầu, theo bước tiểu lâu.

Sở Cửu công tử đợi sẵn, hai chào hỏi xong, liền dẫn nàng lên lầu.

Tiểu lâu đèn đuốc sáng trưng, Sở Cửu công tử mời nàng xuống, phân phó: “Dọn món ăn lên !”

Gã sai vặt đáp một tiếng, lát , các thị tỳ nối đuôi .

Họ mở hộp thức ăn, lấy từng đĩa mỹ vị trân tu, bày đầy cả bàn.

Sở Cửu công tử tự rót rượu, nâng chén kính: “Lần nếu Tam tiểu thư tương trợ, sẽ nữa, chỉ thể bày tỏ chút lòng thành.”

Từ Ngâm cụng ly với : “Cửu công tử thể thoát khỏi khốn cảnh, là do chính ngài ý chí kiên định, hành sự quyết đoán, chẳng qua chỉ giúp một chút việc nhỏ.”

“Tam tiểu thư quá khiêm tốn, đây là việc nhỏ. Nếu đẩy một tay, e rằng hạ quyết tâm.”

“Hiện tại Cửu công tử thể ngẩng cao đầu chứ? Thế gian nhiều chuyện đều như , khi thì thấy muôn vàn khó khăn, mới phát hiện khó nhất chính là rào cản trong lòng.”

! Đa tạ Tam tiểu thư dạy cho một bài học, mời!”

Trong lúc hai đang cụng ly đổi chén, Hương phu nhân trói giường từ từ tỉnh .

Ý thức dần dần hồi phục, nàng theo bản năng dậy, nhưng đụng vết thương, liền kêu lên một tiếng đau đớn, ngã trở .

Tiếng kêu đau kinh động đến khác, lập tức thị vệ bẩm báo: “Cửu công tử, nàng tỉnh .”

Sở Cửu công tử đầu , quát lớn: “Các ngươi thấy ? Hương phu nhân đang đè lên vết thương, còn mau đỡ dậy.”

“Vâng.” Thị tỳ vội vàng tiến lên, lau mồ hôi, kiểm tra vết thương, vô cùng bận rộn.

Sự ân cần khiến Hương phu nhân nhất thời mờ mịt. Chẳng phận của nàng vạch trần ? Còn suýt b.ắ.n chết, bây giờ là đây?

Loading...