Thị vệ thống lĩnh chút ngẩn , một nữa rút kiếm quát hỏi: “Nói! Các ngươi rốt cuộc là ai?”
Đối phương vẫn im lặng.
Tình cảnh khiến hiểu nổi. Thống lĩnh thử chất vấn, quát mắng, nhưng đều nhận bất kỳ hồi đáp nào.
Cấp mon men đến hỏi: “Thống lĩnh, bây giờ ?”
Đối phương lui cũng đánh, nếu chủ động khiêu khích, thì trang của họ rõ ràng hơn . Tình thế khiến họ tiến thoái lưỡng nan.
Lúc , cánh cửa thứ hai động tĩnh, một thị vệ vội vàng chạy đến bẩm báo: “Thống lĩnh, kẻ cắp lẻn , bắt cóc Vương gia !”
Thống lĩnh kinh hãi thất sắc, một mặt vẫn để mắt đến đám hắc giáp võ sĩ, mặt khác tổ chức về cứu viện. cánh cửa thứ hai phòng thủ quá chặt, họ hứng trọn một trận mưa tên, đành lui về.
Sau mấy cố gắng thành, thống lĩnh lắc đầu bất lực.
“Đối phương cao tay hơn một bậc, e rằng hôm nay…”
Ngoài tinh binh, trong cường đạo, ngay từ đầu họ trúng kế. Kế sách duy nhất bây giờ là tử thủ đến cùng, chờ viện binh dọn sạch đá vụn đường núi. Vấn đề là, Vương gia rơi tay giặc, căn bản thể cầm cự đến lúc đó.
Cứ giằng co như một lúc, một cấp hô lên: “Thống lĩnh mau !”
Từ phía qua, một góc mái hiên trong vườn một nữ tử tay cầm lưỡi d.a.o sắc bén, tà váy màu xanh lá hồ nước bay phấp phới trong gió, Hương phu nhân thì là ai?
Thống lĩnh sững sờ: “Nàng…”
Chưa kịp phản ứng, Hương phu nhân lấy một vật từ trong lòng , ném lên trời, một chùm pháo hoa khổng lồ nổ tung trung.
Sắc mặt thống lĩnh tức khắc biến đổi: “Không , đây là tín hiệu báo tin!”
Hắn dứt ý nghĩ, thấy động tĩnh từ lưng chừng núi. Ngẩng đầu lên, là những tảng đá khổng lồ đang lao tới!
“Máy b.ắ.n đá! Đó là máy b.ắ.n đá!”
Đá tảng rơi xuống, mặt đất rung chuyển ầm ầm, các thị vệ còn cách nào khác ngoài việc chạy tán loạn để né tránh.
Lòng thống lĩnh lạnh buốt. Đã rơi tuyệt cảnh mà đối phương vẫn còn sát chiêu, chẳng khác nào vây họ trong bẫy rập thể động đậy, dùng vạn tiễn b.ắ.n chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-700.html.]
Quá độc, quá tàn nhẫn! Không chừa một chút đường sống nào!
Chuyện đến nước , chỉ thể tử chiến đến cùng, may còn một tia hy vọng sống sót.
Khi máy b.ắ.n đá ngừng , thống lĩnh dậy, giơ cao thanh kiếm trong tay, lòng khỏi bi tráng –
“Toàn quân lệnh, g.i.ế.c địch!”
Tiếng hô dứt, những pho tượng đá hắc giáp đột nhiên cử động. Họ đồng loạt , rút đao thương kiếm kích, hô vang trời.
“Giết địch! Giết địch! Giết địch!”
Trong tiếng hò hét, họ như thủy triều tràn , giao chiến với đám sát thủ mai phục.
Thống lĩnh ngơ ngác , bất giác đưa tay sờ miệng.
Ủa, gì !
Các thị vệ khác cũng ngây . Chuyện gì thế , họ cùng một phe ? Tại đánh ?
“Thống lĩnh, ngài xem!” Cấp bên cạnh kêu lên, đưa tay chỉ.
Thống lĩnh đầu , một đang các hắc giáp võ sĩ hộ tống về phía , vạt áo phiêu diêu, mặt như ngọc.
“Cửu công tử…”
Sở Cửu công tử nhanh chóng đến mặt : “Cam thống lĩnh.”
Sắc mặt thống lĩnh phức tạp, nhất thời nên đáp thế nào.
Sở Cửu công tử cũng nhiều lời với , chỉ : “Theo điều tra, những ẩn náu ở Hà Hưng từ lâu, Hương phu nhân chính là nội ứng của chúng. Hôm nay chúng nhân cơ hội tiệc thưởng xuân để tay với phụ vương. kẻ cắp dụ , Từ Tam tiểu thư nhận lời , ở trong vườn bảo vệ phụ vương, ngài thể yên tâm.”
Thống lĩnh mấp máy môi, lắp bắp : “Vậy… là giả ?”
Sở Cửu công tử : “Là do bản công tử đích mời từ Nam Nguyên đến, thể là giả ?”
Đầu óc thống lĩnh cuồng. Cho nên Từ Tam tiểu thư thật sự là Từ Tam tiểu thư, chứ nữ tặc nào cả?
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Hắn bỗng nhớ : “ Gia Định hầu…”