Tiểu Tang chen : “Tiểu thư , cần khác hầu hạ, hơn nữa chúng việc quan trọng, thể tùy tiện dẫn theo.”
Ánh mắt phụ nữ tối sầm : “Vậy …”
Từ Ngâm suy nghĩ một chút hỏi: “Những đều là đồng hương của ngươi ?”
Người phụ nữ gật đầu: “Vâng.”
“Các ngươi ngoài tị nạn, vốn định ?”
Người phụ nữ : “Thực cũng xác định, Đông Giang Nam Nguyên đều , chỉ cần đường sống.”
Từ Ngâm liền : “Ta một nơi , các ngươi thể đến đó nương tựa, ngươi hỏi họ xem cùng .”
Mắt phụ nữ sáng lên vì vui mừng, nàng thêm: “ các ngươi đảm bảo đường xảy những chuyện như bắt nạt, cướp bóc. Nếu các ngươi giúp đỡ lẫn , an đến đích, đảm bảo các ngươi sẽ một nơi an .”
Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.
Người phụ nữ mừng rỡ khôn xiết, liên tục gật đầu: “, sẽ với họ ngay!”
Đợi Từ Ngâm gật đầu, nàng vội vàng ôm con tìm quen.
Một lát , mấy lưu dân mang theo vẻ mặt khó tin cùng nàng .
Từ Ngâm xong lời hứa của họ, gọi Tiểu Tang mang bút mực đến, một tờ giấy giao cho phụ nữ, : “Lát nữa sẽ cho mang cho các ngươi một ít lương khô, đồ nhiều, cần phân phối hợp lý mới thể cầm cự đến đích. Sáng mai các ngươi khởi hành, về hướng Tây Nam… Gặp quân canh gác, với họ các ngươi tìm Quý tổng quản.”
Vài ghi nhớ kỹ những lời trong lòng, liên tục cảm ơn.
Từ Ngâm xua tay, bảo họ lui , tự xem bản đồ.
Phụ nàng kể về giấc mơ, vẫn luôn chuẩn . Ung Thành Ngô Tử Kính cho tan hoang, hiện tại dân còn đủ. Chỉ cần những thể bỏ những thói quen do tị nạn mà , sẽ là những lao động .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-557.html.]
Đêm khuya, đống lửa kêu “lách tách” một tiếng, Sài Thất cuối cùng cũng trở về.
“Tiểu thư, tìm thấy hang ổ của bọn cướp.” Anh thở hổn hển , “Đám sơn tặc thật to gan lớn mật, lúc thuộc hạ lẻn sơn trại, họ đang mưu tính cướp sính lễ của đại tiểu thư…”
Từ Ngâm kinh ngạc, nàng cho Sài Thất theo, chủ yếu là nhổ cỏ tận gốc, ngờ thật sự liên quan đến nhà .
“Họ lai lịch gì? Dám cướp của Đông Giang vương phủ?”
“Thuộc hạ lỏm , đại ca của họ hình như quan hệ với Ngô Tử Kính. Có vẻ là lúc Ung Thành đổi chủ, nhân lúc loạn lạc mà chạy .”
Thì là thuộc hạ của Ngô Tử Kính, thảo nào gan lớn như , chừng còn ý định báo thù.
Ngày hôm đó Từ Ngâm ám sát Ngô Tử Kính, thu phục tâm phúc của là Đỗ Minh, mượn tay Đỗ Minh để bình định Ung Thành. Chỉ là lúc đó địch đông ít, thể tiêu diệt hết, bây giờ thể bù .
“Địa hình thăm dò ? Trong sơn trại bao nhiêu , trang thế nào?”
Sài Thất lượt bẩm báo tình hình.
Từ Ngâm gọi Vệ Quân đến, : “Ta đoán đêm nay họ sẽ đến tập kích trại, ngươi hãy chuẩn một chút…”
Vương Mắt To cưỡi ngựa phi như bay, cho đến khi chui rừng núi, phía còn thấy bóng dáng truy binh mới thở phào nhẹ nhõm.
Trời tối đen, bỏ ngựa, một chân cao một chân thấp men theo những con đường nhỏ vắng vẻ, cuối cùng khi trăng treo ngọn cây mới về đến sơn trại.
Hôm nay chuyện vui gì, trong trại đèn đuốc sáng trưng, tụ nghĩa sảnh ồn ào náo nhiệt, dường như đang mở tiệc.
Vương Mắt To thầm chửi một tiếng, dẫn chạy ngược chạy xuôi bên ngoài, còn đám ở trong trại ăn sung mặc sướng, tiêu d.a.o sung sướng.
dám nổi giận. Trước đây, bọn họ chỉ là một đám du côn gì, ít nhiều cũng phạm tội, thực sự còn nơi nào để mới rừng cướp, ngày thường chỉ dám cướp bóc những đoàn thương nhân và dân thường ngang qua để kiếm miếng ăn.
Sau đại đương gia đến, thuộc hạ của ông tuy nhiều, nhưng ai nấy đều là những kẻ tàn nhẫn từng thấy máu, g.i.ế.c chớp mắt. Sau khi g.i.ế.c vài kẻ cầm đầu, sơn trại thuộc về ông .