Tàng Châu - Chương 554

Cập nhật lúc: 2025-09-03 05:30:28
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sau khi trở về, thời gian trôi qua thật nhanh, hôn sự của Từ Tư vẫn đang tiến hành một cách trật tự.

Đông Giang vương phủ mang lễ vật đến nạp thái, đó là các nghi lễ vấn danh, nạp cát... Toàn bộ lễ nghi cổ xưa tiến hành, chẳng mấy chốc đến cuối tháng chín.

Đến lúc hạ sính, Từ Ngâm chủ động xin nghênh đón.

— Gần đây tình hình bất , huyện Doanh Điền gần biên giới hai vùng xảy bạo loạn, huyện lệnh giết, đạo tặc hoành hành khắp nơi.

Vì chuyện , Vạn Tung đích dẫn binh đóng giữ, đề phòng kẻ đục nước béo cò, mang họa đến Nam Nguyên.

Lòng Từ Ngâm nặng trĩu. Loạn thế manh nha, theo quỹ đạo của kiếp , chẳng bao lâu nữa chiến hỏa sẽ bùng lên khắp nơi, các thế lực sẽ công phạt lẫn , kéo cả thiên hạ vũng lầy.

May mắn là, hơn một năm qua nàng ít chuyện. Một khi minh ước giữa Nam Nguyên và Đông Giang kết thành, thể bảo vệ sự yên bình của vùng Đông Nam. Mà Đoan Vương thất thế sớm, kinh thành củng cố, các thế lực khác dù cũng chút kiêng dè.

Tiếp theo, chỉ thể xem ý trời sắp đặt.

Thấy trời dần tối, Từ Ngâm lệnh hạ trại tại chỗ.

Vệ Quân lộ vẻ lo lắng: “Tam tiểu thư, cô xem xung quanh nhiều lưu dân.”

Từ Ngâm ngước mắt , vùng đất hoang lác đác từng tốp lưu dân, ánh mắt họ đoàn sợ hãi, khao khát.

Lần nàng mang theo là lính tinh nhuệ của thành Nam Nguyên, những lưu dân dám đến gần. cơn đói khơi dậy bản năng sinh tồn của họ, hy vọng thể nhận chút gì đó từ đoàn của nàng.

Từ Ngâm cẩn thận đánh giá một lượt : “Hạ trại, nổi lửa nấu cơm.”

Đã nhắc nhở, Vệ Quân đáp một tiếng “”, lệnh.

Mùi cháo thơm nhanh chóng đám lưu dân xôn xao. Trong tay họ thực sự ít lương thực, mấy ngày nay đa chỉ thể ăn rễ cỏ, vỏ cây, lúc ngửi thấy mùi gạo, mắt họ đều xanh lè.

Ấy mà những của Nam Nguyên như thấy, canh thịt bóng loáng chan với rau xanh mướt, múc một muỗng lớn tưới lên cơm, hầu như ai cũng nuốt nước bọt.

“Tiểu thư.” Tiểu Tang bưng cơm canh đến, “Chúng mang theo đầu bếp, ngài tạm ăn một chút.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-554.html.]

Từ Ngâm đáp một tiếng, cứ thế bên đống lửa, xem bản đồ, dùng bữa.

Canh thịt thật sự quá thơm, những lưu dân nhịn tiến gần.

Có đứa trẻ nhịn đòi lớn cho ăn, ngoài dự đoán liền đánh, ré lên.

Vệ Quân vẫn luôn cảnh giác chằm chằm xung quanh, lúc theo tiếng sang, thấy trong đám lưu dân một đàn ông đang hùng hổ đẩy một phụ nữ ôm con. Người phụ nữ đẩy lảo đảo, miệng cãi vài câu, đàn ông liền giơ tay định đánh, phụ nữ đành bất đắc dĩ, ôm con về phía .

Nàng đến gần chặn .

“Làm gì?” Hộ vệ bên ngoài quát.

Người phụ nữ sợ hãi, nở nụ lấy lòng, cầu xin: “Quân gia, quân gia xin thương xót, đứa bé đói quá, cho chút gì ăn ạ? Một chút thôi cũng … Chúng mấy ngày gì ăn, nếu gì ăn nữa nó sẽ c.h.ế.t đói mất, hu hu hu…”

Đứa trẻ cũng lên đúng lúc, một đầu bù tóc rối, một xanh xao vàng vọt, khiến khỏi chạnh lòng.

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Từ Ngâm dừng đũa.

Tiểu Tang lộ vẻ đồng tình, nhưng cắn môi, gì.

Nàng từng lăn lộn trong giang hồ, trong tình huống thể tùy tiện cho ăn, nếu những sẽ vây hết, chừng sẽ xảy chuyện.

Từ Ngâm đặt bát xuống, gọi: “Vệ Quân.”

Vệ Quân vội vàng chạy tới, thấp giọng : “Tam tiểu thư định cho bà ăn ? Chuyện lắm…”

Từ Ngâm một cách đầy ẩn ý: “Một đứa trẻ thì ăn bao nhiêu? Tiểu Tang, mang phần của cho họ.”

Tiểu Tang tuy chút ngơ ngác, nhưng vẫn đáp “”, bưng bát đũa ngoài.

Vệ Quân theo nàng xuôi ngược hơn một năm nay, ăn ý, suy nghĩ một chút ý của nàng, một động tác tay: “Ý của Tam tiểu thư là…”

Từ Ngâm gật đầu, tiếp: “Nhìn họ thảm thương như , ăn vô.”

Loading...