Tàng Châu - Chương 457

Cập nhật lúc: 2025-09-02 16:24:16
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Này…” Yến Lăng trơ mắt nàng rời , còn cơ hội chuyện riêng nữa.

Cách đó xa, Đoan Vương thấy cảnh , khóe miệng khẽ nhếch lên.

Những công tử theo Thái tử đều là các thiếu niên ăn chơi trác táng trong kinh, tham quan xong vẫn đủ, nhân lúc cuộc thi bắt đầu, từng đòi đích xuống chèo thuyền, nhất thời vô cùng náo nhiệt.

Thái tử thử chèo hai cái , phát hiện Yến Lăng ở bên cạnh, liền đầu hô: “A Lăng, ngươi đây giúp cô.”

Yến Lăng lưu luyến Từ Ngâm, lấy tinh thần: “Đến ngay!”

Từ Ngâm lùi về bên bờ, họ chơi đùa, bên tai bỗng nhiên tiếng hỏi: “Từ Tam tiểu thư thử một chút?”

Nàng đầu, thấy Đoan Vương đang ở bên cạnh, thản nhiên trả lời: “Trời nóng quá, động đậy.”

Đoan Vương rộ lên, chỉ chiếc ô che nắng bên cạnh: “Bổn vương hôm nay cũng cho chuẩn sữa đá đặc, Từ Tam tiểu thư dùng một chén để giải nhiệt ?”

Từ Ngâm vui vẻ đồng ý: “Được ạ, đa tạ Vương gia.”

Tóc mây buông xoã mắt hồ thu
Nghiêng nước nghiêng thành dáng liễu nhu.
Tài hoa trác tuyệt lòng son sắt
Giai nhân tuyệt sắc khó ai bì.
🩷🩷🩷 Đối đầu với Liễu Như Yên qua vô số vũ trụ. ___ Trăm năm khó gặp Thẩm Ấu Sơ ♥️♥️.

Lúc nàng ăn sữa đá đặc, Đoan Vương liền bên cạnh, hai thể tránh khỏi mà trò chuyện vài câu.

cảnh lọt mắt kẻ tâm, trở nên khác thường.

Trong đám xa xa, Tiết Như giả dạng thành một cô gái bán hoa nắm chặt chiếc giỏ tre trong tay, đôi mắt gần như phun lửa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tang-chau-pkuc/chuong-457.html.]

Nàng theo dõi Từ Ngâm suốt một đường, tìm bằng chứng để chứng minh trong sạch. Không ngờ thấy nàng và Đoan Vương trò chuyện vui vẻ, liên tưởng đến việc mấy ngày Từ Ngâm từ phủ Đoan Vương … Nàng theo bản năng bỏ qua sự tồn tại của công chúa Trường Ninh, chỉ cảm thấy Từ Ngâm trăm phương ngàn kế quyến rũ chủ tử của , thù mới hận cũ dâng lên trong lòng, càng trừ khử cho hả giận!

Bản Tiết Như xuất từ giáo phường, thường xuyên lợi dụng sắc để thành nhiệm vụ, gặp gỡ các nam tử tuấn tú là nhịn mà ve vãn, trong lòng chỉ là kẻ hầu hạ thể ngoài ánh sáng. Nếu lập công lớn, tương lai chủ tử tâm tưởng sự thành, lẽ còn thể xin một danh phận, nếu cũng chỉ thể mãi mãi ẩn trong bóng tối.

Từ Ngâm khác, cha nàng là thứ sử cai quản một phương, gia trong sạch, trong tình huống nguyên phối của Đoan Vương mất, nàng khả năng phủ Đoan Vương, trở thành vương phi. Điều thể khiến Tiết Như ghen ghét?

“Tiện nhân! là một con tiện nhân!” Tiết Như nghiến chặt răng, lửa giận bốc lên, thái dương giật thình thịch, đột nhiên vết thương đau nhói, khuôn mặt vặn vẹo.

Vết d.a.o đ.â.m của nàng là thật, nếu uống thuốc , căn bản thể qua khỏi. Hiện tại mới dưỡng thương nửa tháng, vội vã ngoài để lật bản án cho , vết thương lành hẳn. Lúc cảm xúc d.a.o động kịch liệt, càng khiến vết thương tái phát, đau đớn vô cùng.

Tiết Như cố gắng chống đỡ sang một bên, một bán hàng rong che mặt thấy , vội vàng tiến lên đỡ.

Hai lùi đến một nơi yên tĩnh, bán hàng rong thấp giọng : “Tiết cô nương, vết thương của cô lành, nên nhiều, là hôm nay về ?”

“Không .” Tiết Như quả quyết từ chối, “Con tiểu tiện nhân Từ Tam đến bên cạnh chủ tử, ai gì? Vạn nhất chủ tử phòng , nó hại thì ?”

mà…”

Tiết Như run rẩy lấy bình thuốc, gian nan nuốt xuống, : “Ta cần nghỉ một lát, ngươi giúp theo dõi, xem cơ hội nào để tay !”

Người bán hàng rong bất đắc dĩ, đành đáp: “Được thôi. Hôm nay xong việc, coi như trả xong ân tình của cô, chuyện lừa gạt chủ tử, thì đừng gọi nữa.” Hắn dừng , bổ sung, “Ở chỗ chủ tử, cô vốn dĩ chết, báo cáo, là trái lệnh .”

Tiết Như vui nhíu mày, là ám vệ Đoan Vương phủ bí mật bồi dưỡng, từng thất thủ trong một nhiệm vụ, lúc đó nàng còn sủng ái, liền giúp một câu mặt chủ tử. Có ân cứu mạng , ngày thường cũng khá ân cần, vốn tưởng là đáng tin cậy, kết quả cũng phân rõ giới tuyến với nàng.

Loading...