Nhà kính đầu tiên trồng rau cải xanh, chính là loại mà Lâm Sơ dùng điểm tích lũy để đổi lấy ở khu trao đổi.
Những cây cải thìa mơn mởn vươn luống đất, căng tràn sức sống, gieo lòng một niềm hy vọng tươi mới.
Trên luống đất, một đàn ông đang còng lưng nhổ cỏ. Nghe tiếng động, ông thẳng dậy, đầu về phía họ.
Gương mặt khắc khổ hằn sâu những nếp nhăn, lấm tấm mồ hôi.
“Đội trưởng Vương, đến !”
Thấy đàn ông dậy, Vương Duệ liền giới thiệu với Lâm Sơ.
“Bác sĩ Lâm, đây là lão Trương, ông phụ trách khu trồng trọt .”
Lâm Sơ gật đầu, đang định cất tiếng chào thì thấy đàn ông mồ hôi nhễ nhại vội vớ lấy chiếc khăn vắt cổ, quệt ngang mặt cô với vẻ kinh ngạc xen lẫn vui mừng.
“Thì đây là bác sĩ Lâm mà bà nhà cứ nhắc mãi đây ?”
Vương Duệ thấy liền mắng.
“ là cô đấy, lão Trương , ông bình tĩnh chút , đừng khách quý của chúng sợ chạy mất.”
Người đàn ông thật thà vội chắp tay xin .
“Ôi dào, ôi dào, tại bà nhà kể một vị bác sĩ siêu giỏi, đích thị trưởng duyệt cho hẳn 45 điểm tích lũy. Bây giờ gặp thật, kích động quá, thật xin bác sĩ Lâm, ...”
Lâm Sơ vội xua tay, ngắt lời ông:
“Không ạ, cháu để ý.”
“Cháu vài vấn đề về việc trồng trọt, nhờ lão Trương chỉ giáo một chút.”
Nghe , nụ mặt lão Trương vụt tắt, ông sang Vương Duệ đầy lúng túng và hoang mang.
“Đội trưởng Vương, cái ... là ? Các cử bác sĩ đến đây trồng trọt, ... chúng bây giờ?”
Vương Duệ là ngay ông hiểu lầm.
Chuyện Lâm Sơ tay cứu trợ lý Ngô từ cõi c.h.ế.t trở về mấy hôm lan đến tai ít trong căn cứ. Cộng thêm cái miệng loa phường của bà Triệu, câu chuyện càng ngày càng tam thất bản. Mọi đều đang đồn đoán xem căn cứ sẽ đưa điều kiện gì để giữ chân bác sĩ Lâm ở .
Lão Trương cũng là một trong đó. Giờ Lâm Sơ hỏi han kinh nghiệm trồng trọt, ông cứ ngỡ căn cứ định để cô tiếp quản công việc của .
Vương Duệ nén , giải thích với ông.
“Bác sĩ Lâm trồng ít rau để tự ăn ở chỗ của cô nên mới đến hỏi ông thôi, đến cướp bát cơm của ông , yên tâm .”
Lão Trương xong mới thở phào nhẹ nhõm, nụ nở môi. Ông ngượng ngùng gãi đầu, hề hề với Lâm Sơ.
“Bác sĩ Lâm, ngại quá, là hiểu lầm.”
“Cô vấn đề gì cứ hỏi, đảm bảo sẽ dốc hết ruột gan dạy cho cô!”
Nghe lão Trương , Lâm Sơ cũng khách sáo, cô kéo ông bờ ruộng, hỏi han một vài kiến thức trồng trọt cơ bản.
Lão Trương ban đầu còn trả lời đấy, một nửa, ông bỗng vỗ trán một cái.
“Ối chà, cái não cá vàng của .”
“Bác sĩ Lâm, cô chờ chút, ghi chép bộ kinh nghiệm trồng trọt trong ba tháng qua một cuốn sổ tay. Để lấy, cô thể mang về xem.”
“Khi nào cô xem xong thì trả cho là .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/tan-the-nhat-rac-ta-dua-vao-bien-do-phe-thanh-bao-mot-duong-xung-ba/chuong-97.html.]
Nghe đến đây, mắt Lâm Sơ cũng sáng lên.
Tuy trí nhớ của cô , nhưng nếu tài liệu ghi chép thì còn gì bằng. Cô thể mang về chụp bằng điện thoại, lúc nào cần là thể mở xem ngay.
Vương Duệ nãy giờ vẫn chờ bên cạnh, lão Trương bèn .
“Không cần phiền phức , văn phòng thị trưởng máy photocopy đấy, là thị trưởng mang từ căn cứ 1 về.”
“Lão Trương, ông lấy sổ đây, mang đến văn phòng thị trưởng photo một bản. Như bác sĩ Lâm bản , ông vẫn giữ sổ gốc, ông thấy thế nào?”
Ciao Ciao/Ciao Kể Chuyện!
Lão Trương gật đầu lia lịa.
“Được quá, quá, vẫn là mấy ăn học nhiều cách !”
Cả Vương Duệ và Lâm Sơ đều sự chất phác của lão Trương chọc .
Lão Trương về lấy cuốn sổ tay kinh nghiệm.
Vương Duệ đang định dẫn Lâm Sơ qua khu chăn nuôi xem thử thì gọi lớn.
“Đội trưởng Vương! Đội trưởng Vương!”
Người nọ chân còn dính đầy bùn đất, chạy bình bịch tới.
Anh thở hổn hển mặt Vương Duệ, .
“Đội trưởng Vương, cuối cùng cũng tìm .”
Vương Duệ rõ ràng là quen , nhíu mày, chút thắc mắc.
“Cuống cuồng lên thế, chuyện gì?”
Người nọ lấy vài giây gấp.
“Bọn họ... bọn họ là ở rìa phía Tây Bắc, rơi xuống nước, mau đến xem !”
Có rơi xuống nước?
Là đội trưởng đội trị an, Vương Duệ lập tức hiểu rằng việc cấp bách nhất bây giờ là cứu .
“Bác sĩ Lâm, cô ở đây đợi lão Trương, lát nữa lấy sổ thì đến văn phòng thị trưởng chờ .”
Lâm Sơ gật đầu, “Anh cứ yên tâm lo việc , tự lo .”
Vương Duệ cũng chẳng kịp nghĩ nhiều, gật đầu với Lâm Sơ vội vã chạy theo báo tin về phía xảy sự việc.
Không dẫn đường, Lâm Sơ quyết định dạo quanh đây để khi lão Trương thể thấy cô ngay.
Cô thấy nhà kính cách đó xa trồng bắp cải nên định qua xem.
Vừa vài bước, cô đột ngột dừng .
Có tiếng động.
Lão Trương ?
Lâm Sơ đầu về hướng lão Trương rời nhưng thấy ai cả.
cô tin lầm.